Toàn Cầu Luân Hồi: Chỉ Có Ta Biết Cốt Truyện

Chương 1106. Đợi ăn đòn đi Wanda!! (2)

Chương 1106. Đợi ăn đòn đi Wanda!! (2)
Trần Nghiệp cười nói: “Ta tới từ một vũ trụ khác, ở đó Stephen còn chưa gặp tai nạn, Phù thủy tối thượng vẫn là Yao, nàng coi ta là bạn, mà ngươi, Wong, ngươi cũng rất kính trọng ta.”
Nghe thế Wong không còn lời nào để nói nữa.
Thế nhưng sau một hồi suy nghĩ hắn vẫn quyết định thử tin tưởng Trần Nghiệp một lần.
Dù sao thì đối phương thật sự biết rất nhiều chuyện.
Nếu lỡ như những gì đối phương nói là thật thì hắn cũng không dám mạo hiểm.
Nếu để Wanda chiếm được cuốn sách bóng tối Darkhold trước thì vũ trụ này sẽ đi về đâu đây, Wong không dám nghĩ nữa...
“Núi Wundagore là vùng cấm địa, trong đó rất có thể sẽ có quái vật cực kỳ khủng bố, nơi đó vô cùng nguy hiểm.”
Wong hỏi: “Ngươi chắc chắn mình muốn tới đó chứ?”
“Đương nhiên!” Trần Nghiệp đáp: “Wong, ngươi chỉ cần đưa ta tới chân núi là được, còn lại cứ giao cho ta.”
Wong nghĩ một lát rồi gật đầu đồng ý: “Vậy được rồi!”
Nói xong hắn nhắm mắt lại, rồi giơ tay vẽ ra một vòng ánh sáng màu vàng kim.
Đầu bên kia của vòng ánh sáng màu vàng lập tức xuất hiện khung cảnh phủ kín băng giá.
Trần Nghiệp và Wong không nói nhiều, cả hai lập tức đi qua đó.
“Phép thuật của ta chỉ có thể đưa ngươi tới đây thôi, bên kia chính là núi Wundagore.” Wong chỉ về một phía rồi nói như vậy.
Trần Nghiệp nhìn theo hướng Wong chỉ, thấy một đỉnh núi lớn đã bị bao phủ bởi băng tuyết.
Hắn chỉ nhìn qua là nhận ra ngay, đây đúng là núi Wundagore như trong nội dung cốt truyện ban đầu, Wong nói không sai!
Trần Nghiệp hài lòng gật đầu, hắn dặn Wong: “Wong, cứ tin ta, không lâu sau Wanda sẽ tới tìm ngươi... Đợi Wanda tới ngươi cũng đừng từ chối yêu cầu của nàng, hãy dẫn nàng tới đây, ta sẽ ở đây chờ sẵn!”
Nói xong Trần Nghiệp bay thẳng về phía đỉnh núi Wundagore.
Wong nhìn theo bóng Trần Nghiệp, nhíu mày suy tư một lát rồi lại theo đường cũ quay về Thánh địa.
Vừa trở về vị pháp sư già kia đã tới gặp hắn: “Pháp sư Wong, ngươi không nên dẫn người kia tới núi Wundagore đâu.”
Nghe thế sắc mặt Wong lộ ra vẻ tinh ranh: “Người kia đáng sợ hơn nhiều so với tưởng tượng của ngươi đấy, ta làm vậy cũng vì giữ an toàn cho Thánh địa mà thôi!”
Xem đi!
Người vẻ ngoài hàm hậu thật thà này rõ ràng cũng có một trái tim khôn ngoan sáng suốt đấy chứ.
Vị pháp sư già nghe thế thì không nói gì nữa.
Ở một nơi khác.
Trần Nghiệp lên núi Wundagore, vào cấm địa rồi tới một mật thất rất rộng.
Vừa vào trong đã trông thấy mấy bức tượng quái vật đứng sừng sững ngoài cửa, trông chúng như thể đang bảo vệ nơi này.
Trần Nghiệp đã biết trước nội dung cốt truyện nên đương nhiên cũng biết chỉ cần có người xâm nhập nơi này thì những bức tượng quái vật trước mặt sẽ cử động rồi biến thành quái vật thật ngay...
Hắn cũng không buồn để ý mà cứ tiếp tục đi vào bên trong.
Vào trong xong Trần Nghiệp ngẩng đầu nhìn lên, liền thấy trên vách đá khắc những đồ án pháp thuật thần bí khó lường.
Đây chính là nội dung của cuốn sách bóng tối Darkhold!
Trần Nghiệp nhìn một lát thì phát hiện những đồ án trên vách đá này càng xem càng thần dị, hắn dường như bị nó hút lấy, ánh mắt cũng ngày càng nghiêm túc, trong giây lát còn lộ ra vẻ si mê.
Trần Nghiệp lấy lại tinh thần, ánh mắt lộ vẻ cảnh giác.
“Không hổ là cuốn sách bóng tối Darkhold! Quả nhiên là quỷ dị!” Trần Nghiệp kinh ngạc nói.
Chẳng trách với bản lĩnh của Wanda mà vẫn bị cuốn sách bóng tối Darkhold ăn mòn thần trí, cuối cùng hắc hóa.
Cuốn sách bóng tối Darkhold này quả thật thần kỳ, có thể làm người trông thấy phải mê say, cũng may tinh thần của Trần Nghiệp đủ mạnh mẽ nên mới thoát khỏi khống chế.
Đúng lúc này.
Phía sau đầu Trần Nghiệp bất ngờ truyền tới tiếng xé gió.
Là một móng vuốt màu đen đang chộp vào gáy hắn.
Thì ra trong lúc Trần Nghiệp bị cuốn sách bóng tối Darkhold thu hút thì đám tượng quái vật đá bên ngoài đã dần sống lại, hóa thành quái vật bảo vệ rồi phát động tấn công hắn. Nhưng với Trần Nghiệp mà nói trình độ đánh lén thế này chẳng đáng để bận tâm.
Hắn còn chẳng buồn quay đầu, đám quái vật khổng lồ đằng sau lại như bị sét đánh, toàn bộ vỡ vụn!
Sau đó Trần Nghiệp lấy ra máy ảnh mình đã chuẩn bị sẵn rồi bắt đầu chụp lại đồ án trên vách đá.
Hắn không biết vẽ, muốn hắn vẽ lại nội dung của cuốn sách bóng tối Darkhold thì chẳng khác nào đang làm khó hắn cả...
Thế nên tạm thời chỉ có cách chụp ảnh lại, đợi trở về rồi tìm người vẽ lên giấy sau.
Hoặc là rửa ảnh ra dùng luôn cũng được.
Đột nhiên Trần Nghiệp nghe được tiếng gì đó.
Hắn thả máy ảnh trên tay xuống, chậm rãi xoay người.
Thi thể quái vật trên mặt đất vừa bị hắn dùng chiêu không chấn đánh nát đang chậm rãi di động.
Cuối cùng các mảnh vỡ tụ lại với nhau, lần nữa biến thành quái vật.
Chỉ trong thời gian vài hơi thở.
Đám quái vật khôi phục nguyên dạng, trên thân chẳng hề có một vết nứt nào.
“Thú vị đấy, thì ra là sinh vật huyền bí, có đặc tính đánh không chết à?”
Đợi bọn quái vật lần thứ hai chạy về phía Trần Nghiệp hắn lại không đánh chết chúng nữa, lần này hắn dùng niệm lực quẳng chúng ra ngoài.
Bên ngoài chính là vách núi cao.
Mà đám quái vật này lại không biết bay.
Chỉ cần chúng ngã xuống dưới, dù không chết được nhưng muốn bò lên cũng chẳng dễ dàng gì.
Mục tiêu của Trần Nghiệp là cuốn sách bóng tối Darkhold, hắn không thừa hơi đi đánh nhau với mấy con quái vật đá, thế nên sau khi giải quyết quái vật một cách nhanh gọn Trần Nghiệp lại giơ máy ảnh lên, chụp lại đồ án trên vách đá, sợ có gì sai sót nên mỗi lần hắn còn chụp đi chụp lại vài tấm liền.
Bạn cần đăng nhập để bình luận