Toàn Cầu Luân Hồi: Chỉ Có Ta Biết Cốt Truyện
Chương 994. Lý Tiêu Dao tương lai xuyên việt về!
Suy nghĩ nhiều lần, bà ngoại đồng ý với quyết định của Trần Nghiệp, để hắn hộ tống Triệu Linh Nhi về nước Nam Chiếu.
“tb, sau này Linh Nhi nhờ cả vào ngươi đấy.”
“Bà ngoại cứ yên tâm.”
Triệu Linh Nhi nghi ngờ hỏi: “Bà ngoại, ngươi không đi cùng chúng ta sao?”
Bà ngoại vừa cười vừa lắc đầu đáp: “tb đã đủ chăm sóc ngươi rồi, ta đi theo cũng chỉ liên lụy, không bằng ở lại đây đợi các ngươi về.”
“Bà ngoại, nếu Bái Nguyệt giáo đã tìm tới cửa rồi vậy chứng tỏ Tiên Linh đảo không còn an toàn nữa.” Trần Nghiệp nói: “Nếu ngươi muốn đợi chúng ta vậy tốt nhất nên đổi một chỗ khác đi.”
Bà ngoại nghĩ ngợi, cảm thấy Trần Nghiệp nói có lý: “Cũng đúng.”
Lúc này, sắc trời đã không còn sớm nữa, ba người đành quyết định tiếp tục ở lại một tối trên Tiên Linh đảo, ngày mai mới xuất phát.
…
Tối muộn hôm ấy, Trần Nghiệp đang ôm vợ ngủ say, Triệu Linh Nhi nằm trong lòng hắn trong có vẻ vô cùng ngoan ngoãn, tren mặt luôn treo nụ cười hài lòng.
Đột nhiên, Trần Nghiệp trong đêm tối mở bừng mắt, hắn chậm rãi nhấc cánh tay của Triệu Linh Nhi ra, cẩn thận ngồi dậy, sau đó đi ra ngoài sân.
Trong sân tối đen như mực chẳng thấy gì cả, cũng rất yên tĩnh, ngay cả tiếng côn trùng cũng không nhe thấy. Nhưng lỗ tai của Trần Nghiệp lại có thể nghe được một tiếng tim đập mạnh mẽ hữu lực.
Hắn mỉm cười, nói với một chỗ tối tăm nào đó: “Ra ngoài đi! Nhịn lâu như vậy, không phải ngươi muốn gặp ta sao?”
Trong đêm tối có một bóng người đi ra, bộ dáng giống Trần Nghiệp của hiện tại như hai giọt nước.
Đó chính là Lý Tiêu Dao!
Nhưng trên người Lý Tiêu Dao này đã không còn vẻ non trẻ và hoạt bát nữa, khí chất đã trở nên trầm tĩnh hơn rất nhiều, một đôi mắt sắc bén như kiếm, trên người tản ra sóng dao động pháp lực vô cùng mạnh. Rất dễ nhận thấy vị Lý Tiêu Dao này là người từ tương lai xuyên về đây. Trần Nghiệp biết chắc chắn là Lý Tiêu Dao lên đảo cầu thuốc, nhìn thấy hắn và Triệu Linh Nhi bên nhau bị đả kích, cũng ảnh hưởng đến sự thay đổi của tương lai nên mới ép “Lý Tiêu Dao” – đại chưởng môn Thục Sơn tương lại trở về.
“Rốt cuộc ngươi là ai?” Ánh mắt của Lý Tiêu Dao nhìn chằm chằm vào Trần Nghiệp.
Tuy rằng thời gian hắn ta trở về không dài nhưng đã tìm hiểu rõ ràng đã xảy ra chuyện gì. Người đột nhiên nhảy ra này mang gương mặt của mình, còn lừa đảo cướp Linh Nhi của hắn ta đi…
Đó chính là người hắn yêu nhất! Lý Tiêu Dao tuyệt đối không thể nhịn được!
“Đây không phải chỗ nói chuyện.” Trần Nghiệp thản nhiên nói: “Đi theo ta!”
Vừa dứt lời, hắn đã lao vút lên trời bay về phía xa.
Lý Tiêu Dao hừ lạnh một tiếng, tay bấm kiếm quyết, phi kiếm trên lưng hắn ta đã tự động ra khỏi vỏ bay lên trời cao. Sau đó Lý Tiêu Dao nhảy vút lên, lộn người một cái đứng trên phi kiếm của mình, đạp kiếm đi.
Ngự kiếm mà bay!
Đây là pháp thuật kinh điển nhất trong “Tiên Kiếm Kỳ Hiệp Truyền], thân là chưởng môn phái Thục Sơn, đương nhiên Lý Tiêu Dao cũng biết.
…
Giữa không trung, hai bóng người một trước một sau phá không bay đi. Người bay phía trước hiển nhiên là Trần Nghiệp, Lý Tiêu Dao giẫm trên phi kiếm của mình, theo sát nút.
Nhưng càng đuổi trong lòng hắn ta càng kinh ngạc.
Hắn ta đã sử dụng sức lớn nhất của mình rồi, còn cả pháp bảo phi kiếm hỗ trợ nữa, nhưng vẫn không có cách nào đuổi kịp người trước mặt kia. Rõ ràng đối phương bay bằng cơ thể, tiêu hao phải lớn hơn hắn ta gấp vô số lần nhưng tốc độ lại có thể đánh bại hắn ta trong nháy mắt.
Điều này chứng tỏ khả năng bay của đối phương vượt xa hắn ta.
Điều càng khiến Lý Tiêu Dao không có cách nào lý giải được chính là hắn ta không thể cảm nhận được một chút sóng dao động pháp lực và nguyên khí gì từ trên người Trần Nghiệp.
Thế giới Tiên Kiếm, sự phân chia giữa võ thuật và pháp thuật rất mơ hồ. Giống như phái Thục Sơn bắt đầu là võ công, nhưng luyện tới luyện lui lại có thể thành pháp thuật.
Nhưng cho dù võ công hay là pháp thuật thì lúc thi triển đều có dấu vết. Mà từ trên người Trần Nghiệp, Lý Tiêu Dao lại không thấy chút sóng dao động nào cả.
“Ầm ầm!” Đột nhiên Trần Nghiệp ở trước mặt chợt tăng vọt tốc độ, trực tiếp đột phá tốc độ âm thanh, sinh ra tiếng nổ âm thanh, cơ thể nhanh chóng vút về phía xa.
Lý Tiêu Dao theo phía sau hắn thấy thế vô cùng kinh ngạc. Hắn ta hoàn toàn không ngờ tốc độ bay vừa rồi vẫn chưa phải cực hạn của Trần Nghiệp…
Người chẳng hiểu từ đâu chui ra này, quả thật quá đáng sợ!
Lý Tiêu Dao cắn răng, xốc lại tinh thần, cố gắng đuổi theo hắn.
Vốn dựa theo tốc độ bay của Lý Tiêu Dao đã không có khả năng đuổi kịp Trần Nghiệp. Cũng may sau khi Trần Nghiệp tăng tốc cũng không bay đi quá xa mà đáp xuống mặt đất, khiến Lý Tiêu Dao miễn cưỡng có thể đuổi kịp hắn.
Lúc này, hai người đã sớm bay ra khỏi phạm vi của Tiên Linh đảo, thậm chí băng qua cả trấn Dư Hàng, tới một vùng ngoại ô hoang vu.
Trần Nghiệp đã đứng trên mặt đất, thấy Lý Tiêu Dao từ trên trời đáp xuống, trên mặt hiện ra nụ cười.
Vừa rồi hắn đang thử thăm dò năng lực bay của Lý Tiêu Dao.
Lý Tiêu Dao trước mặt hắn là người từ tương lai xuyên việt về, thực lực không tầm thường, cho dù vẫn không thể so được với Kiếm Thánh và Bái Nguyệt giáo chủ nhưng cũng không kém quá xa.
Ếch ngồi đáy giếng.
Thông qua biểu hiện của Lý Tiêu Dao, Trần Nghiệp có thể đoán ra được thực lực đại khái của Bái Nguyệt giáo chủ và Kiếm Thánh.
“Rốt cuộc ngươi là ai?” Lý Tiêu Dao cầm bảo kiếm trong tay, nhìn Trần Nghiệp với vẻ cảnh giác.
Vốn tưởng minh có thể cướp lại được Linh Nhi, nhưng biểu hiện vừa rồi của Trần Nghiệp khiến hắn ta có hơi lạnh lòng…
“Ta?” Trần Nghiệp thản nhiên đáp: “Ta chính là người thay đổi số phận.”
“Không thể nào, ngươi không tồn tại trong số phận, không nên xuất hiện!”
Một điểm này cũng là chỗ khiến Lý Tiêu Dao nghi ngờ và khó hiểu nhất. Trong số phận ban đầu hoàn toàn không có con người Trần Nghiệp này.
“Số phận của các ngươi quá thảm cho nên ta mới tới.” Trần Nghiệp đáp: “Ta tới thay đổi số phận của tất cả các ngươi.”
“Tiêu Dao chưởng môn, tuy rằng ngươi cũng đã cố gắng, muốn ngăn cản số phận ban đầu mà ngươi của hiện tại sẽ đi, nhưng kết quả thì sao? Vẫn thất bại như cũ, đúng không?”
“Ngươi cảnh cáo Tửu Tiên Kiếm, không cho hắn ta truyền công cho ngươi của hiện tại, nhưng Tửu Tiên Kiếm là một người cố chấp, càng là chuyện không cho hắn làm hắn càng phải làm, ta đoán, bây giờ hắn đang truyền dạy ngự kiếm thuật cho ngươi đấy!”
“Ngươi từ tương lai về đến hiện tại rõ ràng là muốn thay đổi số phận, kết quả lại thành người thúc đẩy số phận… loại mùi vị này không dễ chịu đúng không?”
Nghe xong lời mà Trần Nghiệp nói, Lý Tiêu Dao vô cùng kinh ngạc.
Vậy mà đối phương lại nắm rõ chuyện hắn ta đã từng làm và hậu quả tạo thành như lòng bàn tay.
“Rốt cuộc ngươi là ai?” Đây là vấn đề Lý Tiêu Dao đã hỏi đến ba lần rồi. Thật sự thì biểu hiện của Trần Nghiệp hoàn toàn làm rối tung kế hoạch của hắn ta, thậm chí còn quấy nhiễu đạo tâm của hắn ta.
Trần Nghiệp không muốn trả lời câu hỏi này mà thản nhiên đáp: “Lý Tiêu Dao, ngươi không thoát khỏi lồng giam của số phận được, Linh Nhi đi theo ngươi khó tránh khỏi cái chết, cho nên vẫn nên để ta thay đổi số phận của Linh Nhi đi!”
“Có ta ở đây, sẽ không ai có thể làm hại Linh Nhi!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận