Toàn Cầu Luân Hồi: Chỉ Có Ta Biết Cốt Truyện

Chương 1079. Một tấm thiệp mời dẫn đến huyết án!

Chương 1079. Một tấm thiệp mời dẫn đến huyết án!
“Không sai, tiên duyên chính là người có đức được hưởng, các ngươi không thể ngăn cản bọn ta đi vào!”
“Bọn ta muốn gặp thượng tiên, để thượng tiên phân xử!”
Mọi người liến thoắng, thảo luận ồn ào.
Có người phản đối, có người cầu dàn xếp, khiến cho Ngô trưởng lão này choáng váng đầu óc.
Nhìn thấy người phản đối càng ngày càng nhiều, Ngô trưởng lão lập tức trợn tròn mắt lên, hét lớn một tiếng: “Nơi này là Liệt Dương tông! Các ngươi định làm cái gì? Định gây chuyện ở đây sao? Là định đối địch với Liệt Dương tông ta sao?”
Lời này vừa nói ra, lập tức dọa lui vô số người.
Liệt Dương tông là tông môn do Liệt Dương đại tông sư sáng lập, vốn là một trong bốn đại tông môn hiện giờ, thực lực hùng hậu.
Ở trong lòng mọi người, danh vọng của Liệt Dương tông vẫn vô cùng có sức nặng.
Không ai dám lỗ mãng ở Liệt Dương tông.
“Ngô trưởng lão, bọn ta không phải định ồn ào gây sự, chỉ cầu công bằng thôi!”
“Không sai, cầu công bằng!”
“Trừ phi kêu thượng tiên chính miệng nói, bọn ta không có tư cách, bằng không bọn ta sẽ không đi.”
Nghe nói như thế, Ngô trưởng lão giận dữ: “Làm càn, thượng tiên tôn quý cỡ nào, ngươi có thân phận gì? Dám không biết xấu hổ nói ra? Lại nói năng xằng bậy, ắt gặp trời phạt!”
Đôi bên cứ cãi nhau như vậy, hồi lâu đều giằng co không thôi.
Những người đang cầm thiệp mời đều không dám thò mặt ra.
Bởi vì hiện giờ thò mặt ra, rất dễ dàng trở thành kẻ thù chung của võ lâm!
Cứ như vậy tiêu tốn hơn nửa canh giờ, cuối cùng kinh động đến bốn đại tông sư.
Một lát sau.
Bốn đại tông sư ào ào đến dưới núi, xem xét nguyên nhân.
“Ngô Trung, có chuyện gì vậy? Kêu ngươi làm chút chuyện như vậy đều không làm xong? Là định khiến ta mất thể diện ở trước mặt thượng tiên sao?”
Liệt Dương tông sư vừa nhìn thấy Ngô trưởng lão đã mở miệng quát lớn.
Hắn thật sự rất tức giận.
Lúc trước bốn người bọn họ đều tranh thủ thượng tiên đến làm khách ở tông môn mình, vì để cho thượng tiên đến Liệt Dương tông, hắn đã tốn không ít sức lực.
Hiện giờ làm ra chuyện như vậy, thật sự khiến cho hắn không có thể diện.
Đáng sợ hơn là, nếu như vì vậy thượng tiên trách hắn làm việc không tốt, không cho hắn phản lão hoàn đồng nữa, vậy hắn thật sự muốn giết người!
“Chưởng môn sư huynh, ta làm việc không tốt, xin chưởng môn sư huynh trách phạt!”
Ngô trưởng lão không hề trốn tránh trách nhiệm, trực tiếp cúi đầu nhận sai.
Liệt Dương tông sư nghe vậy, tức đến sắc mặt đỏ lên.
Hắn vốn tính tình nóng nảy.
Nếu bình thường đụng phải chuyện này thì thôi, coi như làm trò cười trước mặt ba lão gia khác.
Nhưng hôm nay lại không giống! Đây là làm sai chuyện của thượng tiên.
Nếu như làm hỏng, khiến thượng tiên khó chịu, sẽ khiến tổn thất của hắn khó có thể đánh giá.
“Ngươi thật sự nên bị phạt!”
Liệt Dương tông sư tức giận đến quát mắng một tiếng, tiến thẳng lên, một chưởng đánh bay Ngô trưởng lão ra rất xa.
Ngô trưởng lão thân ở giữa không trung đã bắt đầu hộc máu.
Chờ sau khi rơi xuống đã hôn mê.
Thật ra đây vẫn là kết quả Liệt Dương tông sư nương tay.
Nếu như hắn làm thật, có thể một chưởng đánh gục Ngô trưởng lão.
Dù sao Ngô trưởng lão là cường giả cấp tông sư trong tông môn hắn, xem như nhân tài khó có được, đâu nỡ tùy tiện đánh chết?
Dù vậy.
Liệt Dương tông sư đột nhiên ra tay, kể cả người mình đều đánh, cũng dọa tất cả nhảy dựng lên.
Trừ bỏ ba vị đại tông sư khác, tất cả mọi người ở đây ào ào câm như hến.
Ánh mắt Liệt Dương tông sư lại nhìn sang một đệ tử bên cạnh, mở miệng hỏi: “Ngươi tới nói, rốt cuộc là có chuyện gì? Vì sao chậm chạp không có người lên núi?”
Đệ tử kia nơm nớp lo sợ, nói một lần chuyện vừa xảy ra…
Chuyện này vốn vô cùng đơn giản, thậm chí không cần đệ tử miêu tả, Liệt Dương tông sư cũng có thể đoán được có chuyện gì.
Dù sao khoảng thời gian này, trong võ lâm giang hồ, không biết có bao nhiêu thảm án diệt môn, đều do một tấm thiệp mời gây nên.
Nghe xong miêu tả của đệ tử, Liệt Dương tông sư lập tức trợn trừng mắt, tức sùi bọt mép nhìn về phía đám người tụ tập đến đây.
“Các ngươi…”
Hắn vừa định nói cái gì.
Đột nhiên thấy rất nhiều người đang trợn mắt há hốc mồm nhìn ra đằng sau hắn.
Lực cảm giác của Liệt Dương tông sư không kém, lập tức cảm nhận được, sau lưng có một đại lão khủng bố xuất hiện.
Không cần đoán, đại lão có thể khiến cho hắn đều cảm thấy khủng bố, tự nhiên là Trần Nghiệp.
Bốn đại tông sư phản ứng nhanh nhất, lập tức quỳ xuống.
“Tham kiến thượng tiên!”
Trần Nghiệp lúc này vừa bay từ trên núi xuống, đang lơ lửng ở giữa không trung, đạo đức kim luân sau đầu tản ra tia sáng màu vàng khiến cho hắn nhìn thoáng qua thần thánh đến cực điểm.
Đám đông mấy chục vạn người ở đây lập tức nhìn choáng váng.
Dù sao bọn họ nghe được trên đời có tiên nhân, vẫn chỉ nghe nói thôi, vốn chưa từng thấy tận mắt tiên nhân, do đó trong lòng chỉ có kính sợ, không hề có cảm giác khác.
Giờ phút này thật sự gặp được tiên nhân, lập tức không biết nên làm như thế nào.
Vẫn là Liệt Dương tông sư lanh lợi, nắm lấy cơ hội biểu hiện mình, quay đầu dùng nội lực quát to với mọi người: “Thượng tiên buông xuống, các ngươi còn thất thần cái gì? Nhanh chóng bái kiến thượng tiên?”
Lúc này mọi người mới như bừng tỉnh từ trong mộng, ào ào quỳ lạy.
“Tham kiến thượng tiên!”
Mấy chục vạn người quỳ lạy một người, hơn nữa cùng kêu lên bái kiến.
Cảnh tượng như vậy vô cùng rung động.
Cho dù là Trần Nghiệp đều cảm thấy trong lòng tràn ngập cảm xúc khó hiểu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận