Toàn Cầu Luân Hồi: Chỉ Có Ta Biết Cốt Truyện

Chương 979. Vĩ đại không có cách nào hình dung!

Chương 979. Vĩ đại không có cách nào hình dung!
Cùng với thời gian chuyển dời, càng ngày càng có nhiều người để ý thấy mặt trăng bất thường, vì sau một tiếng mặt trăng trên trời thoạt nhìn đã to như một quả bóng rổ.
Chỉ cần không phải mù mắt, cho dù cận thị nặng cũng có thể nhìn thấy mặt trăng to đùng đó ở trên trời. Thậm chí người có thị lực tốt còn có thể nhìn thấy những vết lồi lõm trên bề mặt mặt trăng.
Hiện tượng này đến thằng ngu cũng biết không thích hợp. Bầu không khí hoảng sợ nhanh chóng lan tràn khắp toàn bộ Bắc Mỹ.
Vô số thị dân chạy tới trước cổng tòa nhà chính phủ, lớn tiếng kêu gào, yêu cầu chính phủ đưa ra một sự thật. Nhưng các quan chức cấp cao chính phủ sớm có được tin tức lúc này cũng đã sống chết mặc bay.
Sinh mệnh chỉ còn lại thời gian đếm ngược hai tiếng cuối cùng, ai lại quản nhiều như vậy nữa?
Có không ít người nội tâm u ám lại làm ra những chuyện trước đây muốn làm mà không dám, biến nó thành hành động trong hai tiếng cuối cùng. Vì thế trong khắp đầu đường cuối ngõ, chuyện bạo lực kéo dài không dứt.
Rất nhanh, toàn bộ nước Mỹ đã rơi vào trong hỗn loạn.

Trong công xưởng bỏ hoang, lúc này tâm trạng khủng hoảng đang từ từ lan ra.
Mấy người may mắn còn sống sót đó biết nhiều hơn người bình thường, đương nhiên hiểu rõ đây là thủ đoạn mà thần chết nhắm vào bọn họ.
Nhìn mặt trăng càng ngày càng lại gần, sắc mặt của mỗi một người đều mang theo vẻ tuyệt vọng.
Đối mặt với một hành tinh đâm tới, bất cứ hành động giãy dụa nào của nhân loại đều không làm nên được trò trống gì.
“Chúng ta chết chắc rồi…”
“Thần chết chết tiệt! Tại sao không thể bỏ qua cho chúng ta?”
“Ta muốn về nhà, ta muốn về nhà!”
“Đúng, ta cũng muốn về nhà, thời gian cuối cùng của sinh mệnh ta không muốn lãng phí ở đây…”
“Cho chúng ta về nhà, ta muốn bầu bạn với người nhà mình.”

Nói đến cuối cùng, mấy người may mắn còn sống sót này bắt đầu tấn công mấy thủ vệ ở công xưởng đó.
Dưới tình huống biết rõ chắc chắn sẽ chết, mấy người này đã không còn sợ hãi nữa.
Đôi bên rất nhanh đã xảy ra tranh đấu.
Trần Nghiệp bình tĩnh nhìn một màn này lại không hề có ý định ngăn cản.
Một người phụ trách chạy tới trước mặt hắn, cung kính hỏi: “Thừa ngài, chúng ta có cần ngăn cản bọn họ không?”
“Để bọn họ đi đi !” Trần Nghiệp thản nhiên đáp.
Bây giờ mấy người may mắn còn sống sót này đã mất hết giá trị lợi dụng đối với hắn rồi.
Có được mệnh lệnh của Trần Nghiệp, các thủ vệ rất nhanh đã thả người đi.
Mấy người may mắn còn sống sót này bị giam vài ngày liền, người nào cũng giống như con ngựa hoang nhanh chóng rời khỏi công xưởng. Nhưng cuối cùng vẫn có một người không đi, là vị nữ chính đó.
Đối phương đi tới trước mặt Trần Nghiệp, nhìn hắn với vẻ kính sợ. “Thưa ngài, ngài có cách giải quyết tất cả chuyện này đúng không?”
Trần Nghiệp khó hiểu hỏi: “Chuyện này có liên quan gì với việc ngươi đi hay không sao?”
Kimberly đáp: “Ta… ta muốn đi theo ngài, thưa ngài.”
“Hửm? Tại sao?”
“Ta cảm thấy, thần chết chưa đạt được mục đích thì sẽ không dừng tay, chỉ có đi theo ngài mới có được hy vọng sinh tồn.”
Trần Nghiệp nở nụ cười, cũng không nói gì nữa.
Tuy rằng đối phương là nữ chính nhưng ở trước mặt Trần Nghiệp cũng chẳng khác gì với những người khác cả. Dù sao [Final Destination] cũng là phim kinh dị, nhân vật chính cũng sẽ chết. Không giống nhân vật chính ở thế giới khác, là con cưng của thiên mệnh, trong lòng mang theo vận may lớn.
Kimberly dường như còn muốn nói gì nữa nhưng thấy Trần Nghiệp không nói chuyện, cô ta cũng không dám mở miệng làm phiền hắn.

Lại qua một tiếng nữa, lúc này con người trên địa cầu đã hoàn toàn nhìn rõ đường nét của mặt trăng. Mà mặt trăng trong mắt nhân loại cũng biến thành ngọn nguồn của sợ hãi.
Dù sao thì một hành tinh to lớn đâm về phía bạn, ai thấy mà trong lòng không hoảng?
Không ít người tâm lý yếu đuối thậm chí đã chọn cách cắn lưỡi tự sát…
Ngay đúng lúc Meghan định gọi điện thúc giục lần thứ bảy thì cuối cùng Trần Nghiệp cũng ra tay.
“Ầm ầm!”
Hắn bay vút lên trời, phát ra tiếng nổ âm thanh mãnh liệt. Sóng khí to lớn bị hắn phát ra ngưng tụ quanh người hắn, khiến hắn giống như một đốm sao sáng ngời trong màn đêm, lao vút lên trời.
Động tĩnh mà Trần Nghiệp tạo ra lập tức thu hút sự chú ý của vô số người.
Trong Nhà Trắng, các quan chức cấp cao vẫn luôn gửi gắm hy vọng duy nhất lên người Trần Nghiệp có được tin tức hắn hành động cũng lập tức xốc lại tinh thần.
Tổng thống lập tức ra lệnh công khai phát sóng hình ảnh mà vệ tinh quay được trên toàn bộ kênh đài. Bản thân hắn ta lại càng đích thân xuất hiện trước ống kính phát biểu với người xem trên cả nước.
“Toàn bộ dân chúng nước Mỹ xin đừng từ bỏ hy vọng, chúng ta vẫn chưa thua, bây giờ con át chủ bài của chúng ta đã ra trận… sự sống chết tồn vong của nhân loại ở ngay một khắc này!”
Không thể không nói, mấy người chơi chính trị này đều có nội tâm rất mạnh. Đã đến thời điểm này rồi tổng thống vẫn muốn dùng chuyện này để phát huy bản thân.
Một khi Trần Nghiệp hủy diệt mặt trăng thật sự, vậy dưới sóng kính trực tiếp, hiển nhiên hắn sẽ trở thành anh hùng của nhân loại, nhưng cũng sẽ bị đám người này lợi dụng.
Mọi người sẽ cảm thấy hắn là con át chủ bài của nước Mỹ. Đến khi ấy, sau khi nguy cơ bị giải trừ, mấy quan chức cấp cao này có thể cáo mượn oai hùm, mượn uy danh của hắn để thu hoạch toàn thế giới.
Dù sao thì mọi người cũng đã được chứng kiến sự mạnh mẽ của hắn rồi!
Lúc này, trên phố lớn, trong quán bar… vô số người đang vây quanh tivi, quan sát hình ảnh mà vệ tinh truyền tới.
Trong hình ảnh thông qua vệ tinh, bọn họ nhìn thấy một con người biết bay lao nhanh về phía mặt trăng. Chỉ riêng nhìn một màn này đã khiến vô số người kinh ngạc…
“Chúa ơi! Lại có con người biết bay kìa?” “Hắn là siêu nhân sao? Hay là vũ khí bí mật do chính phủ nghiên cứu?”
“Cho dù hắn thật sự là siêu nhân cũng không có cách nào đẩy được mặt trăng đi?”
“Thật quá lợi hại, không ngờ trước khi chết còn có thể nhìn thấy bí mật như vậy.”

Sau một lúc, đột nhiên Trần Nghiệp dừng lại, trên đầu hắn chính là mặt trăng to lớn.
Hắn hít một hơi thật sâu, trực tiếp chọn chơi lớn!
Lập tức, áo giáp uy phong đột nhiên hiện ra bao bọc cơ thể của hắn lại, ngọn lửa địa ngục khủng khiếp giống như truyền tới từ u minh đốt cháy hư không xung quanh. Đây cũng là lần đâu tiên hắn dùng đại chiêu sau khi đột phá cấp Bán Thần.
Ngược lại không phải Trần Nghiệp không tự tin về lực phá hoại của mình. Chủ yếu là hắn muốn thử xem với thực lực của hắn hiện tại, sau khi mở đại chiêu có thể đạt đến trình độ gì.
Sau đó, hắn siết nắm tay phải thành quyền. Sức mạnh to lớn ngưng tụ trên nắm tay hắn biến thành quang cầu màu trắng đáng sợ, bao phủ nắm đấm của hắn lại.
Ngay sau đó, Trần Nghiệp giơ nắm tay lên tung một quyền!
“Rắc!”
Toàn bộ trái đất cũng vì thế mà chấn động. Nhân loại trên địa cầu như cảm thấy tim mình bị vỗ một cái…
Sau đó một màn khó mà tưởng tượng được đã xuất hiện, đó là một hiện tượng khủng bố không có cách nào dùng từ ngữ để miêu tả được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận