Toàn Cầu Luân Hồi: Chỉ Có Ta Biết Cốt Truyện
Chương 988. Hại nhân vật chính, lừa Triệu Linh Nhi
Có được cái gật đầu của Trần Nghiệp, chuyện xảy ra tiếp theo rất suôn sẻ, vì Triệu Linh Nhi hoàn toàn không biết thành thân động phòng là gì…
Cô gái này còn tưởng là trò chơi gia đình mà thôi nên rất mừng rỡ khi có người chơi cùng mình. Cộng thêm cô ta không có phản cảm với Trần Nghiệp, thậm chí còn rất bằng lòng thân cận với Trần Nghiệp.
Nguyên nhân không chỉ vì gương mặt đó của hắn mà còn vì khí chất trên người hắn bất phàm, khí thế vô cùng mạnh mẽ, vượt xa Lý Tiêu Dao mười năm trước xuyên việt tới.
Bà ngoại liếc mắt cái đã nhìn trúng Trần Nghiệp cũng là vì lý do này.
Bởi vì trên Tiên Linh đảo không có người nào khác cho nên hôn lễ của Trần Nghiệp và Triệu Linh Nhi chỉ có thể tổ chức đơn giản.
Bái thiên địa một cái, kính trà bà ngoại xong coi như đã hoàn thành nghi thức, sau đó Trần Nghiệp và Triệu Linh Nhi vào động phòng…
…
Ngày hôm sau, Triệu Linh Nhi vừa mới thành phụ nữ rõ ràng đã thay đổi một chút. Tính cách hoạt bát trước đây đã yên tĩnh hơn rất nhiều, trên gương mặt xinh đẹp treo nụ cười hạnh phúc phát ra từ tận đáy lòng, ánh mắt nhìn về phía Trần Nghiệp cũng mang theo vài phần xấu hổ.
Nếu nói Triệu Linh Nhi trước kia như một trang giấy trắng, vậy Triệu Linh Nhi bây giờ đã bị Trần Nghiệp đóng dấu thuộc về hắn lên người.
Nói một cách đơn giản thì cô ta đã bị hắn vấy bẩn rồi…
Chín giờ sáng, ba người ăn cơm sáng xong đang ngồi cạnh nhau nói chuyện.
“Hiền chất, trấn Dư Hàng cách đây không xa, ngươi đi sớm về sớm nhé.” Bà ngoại mỉm cười nói.
Trần Nghiệp gật đầu, đột nhiên hỏi: “Bà ngoại, ta muốn dẫn Linh Nhi đi cùng, Linh Nhi vẫn luôn ở Tiên Linh đảo cũng đến lúc đi trải nghiệm thế giới bên ngoài rồi.”
Bà ngoại nghe thế lập tức thu nụ cười lại, nhíu mày. “Hiền chất, ngươi có khả năng không biết Bái Nguyệt giáo đã khống chế nước Nam Chiếu, nói không chừng đang phái người đi tìm Linh Nhi, ở lại nơi này ta còn có thể bảo vệ Linh Nhi chu toàn, nếu ở bên ngoài rất dễ bị Bái Nguyệt giáo phát hiện…”
Ha ha… Bái Nguyệt giáo chủ biết các ngươi trốn ở đây thì đã phái người tới bắt Linh Nhi rồi.
Đương nhiên Trần Nghiệp sẽ không nói ra lời này để tránh cho mình trông quá yêu nghiệt, khiến bà ngoại không yên tâm.
“Xin bà ngoại yên tâm, ta có thể chăm sóc Linh Nhi rất tốt.” Trần Nghiệp đảm bảo.
Nhưng bà ngoại vẫn có hơi băn khoăn.
Ngay khi bà ta đang định nói gì đó đột nhiên bên ngoài truyền tới một giọng nói: “Này! Ở đây có người không đó?”
Có người xông vào Tiên Linh đảo rồi!
Sắc mặt của bà ngoại hơi thay đổi, trên Tiên Linh đảo có ảo thuật và cấm chế mà bà ta sắp đặt, sao lại bị người xông vào được?
“Bà ngoại, có người lên đảo.” Triệu Linh Nhi nói, trong mắt mang theo vẻ tò mò.
Bà ngoại gật đầu nặng nề, bảo: “Đi, chúng ta ra ngoài xem sao.”
Mọi người cùng nhau đi ra ngoài.
“Tiểu Bạch ca ca, ngươi cảm thấy sẽ là ai tới?” Triệu Linh Nhi hỏi.
Trần Nghiệp: “Ta cũng không biết.”
Thật ra trong lòng hắn biết rất rõ ràng.
Trong cốt truyện nguyên tác chỉ có hai người tới Tiên Linh đảo, trước sau lần lượt là Vương Tiểu Hổ và Lý Tiêu Dao. Cho nên lần này người từ bên ngoài tới chỉ có thể là một trong hai người này.
Triệu Linh Nhi nhìn bà nội khí thế hùng hổ, đột nhiên nhỏ giọng bảo Trần Nghiệp: “Tiểu Bạch ca ca, ta có một bí mật muốn nói cho ngươi biết.”
“Ế? Linh Nhi, bí mật gì?”
“Thật ra, trước đây có một người tên là Vương Tiểu Hổ xông vào Tiên Linh đảo xin thuốc, ta đã giấu bà ngoại lén cho hắn thuốc.” Triệu Linh Nhi chia sẻ bí mật của mình cho Trần Nghiệp.
Người ta nói nữ sinh ngoại tộc, quả nhiên là như thế.
Lúc này vừa mới thành thân với Trần Nghiệp xong đã đứng về phía hắn, có bí mật cũng chỉ nói cho hắn biết mà không dám nói với bà ngoại.
Trần Nghiệp vừa cười vừa gật đầu, trong lòng đã có tính toán về người bên ngoài là ai.
Nếu Vương Tiểu Hổ đã tới vậy người bên ngoài đó chắc chắn là Lý Tiêu Dao.
Đáng tiếc, lúc này Lý Tiêu Dao tới đã muộn rồi, Triệu Linh Nhi đã bị Trần Nghiệp lừa mất tiêu.
…
Một lúc sau, ba người ra đến ngoài trang viên, gặp được người tới.
Khi gương mặt đó của Lý Tiêu Dao lọt vào tầm nhìn của mọi người, bà ngoại và Triệu Linh Nhi đều vô cùng kinh ngạc, chỉ có mình Trần Nghiệp là trông vẫn bình tĩnh như cũ.
“Ngươi là...” Bà ngoại nhìn Lý Tiêu Dao rồi lại nhìn Trần Nghiệp, quả thật giống nhau như đúc. Bà ta không có cách nào tưởng tượng ra được rốt cuộc người nhà này có gen thần kỳ thế nào lại khiến cả ba cha con lớn lên giống nhau như thế.
Triệu Linh Nhi ngây người: “Tiểu Bạch ca ca, ngươi và hắn trông cứ như hai giọt nước ấy!”
Lý Tiêu Dao cũng chẳng tốt được đến đâu, trông thấy Trần Nghiệp, hắn ta còn tưởng mình đang soi gương, thật lâu vẫn chưa lấy lại thần trí.
“Ngươi tên là gì?” Trần Nghiệp hỏi thẳng.
“Lý Tiêu Dao...” Lý Tiêu Dao theo bản năng đáp lời.
Trần Nghiệp lập tức nở nụ cười: “Hóa ra là vậy, ngươi chính là em trai của ta!”
“Gì cơ? Cái này...” Lý Tiêu Dao ngạc nhiên hỏi: “Ngươi là anh của ta á?”
“Đúng vậy!” Trần Nghiệp cố ý bày ra bộ dáng nhiệt tình đi tới bên cạnh Lý Tiêu Dao, vỗ vai hắn ta, lập tức, trong đầu hắn hiện ra nhắc nhở nhiệm vụ: [Xin chú ý: Bạn đã tiếp xúc với mục tiêu mấu chốt, kích hoạt nhiệm vụ mới...]
[Nhiệm vụ: Giúp gia đình Lý Tiêu Dao hòa thuận vui vẻ.]
[Thời gian nhiệm vụ: Một năm.]
[Nhắc nhở: Bạn có thể tiếp tục tiếp xúc với các mục tiêu mấu chốt khác để nhận nhiệm vụ mới…]
[Chú ý: Trong thế giới nhiệm vụ lần này phải hoàn thành ít nhất một nhiệm vụ, nếu toàn bộ nhiệm vụ đều thất bại, hậu quả: Xóa sổ.]
Trần Nghiệp không thay đổi vẻ mặt, vừa cười vừa nói: “Ta đang định tới trấn Dư Hàng tìm ngươi đây, không ngờ ngươi đã tới đây trước, anh em ta vẫn thật có duyên.”
Hai người đứng chung, nếu chỉ nhìn gương mặt quả thật y như song sinh. Đương nhiên, nếu phải phân biệt hai người vẫn vô cùng dễ.
Khí chất của Lý Tiêu Dao có hơi lỗ mãng, thoạt nhìn cà lơ phất phơ, mà khí chất của Trần Nghiệp thì lại chín chắn, mang tới cho người một loại cảm giác tin tưởng. Khí thế mạnh mẽ đó của hắn phải trải qua nhiều lần gọt giũa và sự tự tin mang tới từ thực lực mới có, không ai có cách nào mô phỏng tùy tiện được. Vừa nhìn là có thể nhận ra được ngay ai là Trần Nghiệp.
“Ta còn có anh trai nữa sao?” Lý Tiêu Dao mang vẻ mặt ngơ ngác, sau đó hỏi: “Cha ngươi là ai?”
“Lý Tam Tư!”
Vốn Lý Tiêu Dao nhìn thấy gương mặt đó của Trần Nghiệp đã có hơi tin lời hắn nói rồi, lúc này nghe thấy cái tên của Lý Tam Tư, Lý Tiêu Dao lập tức tin chắc không nghi ngờ gì nữa.
Dù sao cha hắn ta sinh hắn ta xong cũng dẫn vợ ra ngoài ngao du, Lý Tiêu Dao cũng không rõ cha mình có ở bên ngoài sinh thêm vài anh chị em cho hắn ta hay không.
“Ngươi thật sự là anh trai của ta rồi!”
Lý Tiêu Dao vẫn rất lễ phép, lập tức hành lễ với Trần Nghiệp: “Đại ca ở trên xin nhận của tiểu đệ một lạy!”
“Anh em một nhà, không cần khách sáo như thế.” Trần Nghiệp vừa cười vừa đỡ Lý Tiêu Dao dậy.
Bà ngoại cũng cười nói: “Thế này vừa hay, cháu rể, nếu em ngươi đã tự mình tới cửa vậy cũng bớt ngươi phải chạy tới trấn Dư Hàng một chuyến.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận