Toàn Cầu Luân Hồi: Chỉ Có Ta Biết Cốt Truyện

Chương 1128. Mấy tháng đột phá một lần rất hợp lý phải không?!

Chương 1128. Mấy tháng đột phá một lần rất hợp lý phải không?!
Nếu như lúc trước chỉ là minh hữu thì hiện giờ đã có thể coi nhau là bạn tốt.
Nói về trận chiến xếp hạng bảng Sơn Hà khi ấy, tuy cũng có chút trắc trở nhưng kết quả cuối cùng vẫn khiến Trần Nghiệp và Phương Thanh Tuyết hài lòng.
Phương Thanh Tuyết trở thành người đứng đầu bảng Sơn Hà, nhận được viên Thần Thông đan kia.
Mà Trần Nghiệp cũng đạt được vị trí thứ hai trên bảng thành tích, lấy được phần thưởng hắn cần.
Có thể thuận lợi như thế đương nhiên đều dựa vào thực lực.
Trần Nghiệp khỏi phải nói, dù chỉ sử dụng thuộc tính cơ bản cũng thừa sức treo đám đệ tử nội môn kia lên đánh rồi.
Phương Thanh Tuyết là Điện Mẫu thiên quân chuyển thế, tuyệt đại thiên kiêu, thiên phú của nàng đương nhiên cũng không tầm thường, nàng một đường vượt ải chém tướng, đánh thẳng vào trận chung kết.
Đối thủ trong trận chung kết của nàng chính là Trần Nghiệp.
Cuối cùng Trần Nghiệp cố ý nhận thua, thành toàn cho Phương Thanh Tuyết.
Việc này cũng trở thành câu chuyện được mọi người truyền nhau ca tụng trong Hóa Vũ Môn!
Lúc này cửa tiểu viện bỗng nhiên bị đẩy ra.
Lục Chính Lâm vội chạy vào trong, báo một tin hết sức quan trọng: “Trần sư huynh, vừa có tin Phương sư tỷ đột phá bí cảnh Thần Thông thành công, toàn bộ Hóa Vũ Môn đều chấn động.”
“Hả?”
Đầu tiên Trần Nghiệp sững ra, sau đó mới cười bảo: “Ừ, ta biết rồi.”
Hắn cũng không bất ngờ khi biết chuyện Phương Thanh Tuyết đột phá.
Lúc Phương Thanh Tuyết lấy được Thần Thông đan từng nói với hắn sẽ bế quan mấy tháng, thử đột phá bí cảnh Thần Thông xem sao.
Nàng vốn là tuyệt đại thiên kiêu, việc đột phá bí cảnh Thần Thông cũng không có gì khó khăn.
“Sư huynh, Phương sư tỷ đột phá bí cảnh Thần Thông, sắp trở thành đệ tử chân truyền rồi, đây là việc vui lớn, chúng ta có cần chuẩn bị một phần hậu lễ đưa qua đó không?”
Lục Chính Lâm hỏi.
Bình thường những luc thế này nhất định phải tặng lễ cho đối phương mới phải đạo.
Nhưng Trần Nghiệp lại lắc đầu nói: “Tạm thời không cần.”
“Dạ?”
Lục Chính Lâm ngây ra, dường như không hiểu ý của Trần Nghiệp.
Trần Nghiệp cười nói: “Ta cũng tới cảnh giới Thần Biến viên mãn rồi, mấy ngày này ta sẽ bế quan thử đột phá cảnh giới, một khi thành công thì ta tặng nàng lễ vật trước sau đó nàng lại phải đáp lễ cho ta, gửi qua gửi lại rất phiền phức, không đưa là tốt nhất.”
Nghe hắn nói...
Lục Chính Lâm quả thực không biết nên đáp lại thế nào mới phải.
Hắn rất muốn nói: Bí cảnh Thần Thông là cửa ải rất quan trọng với các tu sĩ, có thể bước qua chính là siêu phàm! Đánh sâu vào bí cảnh Thần Thông cũng không phải trò đùa, thậm chí còn vô cùng khó khăn.
Thế gian có rất nhiều võ giả cả đời đều bị ngăn ở bước này, chín mươi chín phần trăm đệ tử nội môn đều thất bại tại đây, thậm chí có vô số thiên tài tới tận lúc cuối đời cũng không có cách nào bước qua cánh cửa ấy...
Thế nhưng sao tới miệng Trần Nghiệp thì chuyện đột phá bí cảnh Thần Thông lại đơn giản như ăn cơm uống nước thôi vậy.
Sao Trần sư huynh lại có vẻ quá tự tin như thế?
Lục Chính Lâm cảm thấy có thể vị Trần sư huynh này gần đây mọi chuyện đều quá mức thuận lợi thế nên mới tự tin tới mức tự cao tự đại như vậy.
Hắn vốn định nhắc nhở một câu nhưng lời đã tới miệng rồi cũng không thốt lên được.
Sự thật mất lòng, khuyên can người khác mà làm không khéo ngược lại còn dễ đắc tội với người ta.
Cứ để Trần sư huynh thất bại một lần, mài giũa tâm tính của hắn cũng tốt...
“Vâng, ta biết rồi sư huynh, chúc sư huynh đột phá thuận lợi, ta sẽ ở ngoài đợi, không cho người khác tới quấy rầy sư huynh.”
Nói xong Lục Chính Lâm chậm rãi lui ra ngoài, rời khỏi tiểu viện.
Đợi Lục Chính Lâm đi khuất Trần Nghiệp mới khẽ lẩm bẩm.
“Tính thời gian thì từ lúc ta đột phát cảnh giới Thần Biến tới giờ cũng đã mấy tháng rồi, dù gì ta đây cũng là thiên tài xếp thứ hai trên bảng Sơn Hà, lần này đột phá bí cảnh Thần Thông hẳn cũng là chuyện rất hợp lý thôi nhỉ?”
Nếu không phải sợ quá mức kinh thế hãi tục thì Trần Nghiệp đã đột phá từ lâu rồi.
Thậm chí hắn có thể lên tới cảnh giới Trường Sinh chỉ trong nháy mắt nữa kìa...
“Lần thăng cấp này vì là đại cảnh giới nên cần sử dụng 10.000 điểm Luân Hồi, có nâng cấp tiếp hay không?”
Trong phòng.
Nghe tiếng thông báo của hệ thống, Trần Nghiệp đang đột phá cũng phải cau mày.
Tuy trong lòng hắn đã chuẩn bị trước, cũng đoán rằng để tăng lên bí cảnh Thần Thông chắc chắn sẽ mất rất nhiều điểm Luân Hồi.
Thế nhưng số điểm lên tới một vạn vẫn nhiều tới mức hắn phải kinh ngạc.
“Thăng cấp!”
Đắt thì đắt vậy!
Dựa tự thân hắn để đột phá cảnh giới chẳng biết tới năm nào tháng nào mới xong.
Trần Nghiệp cũng biết bản thân mình chẳng phải tuyệt thế thiên tài gì cả.
“Ting! Thành công gia tăng cảnh giới, tiêu hao 10.000 điểm Luân Hồi, cảnh giới hiện tại là Thần Thông cảnh – Pháp Lực!”
Ngay lập tức!
Trần Nghiệp cảm thấy vùng đan điền đã xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Như thể nơi bị phủ đầy bụi lâu nay nháy mắt đột phá.
Toàn bộ cương kình hắn tu luyện đều chuyển hóa thành pháp lực.
Hơn nữa Trần Nghiệp còn cảm nhận được linh khí ở khắp mọi nơi, chỉ cần hắn muốn thì bất cứ lúc nào cũng có thể hấp thu linh khí rồi chuyển hóa thành pháp lực của bản thân.
Đây là tầng rất quan trọng của bí cảnh Thần Thông: cảnh giới Pháp Lực!
Đến cảnh giới này thứ tu sĩ nắm giữ chính là pháp lực, họ không còn là phàm nhân nữa mà đã thật sự trở thành tu sĩ.
Cùng lúc đó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận