Toàn Cầu Luân Hồi: Chỉ Có Ta Biết Cốt Truyện

Chương 1077. Khôi phục thanh xuân? Thủ đoạn vô cùng kỳ diệu! (2)

Chương 1077. Khôi phục thanh xuân? Thủ đoạn vô cùng kỳ diệu! (2)
Trong chớp mắt, một phủ viện xa hoa biến thành đống đổ nát.
Nguyên nhân Trần Nghiệp làm như vậy là vì định chấn động mật thất ở dưới lòng đất ra.
Triệu hoàng này quá cẩu thả, mật thất được thiết kế chôn sâu dưới đất.
Một lát sau.
Một căn phòng vĩ đại được chế tạo ra từ sắt thép đã thành công bị chấn động ra.
Khó có thể tưởng tượng nổi, ở thời cổ đại điều kiện công nghiệp lạc hậu, Triệu hoàng lại có thể làm ra được thứ này.
Nhìn độ dài của căn phòng bằng sắt thép, phòng đạn đạo đều đủ.
Dĩ nhiên, không phòng được Trần Nghiệp.
Trần Nghiệp tiến lên trước, túm lấy cánh cửa vào căn phòng bằng sắt thép, dùng sức kéo.
“Rầm!”
Cái chốt bằng sắt chỗ cánh cửa đã trực tiếp bị cắt đứt, lộ ra rõ ràng tình hình bên trong.
Chỉ thấy Triệu hoàng và Gia Cát tiên sinh kia trợn mắt há hốc mồm nhìn ra bên ngoài.
“Đồ đần độn, cuối cùng tìm được ngươi!”
Trần Nghiệp hừ lạnh một tiếng, tay khẽ vẫy, Triệu hoàng đã rơi vào trong tay hắn.
Triệu hoàng giống như bị dáng vẻ Thần linh của Trần Nghiệp dọa sợ choáng váng, không hề phản ứng lại.
Nhưng Gia Cát tiên sinh kia lại phản ứng rất nhanh, lập tức quỳ bò về phía Trần Nghiệp.
“Trần tông sư, không, Trần thượng tiên, tại hạ cũng bị hắn ép, không dám đối nghịch với thượng tiên, càng không dám bày mưu tính kế giúp hắn để tính kế với thượng tiên, mong thượng tiên minh giám!”
Trần Nghiệp đương nhiên sẽ không tin.
Hắn khi này tình nguyện giết nhầm cũng không muốn bỏ qua.
Vẫy tay, Gia Cát tiên sinh này đã chết trong lặng yên không một tiếng động.
Sau đó ánh mắt của Trần Nghiệp nhìn sang Triệu hoàng.
“Đồ đần độn này, định chơi trò qua cầu rút ván với ta? Ngươi xứng sao? Hiện giờ ngươi rơi vào trong tay ta, đừng tưởng rằng chết là xong, bởi vì lát nữa ta muốn rút linh hồn của ngươi ra, dùng lửa thiêu đốt, khiến cho ngươi trọn đời không được siêu sinh!”
Trong nháy mắt.
Đã là năm ngày sau.
Trong thời gian năm ngày này, hành động việc làm của Trần Nghiệp ở quý phủ Triệu vương đã điên cuồng truyền lưu ra bên ngoài.
Dù sao khi đó có rất nhiều người chứng kiến.
Hơn nữa Trần Nghiệp không hề ngăn cản, ngược lại cố ý phóng túng truyền bá tin tức.
Do đó.
Năm ngày sau, khắp thiên hạ đều biết rõ ngày đó ở vương phủ đã xảy ra chuyện gì, cũng biết hành động việc làm của Trần Nghiệp!
Thiên hạ chấn động!
Tất cả người nhận được tin tức đều rất khiếp sợ!
Mới vừa thay đổi hoàng đế, hình như tân hoàng mới vừa đăng cơ hôm qua, không ngờ nhanh như vậy đã xong đời?
Giỡn nhau hả?
Mà nguyên nhân tân hoàng xong đời lại là vì đắc tội tiên nhân? Trên đời này thật sự tồn tại tiên nhân sao?
Nghe nói tiên nhân kia không chỉ thần uy khủng bố, còn có thể tùy tiện thao túng linh hồn người khác khiến người ta phản lão hoàn đồng?
Còn có tin tức nói, hoàng đế trước đó bị bắt khi ở trong hoàng cung cũng là do tiên nhân này gây nên?
Như vậy có thể giải thích thông.
Hoàng cung nhiều cao thủ đại nội như vậy, thiên hạ không có cường giả nào, không có thế lực nào có thể công phá hoàng cung.
Cũng chỉ có tiên nhân ra tay.
Tóm lại… vài ngày này vô cùng náo nhiệt.
Kể cả dân chúng phổ thông, nghe được tin tức đều cảm thấy hơi khó tin nổi.
Bởi vì tân hoàng chết bất đắc kỳ tử, thiên hạ này không có chủ nhân, cũng mang đến rất nhiều hiệu quả tiêu cực.
Những hạng người có dã tâm bắt đầu rục rịch, không ít người lựa chọn khởi binh tạo phản.
Người này xưng vương, kẻ kia xưng đế…
Trong lúc này, cả nước rối nùi cả lên…
Trần Nghiệp ngọn nguồn tạo nên tất cả hỗn loạn này lại đang làm khách ở Liệt Dương tông.
Trong đại điện vĩ đại.
Trần Nghiệp ngồi ngay ngắn trên chủ vị, giống như một vị vương giả.
Bốn đại tông sư kia đứng ở bên dưới, cung kính cúi đầu, chờ đợi mệnh lệnh của Trần Nghiệp.
“… Lập tức gửi lời mời của ta cho tất cả môn phái võ lâm, cao thủ tiên thiên khắp thiên hạ, kêu bọn họ bảy ngày sau đến đây tụ họp, cứ nói ta có một phần cơ duyên lớn, chờ đợi người có duyên đến lấy!”
Lời vừa nói ra, tất cả bốn đại tông sư giật mình, ánh mắt lóe sáng, cùng liếc nhìn nhau.
Chẳng qua, không chờ bọn họ mở miệng, Trần Nghiệp đã nhân tiện nói: “Ta biết các ngươi muốn cái gì, bảy ngày sau ta sẽ khiến các ngươi phản lão hoàn đồng trước mặt người trong thiên hạ, giúp các ngươi khôi phục thanh xuân… vài ngày này đừng đến quấy rầy ta, đi thôi!”
Bốn đại tông sư nghe vậy mừng rỡ, đồng thanh nói: “Tuân lệnh!”
Sau đó, bốn người khom người, chậm rãi rời khỏi đại điện.
Giống như nô tài.
Nếu như đổi lại thành người khác, kể cả hoàng đế, bốn đại tông sư đều không kiêu ngạo cũng không khiêm tốn, cao ngạo vô cùng.
Nhưng mà đối tượng hầu hạ là tiên nhân, vậy không giống.
Nói thật, chính là Trần Nghiệp chưa nói đến chuyện thu tiên đồng tôi tớ gì đó.
Một khi mở miệng, toàn người trong thiên hạ, vì một suất người hầu đều sẽ cướp đến nát đầu, bao gồm cả bốn đại tông sư!
Làm việc cho tiên nhân là vinh quang vô thượng đối với người phàm.

Cho đến hoàn toàn ra khỏi đại điện.
Lúc này bốn đại tông sư mới chậm rãi thẳng người lên, bắt đầu nhỏ giọng thảo luận: “Không biết thượng tiên hội tụ cao thủ thiên hạ, có dụng ý gì?”
“Không phải thượng tiên đã nói sao? Có cơ duyên chờ đợi người có duyên đến lấy.”
“Sẽ là cơ duyên gì?”
“Chuyện này ta nào hiểu rõ? Tóm lại, đã nói ra từ trong miệng thượng tiên, chắc chắn không phải ơn huệ nhỏ.”
­
Bạn cần đăng nhập để bình luận