Toàn Cầu Luân Hồi: Chỉ Có Ta Biết Cốt Truyện
Chương 907. Tay Đen Zephyr!
CP9 là cơ quan tình báo bí mật trực thuộc chính phủ thế giới chứ không chịu sự quản hạt của hải quân. Thậm chí bàn về địa vị, thành viên của CP9 còn cao hơn sĩ quan hải quân bình thường một chút.
Nhưng ở trước mặt một đô đốc hải quân như Trần Nghiệp, thành viên của CP9 không tính là gì cả, càng không dám làm càn trước mặt hắn.
Cho nên, một chuyến đi xa này, Trần Nghiệp cũng không gặp chuyện phiền lòng gì, tất cả mọi thứ đều khá thuận lợi.
Hai ngày sau, gần đảo Người Cá.
Hôm nay là một ngày trời trong nắng đẹp, bầu trời trên biển không mây, chỉ có một đàn hải âu lượn quanh mặt biển mang tới cho biển cả tĩnh lặng thêm vài phần náo nhiệt.
Trong khoang thuyền trưởng, Trần Nghiệp đang đọc tờ báo mới nhất, nội dung đăng trên này chỉ là tin tức về băng hải tặc Mũ Tơm đại náo quần đảo Sabaody.
Thời gian hai năm qua đi, toàn thể thành viên của băng hải tặc Mỹ Rơm đều có sự thay đổi không nhỏ.
Trước đây bọn họ cùng nhau xông lên cũng rất khó đối phó được với một “người theo chủ nghĩa hòa bình,” nhưng bây giờ bất cứ người nào đi lên cũng có thể dễ dàng đánh bại một người theo chủ nghĩa hòa bình.
Ngoài ra, Trần Nghiệp còn nhận được tin tức nhóm Mũ Rơm đang đi về phía đảo Người Cá này.
Nếu không ngoài ý muốn, rất nhanh bọn họ có thể gặp được Zephyr và bùng phát cốt truyện trong bản Movie 10.
“Sức chỉnh sửa của lịch sử thật sự mạnh!” Trần Nghiệp cảm thán một tiếng.
Lúc này, một thành viên CP9 tới khoang thuyền trưởng, cúi đầu nói với Trần Nghiệp một cách cung kính: “Đô đốc Tu La, chúng ta đã phát hiện ra tung tích của Zephyr.”
“Ồ?”
Trần Nghiệp đặt báo xuống, nói: “Vậy còn đợi gì nữa? Trực tiếp đuổi theo đi!”
“Rõ!” Thành viên CP9 có được mệnh lệnh lập tức rời đi làm việc.
Trần Nghiệp cũng đứng dậy, chuẩn bị tìm Zephyr hoạt động gân cốt.
Lúc này, trong nhóm trò chuyện trong đầu hắn đột nhiên hiện lên tin nhắn @hắn.
Thiếu chưởng môn Hoa Sơn: “@Đô đốc hải quân, ngài chủ nhóm có ở đó không?”
Trần Nghiệp hơi sững sờ, không ngờ sẽ có người tìm hắn vào giờ phút quan trọng này.
Đô đốc hải quân: “Có chuyện gì sao?”
Thiếu chưởng môn Hoa Sơn: “Sáng nay ta nhận được thư khiêu chiến gửi tới từ Tiêu Dao Cung, chưởng môn của Tiêu Dao Cung muốn khiêu chiến với ngươi!”
Thiếu nữ Videl: “Lại còn dám khiêu chiến với anh chủ nhóm sao? Này, chưởng môn Hoa Sơn, chưởng môn Tiêu Dao Cung gì đó mà ngươi vừa mới nói rất lợi hại sao?”
Đô đốc hải quân: “@Thiếu nữ Videl, bây giờ ngươi chắc hẳn đang tu luyện với Piccolo đúng không? Đối mặt với một sư phụ lợi hại như Piccolo mà ngươi cũng dám lười sao?”
Thiếu nữ Videl: “Anh chủ nhóm, ngươi biết rõ đại ma vương đó lợi hại lại còn kêu hắn làm sư phụ của ta, ngươi cố tình đúng không? Sư phụ Piccolo vừa mới ra ngoài rồi, cho nên ta mới lén lười.”
Thiếu chưởng môn Hoa Sơn: “Tiêu Dao Cung là đệ nhất đại phái trong võ lâm chính đạo, chưởng môn của bọn họ cũng là cao thủ vô địch thiên hạ, một vị cường giả Võ Thần cảnh duy nhất, thiên hạ vô địch, vô cùng lợi hại!”
Lý Mộng Điệp: “Có lợi hại bằng ngài chủ nhóm không?”
Thiếu chưởng môn Hoa Sơn: “Đương nhiên không rồi, ngài chủ nhóm đã là thần linh, người thường không thể so được!”
Thiếu nữ Videl: “Không sai, anh trưởng nhóm là mạnh nhất!”
Đô đốc hải quân: “…”
Thấy mấy cô gái trong nhóm tâng bốc mình, Trần Nghiệp có hơi cạn lời…
Nghĩ một chút, hắn trả lời một tin.
Đô đốc hải quân: “Vị chưởng môn đó tính khi nào tới khiêu chiến ta?”
Thiếu chưởng môn Hoa Sơn: “Hắn hy vọng bảy ngày sau, vào đêm trăng tròn quyết chiến với ngươi trên đỉnh Tử Cấm!”
Trần Nghiệp mang vẻ mặt nghi ngờ.
Quyết chiến trên đỉnh Tử Cấm?
Đây không phải là phân cảnh của Tây Môn Xuy Tuyết và Diệp Cô Thành sao?
Có phải cầm nhầm kịch bản rồi không?
Đô đốc hải quân: “Nếu ngươi đã tích đủ điểm thì đồng ý với hắn! Đến khi đó ta sẽ tới đúng hẹn.”
Trần Nghiệp biết, nếu Thẩm Linh Vận đã hỏi trong nhóm chắc chắn hy vọng hắn đồng ý lời mời đấu võ này.
Nếu Trần Nghiệp có thể đánh bại cung chủ của Tiêu Dao Cung, ngồi vững vào cái danh thiên hạ đệ nhất này, đến khi đó lại càng có lợi cho phái Hoa Sơn hơn, cũng càng có sức trấn nhiếp, không ai còn dám tính kế với phái Hoa Sơn nữa.
Thiếu nữ Videl: “@Thiếu chưởng môn Hoa Sơn, nhớ đến lúc đó quay video gửi vào nhóm nhé!”
Lý Mộng Điệp: “+1!”
Dì thập tam: “+1!”
Bão tuyết địa ngục: “+1!”
Thất công chúa: “+1!”
Thiếu chưởng môn Hoa Sơn: “Ế? Ta không biết làm…”
Hay lắm, tất cả đều lặn hết!
Lúc này, Trần Nghiệp cảm giác được hình như quân hạm dưới chân có xu thế dừng lại cũng biết đã lại gần mục tiêu.
Hắn không quan tâm nhóm trò chuyện nữa mà sải bước đi ra khỏi khoang thuyền trưởng, lên boong tàu.
Từ xa đã nhìn thấy một hòn đảo vô danh, ven đảo còn có mấy quân hạm đỗ đó.
Một thành viên CP9 tới bên cạnh Trần Nghiệp, cung kính nói: “Đô đốc Tu La, đám người Zephyr đang ở trên hòn đảo trước mặt.
Trần Nghiệp gật đầu, hai chân trực tiếp cách đất bay lên hòn đảo.
Sau đó, hắn rất thuận lợi tìm được Zephyr đang chôn bom trên hòn đảo.
Trong cốt truyện nguyên tác, kế hoạch của Zephyr rất điên cuồng, dự định cho nổ tung toàn bộ đường biển rộng lớn, ép toàn bộ những hải tặc đó vào đường chết!
Đương nhiên, cuối cùng vẫn bị Luffy sở hữu hào quang nhân vật chính ngăn cản.
“Ngươi chính là Tay Đen Zephyr?” Trần Nghiệp dừng lại trên không trung, từ trên cao nhìn xuống Zephyr.
Lúc này, cánh tay phải của Zephyr đã đứt, được nối với một cánh tay máy móc được tạo thành từ Hải Lâu Thạch.
Nghe được giọng nói, Zephyr rõ ràng hơi sững sờ, vội vàng ngẩng đầu nhìn lên trời.
Điều khiến hắn ta ngạc nhiên là mình lại không phát hiện ra đối phương tới gần…
“Xem ra ta thật sự đã già rồi, bị một thanh niên lại gần như vậy cũng không phát hiện ra?” Zephyr tự giễu một câu.
Đứng ở bên cạnh hắn ta còn có hai học sinh một nam một nữ nữa.
Người nữ lớn lên rất xinh đẹp, có một mái tóc bồng bềnh, đôi mắt rất sáng, dáng người cũng rất đẹp, mặc một bộ đồng phục trông rất có khí chất. Về phần người nam mặc trang phục ninja, dáng người cao gầy giống như cây trúc, nhưng cứ cố tình cái đầu cực nhỏ, thoạt nhìn vô cùng không ăn nhập, trông như dị nhân vậy.
“Thầy!” Hai người phát hiện ra Trần Nghiệp đều vô cùng kinh ngạc, định ra tay.
Zephyr vội vàng cản bọn họ lại, vì hắn ta phát hiện ra đồng phục trên người Trần Nghiệp là đồng phục của đô đốc hải quân.
“Đô đốc hải quân trẻ tuổi như vậy sao?”
Zephyr nhìn Trần Nghiệp, cười hỏi: “Chàng trai, nếu ta đoán không lầm thì ngươi chính là đô đốc Tu La rất nổi tiếng gần đây đúng không?”
Tuy rằng nụ cười trên mặt hắn ta thoải mái, nhưng ánh mắt dưới cặp kính râm của hắn ta lại cực kỳ nặng nề.
Hai học sinh của hắn ta nghe được lời này cũng giật nảy mình, kinh ngạc nhìn Trần Nghiệp ở trên trời.
Xem chừng gần đây cái tên đô đốc Tu La này quả thật rất vang!
Mấy người xuất quỷ nhập thần như Zephyr này đều đã nghe qua rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận