Toàn Cầu Luân Hồi: Chỉ Có Ta Biết Cốt Truyện

Chương 1063. Nhân tài kiệt xuất!

Chương 1063. Nhân tài kiệt xuất!
Trần Nghiệp ngoài ý muốn nói: “Ngươi thật sự có tin tức về người tu đạo?”
“Đừng lừa ta, nếu ngươi lừa ta, không ai bảo vệ được ngươi!”
Triệu vương ngẫm nghĩ, nói: “Mặc dù bổn vương chưa từng nhìn thấy người tu đạo, nhưng lại có nghe nói tiếng đồn chân thật về bọn họ, nếu như bọn họ thật sự tồn tại, chỉ có một nơi có thể tìm được bọn họ.”
“Chỗ ngươi nói là ở đâu?”
Trần Nghiệp sinh hứng thú.
Triệu vương chậm rãi phun ra hai chữ.
“Thục Sơn!”
“Thục Sơn?”
Trần Nghiệp hơi sững sờ.
Hắn đã từng nghe nói đến cái tên này vô số lần, trong rất nhiều tác phẩm phim ảnh, tác phẩm tiểu thuyết đều từng xuất hiện, cũng tồn tại ở thế giới hiện thực.
“Đúng, Thục Sơn!”
Triệu Vương nói: “Nơi đó núi cao vực thẳm, địa hình hiểm yếu kỳ lạ, là một khu vực không người thần bí. Tương truyền nơi này có kỳ nhân kiếm tiên thường lui tới, tu luyện hấp thu linh khí của các núi, biến thành thân thể bất tử. Càng thêm bọn họ có thể tu hành ngàn năm, ngự kiếm phi hành, là người trong thần tiên chân chính ~”
Trần Nghiệp hơi nhíu mày hỏi: “Tiếng đồn này, có ai đã từng tận mắt nhìn thấy chưa?”
Triệu vương lắc đầu: “Bổn vương cũng không rõ… Nhưng mà bổn vương từng du lịch thiên hạ, nơi danh thắng thiên hạ này, bổn vương đều từng kiến thức phần nào, cũng phát hiện có tồn tại người tu đạo. Chỉ riêng Thục Sơn nơi hiểm yếu này, bổn vương chỉ có thể nhìn than thở, không thể đặt chân.”
Theo cái nhìn của bổn vương, nếu như trên đời thật sự tồn tại người tu đạo, chỉ sợ cũng chỉ tồn tại ở trong Thục Sơn.”
Trần Nghiệp không tỏ vẻ gì, tiếp tục nói: “Thục Sơn ở đâu?”
Lời Triệu vương này nói có chút đạo lý, Trần Nghiệp định tự mình đi Thục Sơn tìm xem.
“Trần tông sư, ngươi định đích thân đến Thục Sơn tìm kiếm tung tích tiên nhân sao?”
Triệu vương chưa trả lời mà khuyên nhủ: “Thục Sơn không phải là một ngọn núi, mà là một dãy núi, bên trong bao gồm cả các ngọn núi nổi tiếng như Côn Lôn sơn, Nga Mi sơn, nếu như bàn về địa bàn, chỉ sợ còn lớn hơn trung nguyên nhiều!”
“Mặc dù Trần tông sư ngươi có thể ngự không phi hành, nhưng muốn tìm kiếm tung tích tiên nhân ở trong vô số núi lớn cũng khó khăn trùng trùng, hy vọng xa vời.”
“Trần tông sư, nếu như ngươi tin được bổn vương, không bằng ở tạm một thời gian trong quý phủ bổn vương, chờ bổn vương hoàn thành nghiệp lớn, đến lúc đó phái đại quân đến Thục Sơn, giúp ngươi tìm kiếm… Trần tông sư thấy thế nào?”
Nghe nói như thế, Trần Nghiệp nở nụ cười.
“Ở tạm một khoảng thời gian? Chờ ngươi hoàn thành nghiệp lớn? Cái gọi là nghiệp lớn của ngươi chính là mưu phản làm hoàng đế đúng không? Đến lúc đó, có phải còn cần ta ra tay giúp ngươi không?”
Tuy rằng Triệu vương mưu phản là chuyện mọi người đều biết.
Nhưng dù sao mưu phản vẫn không thể để lộ ra ngoài ánh sáng, hành vi làm phản tội không thể tha, là phải tru diệt cửu tộc.
Trần Nghiệp nói thẳng ra như vậy, tất cả mọi người ở đây lập tức biến sắc.
“Lớn mật!!”
Một tướng quân lập tức đứng ra, định quát lớn Trần Nghiệp.
Tướng quân này có dáng người cường tráng, khí thế kinh người, hiển nhiên có võ công không tầm thường trong người.
Trần Nghiệp đưa mắt nhìn tướng quân này, không đợi tướng quân nói tiếp cái gì, hắn đã vẫy tay, giống như đuổi ruồi…
Ngay sau đó!
“A!”
Tướng quân này kêu thảm một tiếng, toàn thân lập tức bay ngược ra ngoài, ngã ra ngoài mấy chục mét, cuối cùng rơi vào trong một doanh trướng, không một tiếng động.
Biến cố bất ngờ xảy ra.
Khiến tất cả mọi người chấn động.
Các tướng sĩ ở đây tuyệt đối không nghĩ tới, Trần tông sư lại không nói hai lời, trực tiếp ra tay.
Kinh khủng hơn là Trần tông sư này chỉ nhẹ nhàng vẫy tay, đã phế bỏ một cao thủ trong quân.
Phải biết rằng đôi bên cách nhau ít nhất mười mét!
Hơn nữa công phu của vị tướng quân kia không kém, đã là cao thủ cấp bậc nhất lưu đỉnh phong, cách cảnh giới tiên thiên chỉ còn một bước!
Cao thủ như vậy lại yếu ớt giống như ruồi bọ khi ở trước mặt Trần Nghiệp sao?
“Đây là võ công gì vậy?”
“Chẳng lẽ là cách sơn đả ngưu trong truyền thuyết sao?”
“Chân khí đâu? Vì sao không thấy chân khí? Có thể tự dưng tổn thương người?”
“Vương thống lĩnh chính là cao thủ nhất lưu đỉnh phong! Chỉ thiếu chút nữa, có thể bước vào tiên thiên…”
“Đây là đại tông sư sao? Đáng sợ!”
Rất nhiều binh lính đang nhỏ giọng thảo luận, trong giọng nói đều tràn đầy khiếp sợ và kinh hãi.
Còn Triệu vương kia lại cười ha ha, sang sảng nói: “Trần tông sư, võ công giỏi!”
Mới vừa rồi Trần Nghiệp cũng luôn quan sát Triệu vương này.
Khi hắn nói ra Triệu vương muốn làm phản, vẻ mặt của Triệu vương này vẫn luôn bình tĩnh, không hề giận dữ, chờ khi Trần Nghiệp ra tay, đánh bay Vương thống lĩnh nói năng lỗ mãng kia, Triệu vương chỉ ánh mắt lóe sáng, không hề sợ hãi.
Nhìn xem từ điểm đó, lòng dạ của Triệu vương này vô cùng sâu, có khí độ Thái Sơn sụp ở trước mắt nhưng không đổi sắc mặt…
“Trần tông sư nói bổn vương muốn làm phản?”
Triệu vương cười gật đầu, hào phóng thừa nhận: “Không sai, bổn vương thật sự định làm phản!”
“Đương kim thiên tử tin mù quáng hoạn quan, xa hoa dâm dật, là một hôn quân tuyệt đối! Dân chúng sớm khổ không thể tả. Khi bổn vương du lịch thiên hạ, cảnh tượng nhìn thấy nhiều nhất đó là người chết đói khắp nơi, rất nhiều nơi gặp tai họa, dân chúng đổi con lấy ăn, mười nhà không còn chín!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận