Toàn Cầu Luân Hồi: Chỉ Có Ta Biết Cốt Truyện

Chương 1073. Bốn đại tông sư chiến Trần Nghiệp! (2)

Chương 1073. Bốn đại tông sư chiến Trần Nghiệp! (2)
Lão nhân quát to một tiếng, nhìn Trần Nghiệp bình yên vô sự, vẻ mặt khó có thể tin, ba vị lão nhân khác cũng giống như thế.
Làm bốn đại tông sư, giữa bọn họ đều biết rõ thực lực của đối phương.
Một chiêu Đại Liệt Dương chưởng mới vừa rồi kia là một trong những đại sát chiêu do lão nhân này lĩnh ngộ ra, mà lão nhân này từ trước đến nay đều lấy lực công kích thành danh.
Chưởng lực như vậy, kể cả đánh ở trên núi đều có thể đánh vỡ ngọn núi.
Ba lão nhân khác không ai dám đỡ.
Trần Nghiệp không chỉ đỡ, còn dùng thân hình đón đỡ, kết quả lại không hề có việc gì?
Một màn như thế thật sự đã phá vỡ tam quan của bốn đại tông sư! Có một lão nhân khác không tin tà, đột nhiên phát động công kích.
Chỉ thấy bước chân rơi xuống đất không tiếng động, giống như quỷ mị, trong chớp mắt đã đi ra sau lưng Trần Nghiệp, sau đó một chưởng lặng yên không một tiếng động vỗ lên trên một tử huyệt nào đó ở sau lưng Trần Nghiệp.
“Phập!”
Chưởng lực của lão nhân này thật sự không cương mãnh giống như lão nhân trước đó.
Sau khi đánh trúng Trần Nghiệp, có một luồng kình lực âm nhu chui vào trong thân hình hắn, phá hư bốn phía bên trong lục phủ ngũ tạng.
Kể cả voi bị trúng một chưởng này, hiện giờ nội tạng đều phải hóa thành mảnh nhỏ, sẽ thất khiếu đổ máu mà chết.
Trần Nghiệp lại giống như người không có việc gì, vẫn đứng bất động.
“Phen này không tệ, còn thoải mái hơn lão già mới vừa rồi chỉ biết dùng sức mạnh.”
Trần Nghiệp quay đầu lại nhìn lão nhân đằng sau: “Bả vai ta cũng không thoải mái lắm, vỗ giúp ta chứ?”
“Cùng ra tay!”
Nhìn thấy công kích của hai đại tông sư đều không thể làm gì Trần Nghiệp, đại tông sư nhiều tuổi nhất lập tức hét lớn một tiếng, hung hãn ra tay.
Ba đại tông sư khác nghe vậy, cũng phát động công kích theo.
Trong lúc này.
Vài cặp quyền cước đều rơi lên trên người Trần Nghiệp.
Cương khí tàn sát bừa bãi trong phòng khách, toàn bộ vương phủ đều đang rung động.
Nha hoàn tôi tớ ở bên ngoài ai nấy đều bị dọa đến nơm nớp lo sợ, không dám lộn xộn.
Trong một căn mật thất.
Đương kim tân hoàng đang trốn ở trong này.
Nghe thấy động tĩnh truyền đến từ tiền viện, sắc mặt Triệu hoàng thật phức tạp, khi kích động, khi lại sợ hãi…
Kết quả hắn hy vọng xuất hiện nhất tự nhiên là bốn đại tông sư và Trần Nghiệp lưỡng bại câu thương, tốt nhất đồng quy vu tận.
“Gia Cát tiên sinh, ngươi nói hành động lần này của trẫm có phải quá mức liều lĩnh không?”
Ở bên cạnh Triệu hoàng, Gia Cát tiên sinh kia cũng ở đó.
Nghe thấy Triệu hoàng hỏi, Gia Cát tiên sinh thầm nghĩ: Ngươi còn biết mình liều lĩnh? Trần tông sư kia vốn không có ý định đối phó với ngươi, thật sự không biết vì sao ngươi lại sốt ruột như thế, đi chiêu hiểm, kêu bốn đại tông sư đi đối phó với hắn.
Một chiêu xua hổ nuốt sói này, nhìn như kế hay, nhưng thật ra vô cùng ngu xuẩn.
Ít nhất ở trong mắt Gia Cát tiên sinh, bệnh đa nghi của Triệu hoàng quá nặng, ảnh hưởng đến chỉ số thông minh của bản thân, làm ra một quyết định sai lầm.
Bởi vì bản thân Triệu hoàng không hề biết gì về thực lực của Trần tông sư kia, đã dám đặt cược lên trên người bốn đại tông sư.
Như vậy chẳng phải ngu xuẩn thì là gì?
Biết người biết ta mới có thể trăm trận trăm thắng.
Tuy rằng trong lòng nghĩ như vậy, nhưng Gia Cát tiên sinh sẽ không ngốc đến mức nói ra, dù sao người trước mắt là hoàng đế, hắn còn cần kiếm cơm ăn dưới tay người ta.
“Bệ hạ, thần cho rằng để bốn đại tông sư đối đầu với người kia, đây là kế hay xua hổ nuốt sói, bệ hạ không cần lo lắng, nếu như bỏ lỡ đợt này, lại nghĩ cách tìm cơ hội tương tự, chỉ sợ cũng khó khăn.”
“Mặt khác, cung đã lên dây không thu tên lại được, bệ hạ lúc này có lẽ nên tin tưởng bốn đại tông sư.”
Không thể không nói, người có thể làm mưu sĩ đều biết ăn nói.
Triệu hoàng nghe vậy, tán thành gật đầu, một tia sáng lạnh lóe lên trong mắt: “Trẫm đã thiết lập thiên la địa võng, lần này nhất định phải khiến tặc tử kia mất mạng!!”
Thật ra.
Triệu hoàng vội vã qua cầu rút ván, muốn đối phó với Trần Nghiệp như vậy, còn có một nguyên nhân quan trọng khác.
Đó là Trần Nghiệp không hề tôn trọng hắn chút nào!
Qua vài lần tiếp xúc, mỗi lần ánh mắt Trần Nghiệp nhìn hắn đều giống như đang nhìn một con kiến.
Đừng thấy Triệu hoàng luôn nho nhã lễ độ với người khác, dáng vẻ chiêu hiền đãi sĩ, nhưng trên thực tế, nội tâm của tên này cực kỳ kiêu ngạo, cho rằng mình mới chân chính tài trí hơn người.
Thái độ như thế của Trần Nghiệp khiến cho Triệu hoàng cực kỳ khó chịu, thậm chí là phẫn nộ!
Trước đó còn cần lợi dụng Triệu Nghiệp, hiện giờ có cơ hội, hắn lựa chọn muốn giết chết Trần Nghiệp.

Trong phòng khách đang trình diễn tiết mục bốn đại tông sư vây công Trần Nghiệp.
Đối mặt với công kích của bốn cường giả võ đạo đứng đầu, Trần Nghiệp vẫn không hề động.
Ngược lại không phải bởi vì thực lực của bốn đại tông sư quá yếu.
Trên thực tế, chiến lực của bốn đại tông sư này, kể cả đặt ở trong không gian luân hồi đều đủ để xếp vào cường giả cấp A.
Đáng tiếc là thân hình của Trần Nghiệp quá mức biến thái!
Cho dù hắn không trang bị vũ khí sắc bén đều có thể chống đỡ được tiến công liên thủ của các đại tông sư này.
Những chân khí này tạo thành phá hư vô cùng có hạn ở trong thân thể của Trần Nghiệp, hơn nữa Trần Nghiệp còn có năng lực tự lành mạnh mẽ, một chút vết thương nho nhỏ khôi phục trong giây lát.
­
Bạn cần đăng nhập để bình luận