Toàn Cầu Luân Hồi: Chỉ Có Ta Biết Cốt Truyện

Chương 1032. Hóa ra đây mới là kế hoạch của Adam! (1)

Chương 1032. Hóa ra đây mới là kế hoạch của Adam! (1)
Dần dần, phía xa không còn tiếng động nữa.
Một lúc sau, bóng người của Trần Nghiệp lại xuất hiện trong tầm nhìn của mọi người, nhưng lại không thấy Thục Sơn Kiếm Thánh đâu.
Khi Trần Nghiệp đáp xuống từ giữa không trung, mọi người lập tức đi lên đón.
“Đại ca!” Lý Tiêu Dao nôn nóng nhất: “Sao lại chỉ có một mình ngươi về? Lão già thối đó thì sao?”
Trần Nghiệp liếc mắt nhìn người này, nói: “Sau này người đó chính là chưởng môn của ngươi, tôn kính người ta một chút đi… ít nhất vẫn phải nể mặt mũi.”
Lý Tiêu Dao sững sờ, nói: “Phái Thục Sơn chịu dạy chúng ta sao?”
Thấy Trần Nghiệp gật đầu, Lý Tiêu Dao lại hỏi: “Đại ca, ngươi đã giải quyết… chưởng môn đó thế nào vậy?”
“Hỏi nhiều như vậy làm gì?” Trần Nghiệp nhắc nhở: “Đựi sư phụ Tửu Tiên Kiếm của ngươi về, ngươi với Nguyệt Như cứ chăm chỉ theo hắn ta tu luyện đi.”
Trần Nghiệp không muốn nói với Lý Tiêu Dao và Lâm Nguyệt Như chuyện vừa mới xảy ra, chủ yếu là vì hành động của hắn có hơi không chính nghĩa.
Đúng vậy, hắn đã uy hiếp Kiếm Thánh.
Sau khi đánh bại Kiếm Thánh bằng sức mạnh tuyệt đối, Trần Nghiệp đã kêu hắn ta nhận Lý Tiêu Dao và Lâm Nguyệt Như làm đệ tử phái Thục Sơn, đương nhiên Kiếm Thánh không đồng ý, vì thế Trần Nghiệp đã đe dọa sẽ phá hủy toàn bộ phái Thục Sơn.
Kiếm Thánh đã được chứng kiến sức mạnh khủng khiếp của hắn, biết nếu hắn thật sự muốn phá hủy Thục Sơn vậy trên đời này không có người nào có thể ngăn cản được.
Trong mắt Kiếm thánh, cơ nghiệp của phái Thục Sơn là quan trọng nhất, hoàn toàn không thể bị phá hủy trong tay hắn ta, cho nên hắn ta chỉ có thể cắn răng đồng ý.

“Linh Nhi, chúng ta đi thôi!” Lời của Trần Nghiệp khiến mọi người đều sững sờ.
“Đại ca, các ngươi định đi luôn sao?”
“Đúng đó Tiểu Bạch ca, tại sao lại đi nhanh như vậy?”
Lý Tiêu Dao và Lâm Nguyệt Như đều mở miệng.
Trần Nghiệp liếc mắt nhìn hai người: “Sao thế, còn muốn kêu ta nhìn các ngươi gia nhập vào phái Thục Sơn thế nào sao?”
Sắc mặt của Lý Tiêu Dao hơi lúng túng, vừa rồi hắn ta thật sự có suy nghĩ này.
Trong khoảng thời gian ra ngoài này, hắn ta vẫn luôn ỷ lại vào Trần Nghiệp, luôn cảm thấy Trần Nghiệp đi rồi, trong lòng hắn ta không còn tự tin nữa.
Lâm Nguyệt Như cũng như thế.
Dù sao gần đây những phiền phức bọn họ gặp phải gần như đều được Trần Nghiệp thuận tay giải quyết.
“Đợi đã!” Đột nhiên A Nô nói: “Có phải các ngươi quên mất ta rồi không?”
Cô ta cũng nôn nóng. Vừa rồi Trần Nghiệp nói là Triệu Linh Nhi đi cùng chứ không nói dẫn cả cô ta đi cùng. Cô ta ở đây không quen với con người và sinh hoạt, cũng không quen biết ai, nếu thật sự ném cô ta ở lại đây cũng không biết phải làm gì hết.
Mọi người nghe thế đều nhìn A Nô, sau đó lại nhìn về phía Trần Nghiệp đợi hắn xử lý. Bây giờ mọi người đều đã theo bản năng cho rằng tất cả đều do Trần Nghiệp quyết định!
Trần Nghiệp nói với A Nô: “Ngươi cũng ở lại Thục Sơn đi, đợi cha ngươi về!”
“Cha ta?” A Nô hơi kinh ngạc, sau đó mừng rỡ hỏi: “Ngươi biết cha ta là ai sao?”
Em gái này vẫn luôn tìm kiếm cha đẻ của mình.
Trần Nghiệp gật đầu: “Cha ngươi chính là sư phụ của Tiêu Dao: Tửu Tiên Kiếm.”
Lời này vừa nói ra, mọi người đều hơi ngạc nhiên.
Lý Tiêu Dao lại càng ngây người hơn, hoàn toàn không ngờ giữa hắn và A Nô còn có loại quan hệ này nữa.
Lão sâu rượu đó trông mặt mũi thì đứng đắn, nhưng không ngờ lại cũng là một gã không đáng tin như vậy…
Lý Tiêu Dao, Lâm Nguyệt Như và A Nô bị ném lại Thục Sơn như thế.
Về phần bốn đệ tử Thục Sơn đã chết đó… cũng không ai lên tiếng đòi lại công bằng cho bọn họ cả.
Thế đạo này chính là như thế, yếu ớt chính là nguồn gốc tai họa!
Trên đường về nước Nam Chiếu chỉ còn lại Trần Nghiệp và Triệu Linh Nhi. Tuy rằng thiếu một chút náo nhiệt nhưng cũng thoải mái hơn rất nhiều.
“Tiểu Bạch ca ca, sao ngươi biết Tửu Tiên Kiếm là cha của A Nô?” Triệu Linh Nhi ôm eo Trần Nghiệp, không nhịn được mà hỏi.
Trần Nghiệp đang dẫn cô ta bay về nước Nam Chiếu: “Ngươi có nhìn thấy nửa mảnh ngọc bội đeo trên cổ của A Nô không? Trên người Tửu Tiên Kiếm có một nửa còn lại.”
“Vậy xem ra A Nô thật sự là con gái của Tửu Tiên Kiếm rồi!” Triệu Linh Nhi nói xong, không khỏi nghĩ đến người cha vu vương của mình, trên gương mặt xinh đẹp lộ ra vẻ mong đợi.
Bọn họ sắp gặp được vu vương rồi…
Lúc này, cách đó rất xa đột nhiên truyền tới một tiếng gầm rú.
“Grào!”
Lực xuyên thấu của âm thanh này mạnh như thế, gần như truyền khắp toàn bộ nước Nam Chiếu, gương mặt xinh đẹp của Triệu Linh Nhi lập tức thay đổi, cô ta cảm thấy âm thanh này có hơi quen thuộc.
Hơn nữa vì chịu ảnh hưởng của âm thanh này mà sâu trong huyết mạch dường như có một nguồn sức mạnh sắp xuất hiện khiến cô ta khó mà kiểm soát được.
“Tiểu Bạch ca ca, đây là tiếng gì thế?” Triệu Linh Nhi hỏi với vẻ lo lắng.
Trần Nghiệp nhíu mày.
Nếu hắn đáon không lầm thì thứ có thể phát ra âm thanh như thế ở nước Nam Chiếu chỉ sợ chính là Thủy Ma Thú.
Bái Nguyệt đã thả Thủy Ma Thú ra rồi sao?
Nghĩ đến đây, sắc mặt của Trần Nghiệp hơi nặng nề.
Tuy hắn không cho rằng Thủy Ma Thú có thể chống lại mình nhưng hắn sẽ không coi thường bất cứ một đối thủ nào cả.
Điều quan trọng nhất là Adam có khả năng vẫn chưa chết. Có hắn ta ở bên cạnh Bái Nguyệt cũng khó tránh khỏi sẽ xuất hiện biến số.
Trần Nghiệp tuyệt đối sẽ không cho rằng người có thể từng là đệ nhất nhân trong Không Gian Luân Hồi ngày trước - Adam sẽ là một nhân vật đơn giản.
Hắn liếc mắt nhìn Triệu Linh Nhi trong lòng, nghĩ ngợi một chút, quyết định vẫn nên chuẩn bị sẵn sàng từ sớm thì hơn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận