Toàn Cầu Luân Hồi: Chỉ Có Ta Biết Cốt Truyện
Chương 934. Homie mạnh nhất lịch sử: Đạo Đức Kim Luân!
“Vù! Vù!”
Trên bầu trời phía xa, có hai bóng người đang bay rất nhanh.
“Gohan, chúng ta phải nhanh một chút, ta có thể cảm giác được khí tức mạnh mẽ và tà ác đó xuất hiện rồi.”
Son Goku vừa bay vừa nói với vẻ nặng nề.
“Ta cũng cảm giác được!”
Son Gohan đáp lại một câu, sau đó lại không nhịn được: “Chú Vegeta cũng vì thế mới làm loạn…”
Lời hắn ta nói hiển nhiên là chuyện Vegeta đã đánh hắn ta và Son Goku hôn mê. Nhưng hai cha con cũng biết hành động này của Vegeta là để gánh vác trách nhiệm của mình, một mình đi đối phó với Manji Buu.
“Tên đó…” Sắc mặt của Son Goku có hơi lo lắng.
Tốc độ bay của hai cha con cũng không chậm, cuối cùng sau vài phút cũng đuổi đến gần căn cứ của Babidi.
“Chúng ta tới rồi!”
Son Goku hô to một tiếng dẫn theo Son Gohan đáp xuống đất, sau đó vội vàng hỏi: “Piccolo, Krillin, Manji Buu đang ở đâu?”
Vốn dĩ mỗi lần bọn họ xuất hiện chắc chắn sẽ thu hút sự chú ý của người khác, thậm chí Krillin còn hào hứng nói một câu: Goku, cuối cùng ngươi cũng tới.
Thế nhưng lần này, Son Goku chỉ cảm giác được lạnh lẽo, vì hắn ta phát hiện ra mọi người hoàn toàn không để tâm tới sự xuất hiện của hắn ta, thậm chí ngay cả đầu cũng không quay lại, lực chú ý hoàn toàn tập trung vào Trần Nghiệp.
“Sao thế? Đã xảy ra chuyện gì? Manji Buu đâu?
Son Goku mang vẻ mặt nghi ngờ, sau đó nhìn về phía Vegeta: “Vegeta, ngươi còn sống sao, thật quá tốt rồi.”
Vegeta nghe thế lập tức sa sầm mặt mũi, muốn chửi ầm lên nhưng lại không có tâm trạng.
Nếu nhìn cẩn thận có thể phát hiện ra ký hiệu “M” trên trán hắn ta đã không còn nữa.
Sau khi Babidi chết, ma pháp khống chế Vegeta đã biến mất, nhưng thực lực của Vegeta cũng không giảm xuống, bây giờ hắn ta chính là siêu Saiyan cấp hai hàng thật giá thật.
Cuối cùng vẫn là Kriliin đáp lại Son Goku một câu.
“Goku, các ngươi tới muộn rồi, Manji Buu đã bị tiêu diệt.”
Nghe thấy hắn ta nói như vậy, hai cha con Son Goku lập tức ngây người ra đó.
Sau hai tiếng.
Nhà Bulma, thành phố Saito.
Một đám người đang vây quanh trước bàn cơm rộng lớn ăn như hổ đói, trong đó, hai tên gia súc Son Goku và Vegeta này ăn nhanh nhất, đồ ngon đầy một bàn gần như bị hai người này tiêu diệt hơn nửa.
Dạ dày của người Saiyan quả thật sâu không lường được giống như thực lực của bọn họ, gần như không có giới hạn.
Trần Nghiệp ăn rất ít.
Ngược lại không phải tay nghề của đầu bếp Bulma không ổn mà trên thực tế, Trần Nghiệp đã nếm thử vài món, phát hiện ra hương vị vô cùng tươi ngon.
Chủ yếu là vì sau khi hắn đột phá cấp Bán Thần, cách bổ sung nang lượng đã không còn đơn thuần dựa vào thức ăn nữa.
Hắn có thể trực tiếp túm và hấp thụ năng lượng cần thiết cho cơ thể trong không khí, trừ phi cơ thể nằm trong hoàn cảnh cực đoan. Bằng không, hắn có thể rất lâu không ăn không uống.
Dùng lời của tiên gia để nói thì bây giờ Trần Nghiệp đã tích cốc rồi.
Trên bàn còn có một người ăn ít đó là Son Gohan!
Vì toàn bộ quá trình Videl đều hầu hạ Trần Nghiệp ăn cơm, thấy hắn thích ăn tôm còn giúp hắn bóc vỏ…
Son Gohan nhìn thấy hết, nào còn khẩu vị gì nữa?
Đợi mọi người ăn uống no nê rồi, sắc trời đã tối mịt, Trần Nghiệp mới nói: “Ta phải về đây, các ngươi bảo trọng.”
“Ngươi phải về rồi sao?”
Nghe được lời này, mọi người đều mang vẻ mặt khác nhau, có người giống như Videl, cảm thấy rất luyến tiếc. Mà mấy người Kaioshin Shin và Piccolo thì lại thở phào nhẹ nhõm một hơi. Vegeta và Son Goku lại lộ ra vẻ mặt đáng tiếc.
Son Goku vội vàng nói: “Đừng đi gấp như vậy! Ở lại vài ngay rồi luận bàn võ công với ta được không? Có thể chiến đấu với cường giả như ngươi vẫn luôn là mơ ước của ta!”
Trần Nghiệp lắc đầu đáp: “Cho dù đã biến thân thành siêu Saiyan cấp ba cũng không phải đối thủ của ta, ngươi vẫn nên cố gắng tu hành đi!”
Vốn hắn quả thật định dùng Son Goku để thử nghiệm thực lực của một chút, nhưng sau khi trải qua chuyện của Manji Buu này, Trần Nghiệp đã đánh tan suy nghĩ này, hệ thống sức mạnh của đôi bên khác nhau, không có cách nào phát huy thực lực chân chính.
Mặt khác, thực lực của siêu Saiyan cấp ba không thể khiến Trần Nghiệp dốc toàn lực ứng phó, một trận đấu như vậy chắc chắn sẽ không thoải mái.
Nghe lời này của hắn, Son Goku cũng không hề lúng túng, ngược lại còn cổ vũ mình, nói: “Được! Đợi ta trở nên mạnh hơn, hy vọng có thể từ từ chiến một trận với ngươi.”
Trần Nghiệp gật đầu, đồng ý cho qua.
Đột nhiên Videl nói với vẻ lưu luyến: “Anh Trần Nghiệp, ngươi vẫn sẽ tới thế giới này chứ?”
Trần Nghiệp xoa đầu cô ta, cười đáp: “Ngươi chăm chỉ điểm danh, đợi có chuyện lại gọi ta tới là được.”
“Được!” Videl lộ ra nụ cười vui vẻ.
Gohan ngồi đối diện với cô ta nhìn thấy mà tin vỡ tan…
Thế giới One Piece…
Bóng hình của Trần Nghiệp xuất hiện trong văn phòng.
Trời đã tối, ngay khi hắn bước ra khỏi văn phòng, vừa vặn đụng phải một đội lính hải quân đi tuần tra.
“A! Là đô đốc Tu La!” Các binh lính kính chào hắn.
Trần Nghiệp chỉ gật đầu rồi sải bước rời đi, quay trở về nơi ở của mình.
Đợi hắn đi rồi, đội lính đó nhỏ giọng bàn luận: “Không phải ngày nào đô đốc Tu La cũng đều đi làm và tan làm đúng giờ hay sao? Sao hôm nay làm việc lại muộn như vậy?”
“Đúng đó! Tò mò quá…”
Sau khi về chỗ ở của mình, Trần Nghiệp bắt đầu suy nghĩ xem nên chế tạo linh hồn của Manji Buu thành Homie thế nào.
Tham khảo qua mấy Homie của Big Mom, hắn thật sự không coi trọng cái nào hết.
Nghĩ một lúc, hắn quyết định chế tạo một Homie tương tự với vòng sáng sau đầu của thần tiên.
Trong truyền thuyết thần thoại cổ đại Trung Hoa, gần như mỗi một tiên phật có thực lực mạnh mẽ sau đầu đều có một vòng sáng rực rỡ, không chỉ thần kỳ mà còn có thể tăng uy thế của tiên phật lên một cách có hiệu quả, khiến người phàm nhìn thấy không nhịn được mà quỳ bái.
Cách gọi loại vòng sáng này cũng không có giới hạn.
Nhưng phần lớn trong các truyền thuyết đều gọi loại vòng sáng này thành “Đạo Đức Kim Luân!”
“Nếu mình đã là bán thần vậy cũng nên có bộ dạng thần tiên một chút… hơn nữa, dùng Đạo Đức Kim Luân chế tạo từ linh hồn của Manji Buu cũng không toàn toàn là vật trang sức, mà còn có thể trở thành trợ thủ chến đấu.”
Nghĩ đến đây, Trần Nghiệp bắt đầu chế tác.
Nguyên liệu hắn đã chuẩn bị sẵn, chính là Cân Đẩu Vân tới từ ở thế giới “Dragon Ball.”
Thứ này bên Korin có không ít, Trần Nghiệp nói với Piccolo một tiếng, Piccolo sẽ lấy một đống cho hắn.
Cân Đẩu Vân vốn là một đám mây lớn của Kakarot, không sợ toàn bộ tấn công vật lý như đạn, pháo, hơn nữa còn có khả năng thay đổi hình thái theo ý muốn.
Sau khi Trần Nghiệp lấy Cân Đẩu Vân ra, lại dùng niệm lực nặn nó thành hình vòng vàng, sau đó sử dụng năng lực của trái Soru Soru rót linh hồn của Manji Buu vào trong.
Bạn cần đăng nhập để bình luận