Toàn Cầu Luân Hồi: Chỉ Có Ta Biết Cốt Truyện

Chương 906. Bắt cựu đô đốc hải quân!

Chương 906. Bắt cựu đô đốc hải quân!
Trần Nghiệp sớm đã trở về thế giới One Piece!
Mấy ngày này, mỗi ngày hắn đều từ chín giờ sáng đến năm giờ chiều làm con cá muối quẹt thẻ đi làm, cuộc sống rất lười biếng.
Dù sao nhiệm vụ lần này của hắn không giới hạn thời gian cho nên hắn cũng không vội.
Hôm nay, Trần Nghiệp vẫn như thường ngày, quẹt thẻ đi làm.
Đột nhiên, phòng bên cảnh truyền tới tiếng chửi ầm ầm: “Giời ạ! Luffy, thằng nhãi khốn nạn nhà ngươi…”
Giọng nói này vô cùng có sức, vừa nghe đã biết là của D Garp.
Từ sau khi hắn bắt được Luffy về, D Garp dẫn theo cháu trai bên mình, đích thân hướng dẫn dạy dỗ.
Dù sao bây giờ hắn ta đã không còn gánh vác chức vị quan trọng nữa, có dư dả thời gian.
Nhưng, hôm nay mới sáng sớm như vậy đã chửi Luffy rồi sao?
Trần Nghiệp có hơi tò mò, chặn một lính hải quân vội vã bên cạnh: “Phó đô đốc D Garp sao thế?”
“Đô đốc Tu La!”
Người lính đó nhìn thấy Trần Nghiệp lập tức cung kính hành lễ, sau đó mới đáp: “Mới sáng hôm nay cháu trai của phó đô đốc D Garp đã biến mất tăm, nghe nói là trộm một con thuyền trốn đi rồi.”
Trần Nghiệp nghe vậy cũng sững sờ.
Dựa theo thời gian để tính thì bây giờ cách kết thúc trận chiến thượng đỉnh đã gần hai năm rồi, cho nên bây giờ Luffy chạy trốn là để đúng hẹn với các bạn sao?
Trong cốt truyện nguyên tác, sau trận chiến đỉnh cao hai năm, Luffy sẽ tới đảo Sabaody tập trung với các bạn.
Nhưng rõ ràng hắn đã bắt Luffy về giao cho D Garp rồi mà! Còn có thể chạy trốn được hả?
Là trùng hợp!
Hay là do sức chỉnh sửa của cốt truyện?
Thấy Trần Nghiệp thật lâu không nói gì, vị lính hải quan đó nơm nớp lo sợ bảo: “Đô đốc Tu La, nếu không có gì khác cần dặn dò, ta phải đi tập hợp đây.”
Trần Nghiệp phất tay cho người lính đó rời đi.
Sau đó hắn cũng trở về văn phòng của mình, về phần Luffy chạy trốn… đây là chuyện nhà của D Garp, không liên quan đến hắn.
Sau khi về đến văn phòng, hắn vừa mới nằm xuống chuẩn bị ngủ bù, đột nhiên sâu điện thoại trên bàn vang rè rè.
Hắn chọn nhận máy, lập tức sâu điện thoại ngơ ngác bất chợt biến thành gương mặt lạnh lùng của Akainu.
“Đô đốc Tu La, tới văn phòng của ta một chuyến.”
“Ta biết rồi.” Trần Nghiệp đáp một tiếng rồi cúp máy, đứng dậy rời đi.
Cho dù nói thế nào thì bây giờ Akainu cũng là thủy sư đô đốc của hải quân, là cấp trên của hắn.
Cấp trên triệu tập, Trần Nghiệp không thể ngay cả chút mặt mũi này cũng không nể.
Một lúc sau, hắn tới phủ thủy sư đô đốc, vào văn phòng thủy sư đô đốc đã nhìn thấy Akainu với vẻ mặt nghiêm túc.
Thấy hắn tới, Akainu hiếm khi lộ ra một nụ cười: “Đô đốc Tu La, mời ngồi.”
Trần Nghiệp cũng không khách sáo, trực tiếp ngồi đối diện với Akainu, hỏi: “Thủy sư đô đốc Akainu, vội tìm ta như vậy là có chuyện gì sao?”
Akainu gật đầu: “Quả thật có chuyện cần ngươi đi làm!”
“Hửm?”
Trần Nghiệp tùy ý hỏi: “Chuyện gì vậy?”
Akainu đáp: “Vừa rồi có được tin tức, “Tay Đen” Zephyr và hải quân Neo của hắn ta xuất hiện tại vùng phụ cận đảo Người Cá…”
“Tay Đen Zephyr?” Trần Nghiệp hơi sững sờ.
Đương nhiên hắn chẳng lạ gì nhân vật trong bản chiếu rạp này, cũng biết kết cục cuối cùng của đối phương là chết trong tay Kizaru.
Dựa theo tuyến thời gian, hình như cũng sắp xảy ra rồi.
Nhưng Akainu nói với hắn những chuyện này làm gì?
Sẽ không phải định phái hắn đi trừng trị Tay Đen đấy chứ?
Akainu còn cho rằng Trần Nghiệp không biết Zephyr là ai mới kiên nhẫn giải thích: “Tay Đen Zephyr là một trong những đô đốc hải quân tiền nhiệm, đồng thời cũng là giáo quan của thế hệ đô đốc chúng ta, là một vị anh hùng của hải quân!”
“Nhưng vì một vài biến cố khiến suy nghĩ của hắn ta đã xuất hiện sự thay đổi, không còn phù hợp với ý chí của hải quân nữa, vì thế đã rời khỏi hải quân, tự mình thành lập một đoàn hải quân tên là Neo.”
“Vốn nể mặt tình nghĩa xưa cũ, chúng ta không dự định ra tay với anh hùng ngày trước, nhưng Zephyr đã cướp mất “đá Dyna” đi, đây là vật chất nguy hiểm có thể phá hủy thế giới, chúng ta không thể nhắm mắt làm ngơ được…”
Trần Nghiệp hiểu ra, mở miệng nói: “Cho nên, ý của thủy sư đô đốc Akainu là kêu ta đi giải quyết chuyện này?”
Akainu rất hài lòng về năng lực lĩnh ngộ của Trần Nghiệp.
Nhưng hắn ta vẫn giải thích một chút: “Zephyr là giáo quan của chúng ta, cho dù là ta hay là Kizaru đi ứng phó chuyện này cũng không thích hợp, Fujitora và Aramaki thì không đủ kinh nghiệm chắc hẳn không phải đối thủ của Zephyr… cho nên, chuyện này chỉ có thể nhờ ngươi, Tu La…”
Ngay cả chữ “nhờ” này Akainu cũng nói ra rồi, Trần Nghiệp còn có thể nói gì được nữa?
Hắn dứt khoát đồng ý: “Được, ta sẽ đi bắt Zephyr về ngay.”
Đối với nhiệm vụ này hắn cũng không đối lập.
Theo quan điểm của hắn, Zephyr cũng là một đại nhân vật nổi danh, bắt hắn ta về nói không chừng lại có thể mở khóa thành viên nhóm mới…
Ngay khi Trần Nghiệp định rời đi, đột nhiên Akainu gọi hắn lại.
“Đợi đã!”
Trần Nghiệp quay đầu nhìn hắn ta với vẻ nghi ngờ: “Thủy sư đô đốc, còn có chuyện gì nữa sao?”
Akainu do dự một lúc, chợt cắn răng nói: “Tu La, chuyện mà Zephyr làm đã đe dọa đến sự an toàn của thế giới, ngoài ra hắn từng mang thân phận đô đốc hải quan, nếu như công khai sẽ khiến bộ hải quân hổ thẹn, cho nên chuyện này không thể để quá nhiều người biết… ngươi hiểu rõ ý của ta chứ?”
Đã nói rõ ràng như vậy rồi đương nhiên Trần Nghiệp sẽ không có chuyện không hiểu.
Đây là muốn hắn trực tiếp xử tử Zephyr mà!
Chẳng trách trong cốt truyện nguyên tác, Kizaru ngày nào đi làm cũng lười biếng lại ra chiêu độc với thầy giáo cũ của mình, trực tiếp tiễn Zephyr về tây thiên.
“Ta hiểu rồi, thủy sư đô đốc, ngươi yên tâm! Chuyện này sẽ không có người thứ ba biết, Zephyr cũng sẽ chôn thây dưới biển cả!”
Akainu nghe thế, lại vô cùng hài lòng về một đô đốc thuộc hạ như Trần Nghiệp.
“Đi đi! Không cần ngồi quân hạm của ngươi, CP9 sẽ giúp ngươi.”
Rời khỏi văn phòng của Akainu, Trần Nghiệp đã nhìn thấy vài người mặc tây trang màu đen đứng ở ngoài cổng.
Mấy người này đều mang khí chất lạnh lùng, tàn nhẫn, thoạt nhìn vô cùng tài năng.
Nhìn thấy Trần Nghiệp ra ngoài, người dẫn đầu lập tức đi lên, cung kính nói: “Đô đốc Tu La, tàu chở ngươi đã được chuẩn bị xong.”
Ánh mắt của Trần Nghiệp nhìn qua mấy người này, đều là những gương mặt xa lạ.
Mấy người đã từng bị Luffy đánh bay trong trận đại náo đảo Tư Pháp ngày trước, lại không có một người nào được nói rõ, trong hai năm sau trận chiến đỉnh cao, tổ chức CP9 này cũng đã thay đổi cơ cấu.
“Đi thôi!” Trần Nghiệp vừa dứt lời đã dẫn đầu đi ra ngoài.
Bạn cần đăng nhập để bình luận