Toàn Cầu Luân Hồi: Chỉ Có Ta Biết Cốt Truyện

Chương 1022. Nữ Oa nương nương! (1)

Chương 1022. Nữ Oa nương nương! (1)
Lúc này, nhện tinh cũng đang ngơ ngác. Cô ta ở trong sào huyệt của mình đang yên đang lành, đột nhiên có một đám người lao vào, hơn nữa người dẫn đầu còn nói một câu “tranh thủ thời gian đi” sau đó vả một phát đập chết cô ta luôn.
Thẳng đến khi chết, nhện tinh vẫn còn đang ngây người.
Đáng thương cho cô ta, ngay cả lúc chết cũng không có cơ hội mở miệng nói một câu nào…
“Đây chính là nhện tinh á hả?” Lý Tiêu Dao nói với vẻ bất mãn: “Yếu quá rồi thì phải?”
Lâm Nguyệt Như lập tức phản bác: “Lý Tiêu Dao, ngươi không đứng ở vị trí của người khác thì đừng vội nói lung tung, người ra tay là Tiểu Bạch ca nên đương nhiên nhện tinh không có cơ hội phản kháng rồi, đổi thành ngươi thử xem? Nói không chừng bây giờ ngươi đã bị nhện tinh đánh cho răng rụng đầy đất rồi.”
“Lâm Nguyệt Như!” Lý Tiêu Dao tức giận đốp chát lại: “Ta có yếu cỡ nào cũng mạnh hơn ngươi đấy!”
“Chậc, so đo với một nữ tử yếu ớt như ta, ngươi cũng không biết xấu hổ sao?”
Hai người lại bắt đầu màn đấu võ mồm thường ngày. Nhưng bây giờ đôi bên đã không còn đặt biệt danh cho nhau nữa mà gọi nhau bằng tên thật, chứng tỏ mối quan hệ của bọn họ càng ngày càng hòa hợp rồi…
Mọi người cũng không muốn để ý đến bọn họ mà định quay về.
Đột nhiên Trần Nghiệp vỗ lên vai Lưu Tấn Nguyên, nhỏ giọng bảo: “Tấn Nguyên, mời Thái Y tới nhà ngươi làm khách đi.”
Trước đó Lưu Tấn Nguyên và Thái Y nói chuyện với nhau, đôi bên cũng đã nói họ tên cho nhau biết.
“Cái này…” Lưu Tấn Nguyên có hơi lúng túng.
Tuy rằng Thái Y lớn lên xinh đẹp, nhưng cho dù nói thế nào thì cũng là một yêu tinh mà!
Ngược lại Lưu Tấn Nguyên không sợ nhưng trong nhà còn có người thân nữa, hắn ta ít nhiều vẫn cần phải cân nhắc đến.
Thấy Trần Nghiệp nhìn mình với ánh mắt nghiêm túc, Lưu Tấn Nguyên hít một hơi thật sâu, đi qua mời Thái Y.
“Thái Y cô nương, cảm ơn ngươi đã chỉ đường cho chúng ta, trong nhà đã chuẩn bị bàn tiệc tối, không biết tiểu sinh có thể mời Thái Y cô nương tới ăn bữa cơm để bày tỏ ý cảm ơn được không?”
Nghe thấy lời mời của hắn ta, Thái Y muốn từ chối theo bản năng, nhưng khi nhìn gương mặt chân thành của Lưu Tấn Nguyên, không biết tại sao lời từ chối lại không thể nói ra khỏi miệng được.
Ngoài ra, cô ta tu luyện ở nơi này đã rất lâu rồi, thật sự cũng muốn được trải nghiệm thế giới bên ngoài, cho nên cuối cùng Thái Y vẫn đồng ý lời mời của Lưu Tấn Nguyên…
Quyết định này rất không hợp với lẽ thường, chí ít thì mấy người bạn hồ điệp tinh của Thái Y cũng không có cách nào hiểu được.
Nếu phải miễn cưỡng giải thích, chỉ có thể nói cô ta và Lưu Tấn Nguyên chính là nhân duyên định mệnh đi!

Ngày hôm sau, mọi người lại lên đường, chẳng qua trong đội ngũ đã thiếu mất Lưu Tấn Nguyên và Thái Y.
Thái Y đã rời đi ngay sau khi dùng xong bữa tối qua, không cần thiết phải nói nhiều nữa.
Về phần Lưu Tấn Nguyên thì lại bị Trần Nghiệp cố tình bỏ lại để bồi dưỡng tình cảm với Thái Y. Đương nhiên cái cớ mà hắn dùng chính là chuyến đi tiếp theo vô cùng nguy hiểm, dù sao Lưu Tấn Nguyên cũng không biết võ công, hiển nhiên đi theo cũng không tiện.
Bản thân Lưu Tấn Nguyên rất tự giác, nghe thấy Trần Nghiệp nói như vậy cũng lập tức từ bỏ suy nghĩ tiếp tục lên đường mà ở lại nhà.
Trần Nghiệp tin, đợi khi Lưu Tấn Nguyên nhàm chán vô vị chắc chắn sẽ tới rừng độc tìm Thái Y chơi. Thời gian lâu rồi, một người một yêu này chắc chắn sẽ bồi dưỡng ra tình cảm. Dù sao nhện độc thành tinh cũng đã bị tiêu diệt, Lưu Tấn Nguyên có vào rừng độc nữa cũng sẽ không gặp nguy hiểm gì cả.
Đây chính là sự sắp xếp tốt nhất của Trần Nghiệp dành cho Lưu Tấn Nguyên.
Thiếu mất Lưu Tấn Nguyên, lần này trong đội ngũ của Trần Nghiệp chỉ còn bốn người, trừ hắn ra, còn có Lý Tiêu Dao, Triệu Linh Nhi và Lâm Nguyệt Như.
Hai nam hai nữ vừa vặn là hai đôi.
Về phần Phật châu Tiểu Thạch Đầu?
Ồ, hắn ta cũng không tính là người…
Đúng rồi, còn có một người vô hình “A Nô” nữa!
Bây giờ tam quan của em gái này đã sụp đổ, rơi vào trong tình trạng nghi ngờ bản thân, vẫn luôn im lặng không nói gì cả.
“Đại ca, bây giờ chúng ta đi đâu?” Lý Tiêu Dao mở miệng hỏi.
Trần Nghiệp nghĩ ngợi một chút rồi đáp: “Thổ Linh Châu và Lôi Linh Châu đã tới tay rồi, tiếp theo nên đi tìm Hỏa Linh Châu vậy.”
Triệu Linh Nhi: “Tiểu Bạch ca ca, ngươi có biết Hỏa Linh Châu ở đâu không?”
“Nếu ta đoán không lầm thì Hỏa Linh Châu chắc đang ở chỗ của thần thú kỳ lân!”
Lâm Nguyệt Như nói với vẻ sùng bái: “Tiểu Bạch ca, ngươi hiểu biết thật nhiều quá!”
Triệu Linh Nhi nghe vậy, trên gương mặt nhỏ lộ ra vẻ tự hào. “Thần thú kỳ lân?”
Lý Tiêu Dao hỏi: “Loại thú trong truyền thuyết này cũng tồn tại sao?”
“Đương nhiên.”
“Vậy đại ca, chúng ta mau đi thôi!” Lý Tiêu Dao trông có vẻ nóng lòng muốn thử.
Có đại ca vô địch ở đây, bây giờ hắn ta cũng không sợ nguy hiểm một chút nào nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận