Toàn Cầu Luân Hồi: Chỉ Có Ta Biết Cốt Truyện

Chương 1025. Mười năm trước!

Chương 1025. Mười năm trước!
Đám người Triệu Linh Nhi đang đợi ở bên ngoài, chỉ là đợi rất lâu vẫn chưa thấy Trần Nghiệp ra ngoài, Lý Tiêu Đã hơi sốt ruột: “Một mình đại ca ở trong đó rốt cuộc đang làm gì vậy?”
Người này vốn tính cách bốc đồng, thiếu kiên nhẫn.
Lâm Nguyệt Như đảo trắng mắt nhìn Lý Tiêu Dao, nói: “Tiểu Bạch ca chắc chắn có suy tính của hắn, ngươi ngoan ngoãn đợi một chút không được hay sao?”
Triệu Linh Nhi cũng nói: “Tiêu Dao, đợi thêm một lúc đi.”
Lý Tiêu Dao vốn còn muốn đấu võ mồm với Lâm Nguyệt Như nghe thấy Triệu Linh Nhi lên tiếng cũng chỉ đành ngậm miệng lại.
Hắn ta vẫn phải nể mặt chị dâu!
Nói tới cũng thật kỳ lạ, lúc đầu nhìn thấy chị dâu với đại ca dính lấy nhau, Lý Tiêu Dao sẽ cảm thấy trong lòng rất khó chịu như thể có người đặc biệt quan trọng nào đó đã mất đi vậy.
Đợi đến sau này, Lâm Nguyệt Như gia nhập vào đội ngũ, tuy rằng hai người họ thường xuyên cãi nhau nhưng bóng dáng của cô ta ở trong lòng Lý Tiêu Dao đã càng lúc càng rõ ràng hơn, tối hôm qua nằm mơ, hắn ta lại còn mơ thấy Lâm Nguyệt Như...
Hơn nữa, bây giờ hắn ta nhìn thấy đại ca và chị dâu ân ái đã có thể bình tĩnh đối diện rồi.
Nghĩ đến đây, Lý Tiêu Dao liếc mắt nhìn Lâm Nguyệt Như theo bản năng.
Lâm Nguyên Như để ý thấy ánh mắt của hắn ta, còn tưởng hắn ta không phục mới nở nụ cười vô cùng đắc ý.
Lúc này, Lý Tiêu Dao đã thay đổi tâm cảnh cũng không cảm thấy Lâm Nguyệt Như đắc ý vênh váo đáng ghét bao nhiêu nữa, ngược lại phát hiện ra bộ dáng này của cô ta cũng rất đáng yêu.
Nhìn kỹ thì Lâm Nguyệt Như lớn lên cũng không kém chút nào, là một đại mỹ nữ tiêu chuẩn. Bàn về nhan sắc cũng chỉ kém chị dâu một chút xíu mà thôi.
Nhưng chị dâu là người phụ nữ của đại ca, Lý Tiêu Dao có khốn nạn cỡ nào cũng không dám có suy nghĩ gì với chị dâu.
Cho nên trong đầu hắn ta sau khi lọc bỏ Triệu Linh Nhi lại phát hiện ra Lâm Nguyệt Như càng ngày càng thuận mắt...
Trong lúc Lý Tiêu Dao đang suy nghĩ lung tung thì Trần Nghiệp cũng đi ra khỏi đại điện thần miếu.
“Tiểu Bạch ca ra rồi.” Lâm Nguyệt Như nhanh mắt lập tức hô lên.
Mọi người đều nhìn về phía Trần Nghiệp.
Trần Nghiệp lại đứng ở cửa, cười bảo: “Tiêu Dao, Linh Nhi, các ngươi qua đây cả đi!”
Sau đó mọi người lại quay trở vào đại điện.
“Đại ca kêu chúng ta vào đây là có chuyện gì sao?” Lý Tiêu Dao hỏi.
“Đúng là có chuyện!” Trần Nghiệp nói: “Tiêu Dao, ngươi chuẩn bị một chút đi, ta định cho ngươi về mười năm trước để thu thập Phong Linh Châu và Thủy Linh Châu.”
Nghe được lời này, mọi người vô cùng ngạc nhiên.
Lý Tiêu Dao càng ngây người ra đó.
“Về mười năm trước? Đại ca, ý của ngươi là sao?”
“Ý ngoài mặt chữ, chính là cho ngươi xuyên qua thời không trở về mười năm trước tìm Phong Linh Châu và Thủy Linh Châu.”
Lý Tiêu Dao rất kinh ngạc, lắp bắp nói: “Nhưng mà... đại ca, ta cũng không biết hai viên Linh Châu này ở đâu mà!”
Trần Nghiệp liếc mắt nhìn tượng thần Nữ Oa, thấy Nữ Oa nương nương không có ý mở miệng mới đành bảo: “Phong Linh Châu ngươi không cần lo lắng, Nữ Oa nương nương sẽ đưa ngươi tới trước mặt phụng hoàng, nó sẽ giao Phong Linh Châu cho ngươi, còn về phần Thủy Linh Châu thì nó vốn ở trong tay ngươi từ mười năm trước rồi, ngươi trở về trấn Dư Hàng tìm ngươi của mười năm trước lấy Thủy Linh Châu về đây.”
“Ta của mười năm trước sao?” Lý Tiêu Dao nghĩ thật kỹ, hắn ta đã có hơi mơ hồ về ký ức từ tận mười năm trước, không nhớ đoạn quá khứ này cho lắm.
Hắn ta tính tuổi rồi bảo: “Đại ca, ta của mười năm trước mới bảy tuổi thôi! Làm sao có thể có được mấy thứ như Thủy Linh Châu này được chứ?”
“Đợi ngươi về sẽ biết ngay thôi.” Trần Nghiệp nói: “Nhiệm vụ này không có độ khó gì chứ? Đừng nói với ta ngươi không đối phó được với ngươi lúc bảy tuổi đấy nhé.”
“Đương nhiên không thành vấn đề rồi, cứ yên tâm giao lại cho ta đi, đại ca!”
Bây giờ Lý Tiêu Dao đang trong thời kỳ thiếu niên to gan, tràn đầy hứng thú với việc xuyên qua thời gian khá mới mẻ này.
Ánh mắt của Trần Nghiệp nhìn về phía tượng đá. “Nữ Oa nương nương, mời thi triển pháp lực.”
Vừa dứt lời, ngược lại Nữ Oa nương nương rất phối hợp thi triển pháp thuật, truyền tống Lý Tiêu Dao đi, lập tức Lý Tiêu Dao biến mất ngay tại chỗ.
Một màn này khiến Lâm Nguyệt Như nhìn thấy mà trầm trồ. “Á! Nữ Oa nương nương hiển linh rồi.”
Sau đó cô gái này quỳ xuống một cách cung kính, dập đầu lạy ba cái với tượng đá Nữ Oa nương nương.
A Nô cũng vô cùng khó hiểu, sau đó rơi vào trong mê mang...
Từ trong miệng Bái Nguyệt, thứ mà cô ta nghe được là Nữ Oa nương nương chỉ là một truyền thuyết, là giả chứ không thật sự tồn tại. Nhưng bây giờ Nữ Oa nương nương thật sự đã hiển linh rồi, chứng tỏ chú Bái Nguyệt thật sự đang nói dối...
Bạn cần đăng nhập để bình luận