Toàn Cầu Luân Hồi: Chỉ Có Ta Biết Cốt Truyện

Chương 1122. Ngoại môn Trần vô địch!

Chương 1122. Ngoại môn Trần vô địch!
Công pháp: Đao pháp cơ bản, Bách độc bất xâm, Như Lai thần chưởng, Tùng Hạc Vạn Thọ quyền (có thể thăng cấp), Hổ Báo quyền (có thể thăng cấp)
Cảnh giới: Nhục Thân cảnh – Tiên Thiên (có thể nâng cao)
Điểm Luân Hồi: 873.646
So với trước đây thì lần này số điểm Luân Hồi trên bảng thuộc tính của Trần Nghiệp không chỉ tăng lên hơn một vạn mà còn có thêm hai môn công pháp võ học mới.
Tùng Hạc Vạn Thọ quyền là quyền pháp cơ bản của Hóa Vũ Môn, chỉ cần là đệ tử ngoại môn thì đều có thể luyện tập.
Còn Hổ Báo quyền lại là bí tịch Phương Thanh Tuyết đưa cho Trần Nghiệp, giờ hắn cũng đã nắm vững công pháp này.
“Ta đã nhập môn rồi trở thành đệ tử ngoại môn được một tháng rồi, giờ lại gia tăng cảnh giới chắc là sẽ không khiến người khác nghi ngờ nữa.”
“Đợi hai tháng sau lại tăng thành cảnh giới Nhục Thân tầng thứ chín đi, lúc đó trở thành đệ tử nội môn là vừa hay có thể tham dự trận chiến xếp hạng bảng Sơn Hà.”
Trần Nghiệp âm thầm vạch kế hoạch.
Trận chiến xếp hạng bảng Sơn Hà sẽ diễn ra sau hai tháng nữa.
“Vậy thì giờ thăng cấp thôi!”
Trần Nghiệp vừa ra lệnh thì bảng thuộc tính của hắn cũng lập tức thay đổi.
“Ting! Thành công gia tăng cảnh giới, tiêu hao 2000 điểm Luân Hồi, hiện tại cảnh giới là Nhục Thân cảnh – Thông Linh!”
Chỉ thấy ở đan điền của Trần Nghiệp đột ngột xuất hiện nhiệt lượng, đánh thẳng tới huyệt Thiên Linh, khiến đầu óc hắn cảm nhận được linh khí của đất trời.
Đây chính là khởi nguyên của cảnh giới Thông Linh.
Đồng thời linh khí xung quanh đang bắt đầu đổ dồn về phía Trần Nghiệp, thế nên cũng vô tình tạo thành hiện tượng lốc xoáy rất kỳ diệu.
Dị tượng xảy ra trên người Trần Nghiệp khiến đám đệ tử ngoại môn xung quanh đều phải chú ý.
“Linh khí quấn quanh? Đây là... dị tượng chỉ xảy ra khi đột phá cảnh giới Thông Linh!”
“Gì cơ? Trần vô địch này lại đột phá nữa ư?”
“Ta nhớ vị Trần sư đệ này mới nhập môn có một tháng thôi mà? Trong vòng một tháng mà hắn đã đột phá được rồi à?”
“Tốc độ tu luyện này quả là không thể tin nổi, e rằng chỉ có thiên tài mới so được với hắn mất!”
“Vị Trần sư đệ này quả nhiên không đơn giản, tương lai nhất định hắn sẽ quật khởi, nhân vật cỡ này chỉ có thể giao hảo chứ không thể kết thù oán được.”
Đám đệ tử ngoại môn sôi nổi bàn tán, ánh mắt nhìn Trần Nghiệp cũng rất phức tạp, bao hàm cả hâm mộ lẫn ghen tỵ.
Tin ngoại môn Trần vô địch trong một tháng đột phá cảnh giới Thông Linh như một cơn gió nhanh chóng lan truyền khắp khu vực của các đệ tử ngoại môn.
Hơn nữa còn có rất nhiều đệ tử nội môn nhận được tin tức này.
Nếu như nói Trần Nghiệp lúc trước có thể lấy một đánh bảy, đạt được danh hiệu ngoại môn Trần vô địch và trở thành kẻ có tiềm lực cực lớn, thì hiện giờ, với tốc độ tu luyện này Trần Nghiệp đã có thể được coi là thiên tài.
Mà những kẻ được xưng tụng là thiên tài, chỉ cần không chết sớm thì tương lai chắc chắn sẽ có thành tựu vô cùng to lớn.
Trong nhất thời.
Trần Nghiệp lại lần nữa trở thành tiêu điểm của đám đông.
Chẳng qua lần này kinh động không còn là đệ tử nội môn nữa, bởi chính đệ tử nội môn cũng đã không có tư cách lôi kéo mượn sức Trần Nghiệp nữa rồi.
Giờ có tới mấy vị trưởng lão và đệ tử chân truyền đều bày tỏ thiện ý với Trần Nghiệp.
Ví dụ như Già Lam – đệ tử chân truyền lần trước tới xem trận đánh lôi đài sinh tử, sau đó nàng lập tức phái người đến gặp Trần Nghiệp để mời hắn gia nhập hội nhóm của mình.
Mà hội nhóm của Già Lam trước giờ chỉ nhận nữ đệ tử, lần này lại mở ngoại lệ cho Trần Nghiệp, từ đó có thế thấy nàng coi trọng Trần Nghiệp thế nào, tiếc là với những kẻ muốn lôi kéo mình Trần Nghiệp đều thẳng thừng từ chối hết.
Hắn chẳng sợ việc đắc tội với người khác.
Ngược lại, với Trần Nghiệp mà nói, càng đắc tội với nhiều người càng tốt.
Thế thì hắn mới có lý do đánh người cày điểm Luân Hồi chứ.
Nửa tháng sau.
Hôm đó Trần Nghiệp đang ở trong ký túc xá đọc một quyển tạp thư.
Cuốn sách này ghi lại một số loại thiên tài địa bảo trong thế giới Vĩnh Sinh!
Sở dĩ hắn đọc loại sách này cũng vì bí pháp ‘lấy máu trùng sinh’ kia!
Trần Nghiệp đã nắm giữ pháp môn lấy máu trùng sinh từ lâu, giờ hắn chỉ thiếu thiên tài địa bảo để làm thuốc dẫn, qua đó giúp bản thân có thể tu luyện công pháp lấy máu trùng sinh.
Đó cũng là một trong những nguyên nhân quan trọng để hắn chọn bước vào thế giới Vĩnh Sinh này!
Trong lúc Trần Nghiệp đang đọc rất nhập tâm thì đột nhiên Lục Chính Lâm lại bước tới chỗ hắn báo tin.
“Trần sư huynh, có người tới tìm ngài.”
Hóa Vũ Môn lấy thực lực vi tôn.
Chỉ cần cảnh giới của ngươi đủ cao thì dù ngươi có nhập môn muộn hơn kẻ khác vẫn có thể làm sư huynh được.
Lục Chính Lâm tuy nhập môn sớm hơn Trần Nghiệp nửa năm nhưng vẫn chỉ là cảnh giới Tiên Thiên như trước chứ không hề có đột phá.
Mà giờ Trần Nghiệp đã cao hơn hắn một cảnh giới, thế nên hắn phải gọi đối phương là sư huynh.
Chỉ có đệ tử cùng cảnh giới mới dựa theo thời gian nhập môn trước sau để xếp thứ tự mà thôi.
Trần Nghiệp nghe thế thì thì cau mày, hỏi: “Sao!? Vẫn có kẻ chưa từ bỏ ý đồ cơ à?”
Trong nửa tháng qua Trần Nghiệp đã từ chối tất cả thiện ý của các trưởng lão và đệ tử chân truyền, cũng đắc tội với rất nhiều người.
Bạn cần đăng nhập để bình luận