Toàn Cầu Luân Hồi: Chỉ Có Ta Biết Cốt Truyện

Chương 1055. Dời non lấp bể? Thần tiên cũng chỉ đến thế!

Chương 1055. Dời non lấp bể? Thần tiên cũng chỉ đến thế!
“Thần tích kinh thiên!”
Đây là tin tức trọng đại vừa mới lên đầu bảng xếp hạng tìm kiếm!
Siêu chấn động!
Mà đây chỉ mới được hai mươi phút kể từ khi Trần Nghiệp chuyển nước lũ đến phía nam.
Sở dĩ bùng nổ nhanh như thế thật ra là vì người nhìn thấy quá nhiều, có quá nhiều người bàn luận về chuyện này.
Lúc này trên mạng đã có vô số video liên quan, bên dưới mỗi một video đều có rất nhiều bình luận của các cư dân mạng.
Cho dù có vài dân mạng không tận mắt nhìn thấy nhưng xem video trên mạng vẫn cảm thấy chấn động, bị đả kích thế giới quan như cũ.
Trần Nghiệp dẫn đập nước siêu to khổng lồ giống như mang một hành tinh được tạo thành từ nước bay giữa trời cao!
Trừ dùng “thần tích” để hình dung ra bọn họ đã không nghĩ ra được từ nào mới nữa.
“Đậu má! Cái quỷ gì vậy? Một đoạn trích phim bom tấn có hiệu ứng đặc biệt à?”
“Mẹ nó! Khoa trương như vậy sao? Phim bom tấn hiệu ứng đặc biệt cũng không quay ra được đâu?”
“Giả rồi, chắc chắn là giả! Nhiều nước ở trên trời như thế sao? Lại còn không rơi xuống? Thế này vi phạm lẽ thường rồi nhé.”
“Chắc chắn không phải giả, cũng không phải phim bom tấn hiệu ứng đặc biệt gì cả, đây chính là chuyện thật sự đã xảy ra ở phía bắc chúng ta đó!”
“Ta cũng đã nhìn thấy, thật trăm phần trăm, nghe nói đây là nước lũ nhấn chìm mấy thành phố phía bắc bị đại lão Tu La hút hết lên mang đi đó!”
“Lầu trên nghiêm túc đó hả? Sao ta lại cảm thấy như đang nghe thiên thư vậy? Đại lão Tu La lợi hại thật đấy nhưng loại thủ đoạn này cũng khoa trương quá rồi thì phải?”
“Là thật đó, đây đúng là một thật tích!”
“Đại lão Tu La… còn có thể làm được cả chuyện này nữa sao? Thế này thì khác gì với mấy thần tiên dời non lấp bể trong truyền thuyết thần thoại đó đâu?”
“Nói cách khác, đại lão Tu La đã là thần tiên rồi sao?”
“Người ta vốn đã là thần rồi! Không Gian Luân Hồi cũng nói là cường giả cấp bán thần mà!”
“Đậu má! Vừa rồi có đi qua bầu trời nhà ta, tận mắt chứng kiên luôn nhé, quá kinh hãi!”
“Trâu bò thật! Đúng là quá trâu bò! Vậy mà lại trực tiếp hút toàn bộ nước lũ nhấn chìm mấy thành phố lên mang đi, sức mạnh vĩ đại của đại lão Tu La thật kinh thiên động địa!”
“Đại lão Tu La chỉ sợ đã là sự tồn tại mà chúng ta khó tưởng tượng được rồi…”

Tin tức lan truyền rất nhanh, video cũng được truyền đi vô cùng nhanh.
Rất nhiều đại lão dẫn đầu xem được đoạn video, sau khi xem xong ai nấy cũng im lặng không nói gì.
Vốn bọn họ đều là những người nắm giữ quyền lực ở thế giới này, là tinh anh đỉnh cấp nhất trên thế giới, sở hữu rất nhiều tài nguyên, thiên mệnh cao quý.
Mà bây giờ, cuối cùng bọn họ cũng ý thức được ở trước mặt thần linh chân chính, bọn họ cũng chỉ là một con người bình thường yếu ớt và nhỏ bé mà thôi.
Nghe nói, ngài tổng thống của đế quốc Mỹ sau khi xem được video đã trực tiếp nói một câu, thượng đế đã không còn bảo vệ nước Mỹ nữa rồi!

Sự ồn ào náo nhiệt trên mạng hiển nhiên không thể ảnh hưởng đến Trần Nghiệp.
Lúc này dưới sự dẫn đường của Tống Lăng Dung, hắn đã tới phía trên một hồ nước nổi tiếng ở một tỉnh phía nam nào đó.
Nơi đây từng là di tích lịch sử, là một trong những điểm du lịch có tiếng.
Mà hồ nước này càng nổi tiếng khắp toàn quốc, vô số du khách đã từng tới đây chụp ảnh.
Nhưng bây giờ, toàn bộ hồ nước đã khô cạn, không còn thấy bao nhiêu nước nữa, đáy hồ cũng sắp bị phơi thành lục địa…
Liếc mắt nhìn qua có thể trông thấy rất nhiều cá nhỏ phơi khô.
Không chỉ hồ nước này khô cạn mà rất nhiều ruộng vườn bên cạnh cũng bị hạn hán không ra làm sao, rõ ràng vẫn chưa vào đông mà đám cỏ xanh có sức sống mãnh liệt cũng đã úa vàng.
Tống Lăng Dung nhìn thấy cảnh này không nhịn được mà thở dài một tiếng, nói với Trần Nghiệp: “Lần trước ta tới đây là hai năm trước, hồ nước ở đây vô cùng đẹp!”
Trần Nghiệp cười nhẹ: “Bây giờ ta sẽ khôi phục nó!”
Vừa dứt lời, hắn nhấn ngón tay một cái, nước lũ lơ lửng giữa không trung lập tức trút hết xuống.
“Ầm ầm ầm!”
Thế này còn đồ sộ hơn cả thác nước lớn nhất trên thế giới.
Tống Lăng Dung chợt lấy di động ra quay lại một màn vừa rồi.
Thấy ánh mắt của Trần Nghiệp nhìn qua, cô cười bảo: “Một màn đặc sắc thế này phải quay lại mới được!”
Trần Nghiệp không nói gì cả, chỉ khống chế nước lũ rót vào trong hồ nước cạn.
Chỉ trong phút chốc, hồ nước vốn khô cạn đã lại lấp đầy nước.
Tuy hồ nước này thoạt nhìn không được sạch cho lắm, có hơi đục nhưng thế này cũng bình thường thôi, dù sao thì thứ được chuyển đến đây cũng là nước lũ mà.
Chỉ cần đợi tạp chất trong nước lắng xuống, nước có thể trở lại trong veo thôi.
Nhìn hồ nước đã được lấp đầy, Trần Nghiệp lập tức thu tay.
Nếu còn rót thêm sẽ thành lũ lụt mất.
“Tỉnh này chính là nơi bị hạn hán khá nghiêm trọng phải không?” Trần Nghiệp hỏi.
Tống Lăng Dung giơ di động lên đáp: “Đúng rồi!”
Trần Nghiệp gật đầu, đột nhiên siết nắm tay, đấm một cú vào nước lũ trên đỉnh đầu.
“Rầm!”
Hư không vỡ vụn.
Dưới lực phá hoại khủng khiếp đó, đập nước siêu to khổng lồ lập tức bị đánh tan nát.
“Gió tới!” Trần Nghiệp quát to một tiếng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận