Toàn Cầu Luân Hồi: Chỉ Có Ta Biết Cốt Truyện

Chương 942. Thu hoạch lớn! Vương giả trở về Không Gian Luân Hồi

Chương 942. Thu hoạch lớn! Vương giả trở về Không Gian Luân Hồi
[Luân Hồi giả “Tu La” tôn kính, bạn đã hoàn thành nhiệm vụ thử luyện, nhận được phần thưởng như sau.]
[Điểm Luân Hồi: Mười lăm vạn điểm.]
[Vật phẩm đặc biệt: Di Hình Hoán Ảnh phù x1 (Đã đặt trong kho hàng cá nhân của bạn).]
[Xin chú ý: Thực lực của bạn đã tăng lên cấp SS, nhận được quyền hạn: Có thể tự do tiến vào các phó bản trước phó bản tầng ba mươi ba tháp Luân Hồi, (phó bản khảo hạch năm tầng một không thể bỏ qua), thời gian làm lạnh phó bản không thay đổi.]
Nghe được nhắc nhở của hệ thống Luân Hồi, Trần Nghiệp vừa về Không Gian Luân Hồi lập tức sững sờ, hắn không ngờ thực lực tăng lên còn có thể có được quyền hạn?
Tuy quyền hạn này rất đơn giản, chỉ có thể tự do chọn phó bản chứ không thể nhảy qua phó bản khảo hạch… nhưng đó vẫn là quyền hạn!
Dựa theo tin đồn trong Không Gian Luân Hồi, không phải nói tầng ba mươi ba mới có quyền hạn hay sao?
Thực lực tăng lên cũng cho quyền hạn sao?
Trần Nghiệp nhíu chặt mày suy nghĩ.
“Theo như nhắc nhở, mình có thể tự do ra vào các phó bản trước phó bản tầng ba mươi ba tháp Luân Hồi? Về ý nghĩ mặt chữ chắc hẳn mình không cần lên từng tầng một đúng không? Mà có thể trực tiếp nhảy qua một vài phó bản bình thường, chỉ cày phó bản khảo hạch là được.”
Nói thật, quyền hạn này có hơi vô bổ, nhưng cho dù nói thế nào có quyền hạn vẫn tốt hơn là không có!
Sau đó, Trần Nghiệp vào kho hàng cá nhân, hắn cảm thấy rất hứng thú với vật phẩm đặc thù vừa mới nhận được là Di Hình Hoán Ảnh phù, nghe cái tên hình như là thứ có thể di chuyển.
Đến kho hàng cá nhân, Trần Nghiệp nhìn thấy trên giá hàng của mình có hai lá phù. Một lá màu đỏ và một lá màu trắng.
Ngay khi hắn cầm hai lá phù triện này trong tay lên, trong đầu lập tức xuất hiện nhắc nhở: [Di Hình Hoán Ảnh phù: Chính là màu đỏ, phụ là màu trắng, dán màu trắng lên người mục tiêu thì người cầm phù triện màu đỏ trong tay có thể di chuyện trạng thái xấu trên người lên cơ thể mục tiêu, ví dụ các trạng thái xấu như mệt mỏi, trúng độc, bệnh tật, già yếu, đều có thể di chuyển.]
[Chú ý: Di Hình Hóa Ảnh phù không thể sử dụng liên tục, thời gian là ba mươi ngày.]
Trần Nghiệp nhìn hai lá bùa trong tay mà hơi ngạc nhiên!
Công năng của lá bùa này… có hơi nghịch thiên nha!
Vậy mà ngay cả già nua cũng có thể chuyển đi?
Vậy chẳng phải nói người sở hữu loại phù này chỉ cần vẫn luôn có người cho hắn di chuyển trạng thái xấu thì sẽ mãi mãi không già đi hay sao?
Nhưng Trần Nghiệp cũng không cần chức năng này, vì năng lực trái Soru Soru của hắn cũng có thể tùy tiện bắt tuổi thọ của người khác.
Về mặt lý thuyết mà nói, bắt đầu từ bây giờ Trần Nghiệp cũng là sự tồn tại trường sinh bất lão…
Không Gian Luân Hồi chính là thứ thần kỳ như thế.
Sau đó hắn mở giao diện thuộc tính của mình ra, muốn xem tăng sức mạnh pháp tắc cần bao nhiêu điểm.
Họ tên: Tu La.
Số hiệu Luân Hồi: Khu C 90086.
Sức mạnh pháp tắc: Tầng một (Có thể tăng).
Thuộc tính cơ bản: Max.
Kỹ năng: Tiếng Anh (thành thạo ), điều khiển (nhập môn), bắn (tinh thông), ngụy trang (tinh thông), đao pháp cơ bản (tinh thông).
Kỹ năng đặc biệt: Haki Haoshoku (tông sư… có thể chuyển hóa), Haki Busoshoku (xuất thần nhập hóa).
Kỹ năng chiến đấu: Dã Man Húc, Như Lai Thần Chưởng.
Dị năng: Niệm lực, liệt diễm, bách độc bất xâm (bị động), tử thần cảm ứng (bị động), Thân Ma Bất Diệt, tự lành (bị động), bay chống trọng lực.
Trái Ác Quỷ: Trái Gura Gura hệ Paramecia, trái Soru Soru hệ Paramecia.
Hóa thân thứ hai: Đạo Đức Kim Luân.
Điểm Luân Hồi: 692 628.
Đánh giá tổng hợp: SS.

Nhìn giao diện thuộc tính của mình, Trần Nghiệp kinh ngạc phát hiện ra phía sau Haki Haoshoku có thêm một đánh dấu “Có thể chuyển hóa.”
“Có thể chuyển hóa? Haki Haoshoku có thể chuyển hóa thành cái gì?”
Trần Nghiệp tò mò, nhấn vào thử.
Lập tức có nhắc nhở nhảy ra: [Có tiêu tốn 100 000 điểm Luân Hồi để chuyển hóa Haki Haoshoku (tông sư) thành thần uy không?]
Nhìn thấy nhắc nhở, trong mắt Trần Nghiệp lóe lên tia sáng.
Thần uy!
Cái tên này nghe qua đã thấy không đơn giản rồi.
Mười vạn điểm Luân Hồi theo quan điểm của hắn cũng không tính là gì cả…
Không nghĩ nhiều nữa, Trần Nghiệp chọn “chuyển hóa.”
Lập tức, hắn cảm giác được trên người mình xuất hiện một vài thay đổi, về phần thay đổi thế nào thì hắn cũng không nói rõ được…
[Chuyển hóa thành công! Nhận được kỹ năng đặc biệt mới: Thần uy!]
[Thần uy: Chỉ thần linh mới có năng lực trấn nhiếp, thần uy sở hữu các thần tính đặc biệt như không thể nhìn thẳng, không thể diễn tả, không thể nghe nói, sau khi phóng thần uy có thể khiến mục tiêu xuất hiện các hiệu ứng xấu như sợ hãi, điên cuồng, mất đi lý trí, hôn mê, người nghiêm trọng có thể trực tiếp ảnh hưởng đến tính mạng, cho dù là mục tiêu có ý chí kiên cường hoặc là mục tiêu cùng cấp bậc vẫn có thể ảnh ưởng đến lực chiến đấu của đối phương.]
[Nhắc nhở: Thần uy không cần tiêu phí thêm điểm Luân Hồi để tăng cấp mà sẽ tăng lên cùng với cảnh giới của ký chủ tăng lên.]
Đôi mắt của Trần Nghiệp sáng ngời, năng lực của thần uy này quả thật là tuyệt phối với trái Soru Soru của hắn. Trước phóng thần uy khiến kẻ địch sợ hãi, sau đó dùng năng lực của trái Soru Soru có thể rút linh hồn của đối phương ra…
Ngoại trừ Haki Haoshoku biến thành thần uy ra, trên giao diện thuộc tính của Trần Nghiệp vẫn còn sự thay đổi khác.
Đạo Đức Kim Luân của hắn đã biến thành “Hóa thân thứ hai!”
Cái này thuộc về năng lực được hệ thống Luân Hồi chứng nhận, sau này đi đến đâu cũng không bị giới hạn.
Có thể nói một chuyến tới phó bản thử luyện lần này khiến Trần Nghiệp có được thu hoạch khá phong phú Không chỉ đột phá giới hạn Nhân cấp mà còn nhận được năng lực mới mạnh mẽ.
Bây giờ hắn đã càng ngày càng tiếp cận tới thần linh chân chính. Thậm chí từ một ý nghĩa nào đó hắn chính là thần!
Sau đó, Trần Nghiệp lại thử thăng cấp “sức mạnh pháp tắc” một chút.
Chẳng qua, nhắc nhở mà hệ thống cho ra đã dọa hắn giật nảy mình.
Tăng một bậc sức mạnh pháp tắc cần ước chừng hai trăm vạn điểm Luân Hồi!
Thế này cũng đáng sợ quá rồi!
Cho dù với năng lực cày phó bản của Trần Nghiệp muốn tích lũy hai trăm vạn điểm Luân Hồi cũng không quá dễ dàng…
Nhưng hắn cũng có thể hiểu được, dù sao sức mạnh pháp tắc cũng thuộc lính vực của thần, yêu cầu tăng cấp cao cũng là chuyện rất bình thường thôi.
Hắn ra khỏi kho hàng cá nhân, lại tới quảng trưởng Luân Hồi, vốn tưởng lần này mình trở về chắc hẳn sẽ im ắng, không thu hút sự chú ý của những Luân Hồi giả khác vì dù sao hắn cũng chỉ cày phó bản thử luyện mà thôi.
Nhưng không ngờ còn chưa đi được vài bước trên quảng trường Luân Hồi, hắn đã nghe thấy đi đến đâu cũng có người đang bàn luận về mình…
Bạn cần đăng nhập để bình luận