Toàn Cầu Luân Hồi: Chỉ Có Ta Biết Cốt Truyện

Chương 1115. Thăng cấp như cưỡi tên lửa!! (2)

Chương 1115. Thăng cấp như cưỡi tên lửa!! (2)
Sau này Trần Nghiệp muốn tìm hiểu tin tức biết đâu lại cần dùng tới người này.
“Trần lão đệ, giờ ta còn có việc phải làm, chỉ có thể đưa ngươi tới đây thôi.”
“Đa tạ Triệu quản sự đã tiễn ta.”
Vị quản sự này họ Triệu.
Trần Nghiệp chắp tay, chân thành cảm tạ đối phương.
Không cần biết lý do là gì nhưng người ta tự mình đưa hắn tới đây cũng giúp hắn tránh được rất nhiều rắc rối.
“Ha ha, Trần lão đệ không cần khách khí, ngày sau nếu ngươi phát đạt đừng quên lão ca ta là được rồi.” Triệu quản sự cười nói.
“Chắc chắn sẽ không quên.”
Trần Nghiệp cũng hứa.
Dù sao đều là lời cửa miệng, chẳng mất gì cả.
Sau đó Triệu quản sự quay người rời đi, một mình Trần Nghiệp đi về phía Hóa Vũ Môn.
Diện tích của Hóa Vũ Môn cực kỳ rộng lớn, nhìn qua không thấy điểm cuối, chỉ thấy những dãy núi trập trùng không dứt cùng những đỉnh núi thẳng tắp như những mũi tên nhọn cắm thẳng giữa tầng mây.
Có rất nhiều cung điện được xây trên các đỉnh núi, nhìn vô cùng đẹp mắt.
Vô số cổ thụ nghìn năm cành lá xum xuê nhìn như người khổng lồ thời thượng cổ, rất nhiều tiên nhân đang bay qua tàng cây, hệt như tiên cảnh!
Người thời hiện đại như Trần Nghiệp thấy cảnh đẹp tựa chốn tiên cung này cũng không khỏi rung động.
“Thế này mới ra dáng môn phái tiên đạo chứ!”
Trần Nghiệp không nhịn được cảm khái.
So ra thì ngọn núi lơ lửng ở phái Nga Mi hắn thấy trong phó bản Thục Sơn cũng chỉ là trò trẻ con.
Trần Nghiệp mang theo vài phần mong chờ, đi về phía Hóa Vũ Môn.
Khi Trần Nghiệp tới chân núi thì đột nhiên có một con tiên hạc khổng lồ từ không trung bay vút xuống.
Sải cánh của tiên hạc rộng hơn năm thước, khi hạ xuống chẳng khác nào phi cơ, làm nhấc lên gió to, thổi tức mức người khác không mở mắt ra nổi.
“Người kia dừng lại!”
Trên lưng tiên hạc truyền tới một tiếng quát lớn.
Sau đó hai đệ tử ngoại môn nhảy xuống, đứng chắn ngay trước mặt Trần Nghiệp.
Hai đệ tử ngoại môn đánh giá Trần Nghiệp một lượt, người bên trái mở miệng hỏi: “Ngươi là ai? Đến Hóa Vũ Môn chúng ta có việc gì?”
Trần Nghiệp không nói nhiều, trực tiếp lấy lệnh bài của mình ra cho đối phương xem.
Thấy lệnh bài của Trần Nghiệp hai tên đệ tử ngoại môn đều tỏ vẻ kinh ngạc, cả hai liếc nhau một cái như trao đổi gì đó.
Tên cao lớn đứng bên trái tiếp tục hỏi: “Ngươi cũng là đệ tử Hóa Vũ Môn chúng ta sao? Tại sao ngươi không mặc quần áo của đệ tử ngoại môn?”
Tên đệ tử bên phải lại tiếp lời: “Sư huynh, ta nhớ ra rồi, đồ hắn mặc là của phó dịch đệ tử tại mạch khoáng núi Tử Vân đấy.”
Đệ tử này nói không sai.
Núi Tử Vân lâu nay không có ai đủ tư cách trở thành đệ tử ngoại môn nên cũng không chuẩn bị sẵn quần áo cho đệ tử ngoại môn, Trần Nghiệp lúc này vẫn đang mặc đồ của phó dịch đệ tử.
“Phó dịch đệ tử?”
Thanh niên cao lớn lần nữa đánh giá Trần Nghiệp, trong mắt lóe lên một tia sáng.
“Ngươi đã có lệnh bài thân phận thì cũng chính là đệ tử của Hóa Vũ Môn chúng ta... Vị sư đệ này, đây là lần đầu ngươi tới chủ tông phải không?”
Trần Nghiệp gật đầu, bình tĩnh đáp: “Đúng thế!”
Hắn là người từng trải, chỉ liếc qua là biết người trước mặt đang có ý đồ gì với mình rồi.
Quả nhiên.
Thanh niên cao lớn kia lại nói tiếp: “Nếu là lần đầu tới chủ tông thì vị sư đệ này hẳn cũng không rõ quy củ của Hóa Vũ Môn nhỉ? Muốn vào Vũ Hóa Môn trước tiên phải bái sơn, nếu không có sư huynh nội môn che chở thì đệ tử mới như sư đệ đây sẽ rất gian nan đấy... Sư đệ, chúng ta đều là người của Vương sư huynh trong nội môn, phải nói là ngươi rất may mắn mới gặp được chúng ta! Thế này đi, ngươi giao mười cân linh thạch ra đây, sau đó ta sẽ tiến cử ngươi với Vương sư huynh.”
Trần Nghiệp nghe thế chỉ cười, rồi thản nhiên đáp: “Đa tạ ý tốt của sư huynh, có điều ta không cần!”
Đừng nói giờ hắn chẳng có linh thạch, mà có thì hắn cũng sẽ không cho.
“Hử?”
Thấy Trần Nghiệp từ chối sắc mặt thanh niên cao lớn hơi đổi, khó chịu nói: “Sư đệ còn chưa hiểu rõ những gì ta vừa nói hay là không biết điều đây?”
Trần Nghiệp cười đáp thẳng: “Cả hai.”
“Giỏi lắm!”
Thanh niên cao lớn kia cả giận quát: “Hôm nay sư huynh ta sẽ dạy cho sư đệ một bài học, để sư đệ biết cách ngoan ngoãn hơn, ngày sau ở Hóa Vũ Môn này nếu không có chỗ dựa thì phải biết sống thu mình và kín tiếng thế nào!”
Dứt lời thanh niên cao lớn đánh thẳng về phía Trần Nghiệp.
Thân mình vẫn chưa tới một cẳng chân đã bay tới trước.
Thanh niên này có vẻ luyện thối công (võ chân) , cẳng chân hắn vừa quất tới không khí đã nổ vang, nghe có vẻ như mang theo uy lực rất mạnh.
(võ chân)
Sau khi biết Trần Nghiệp là phó dịch đệ tử vừa trở thành đệ tử nội môn trong lòng thanh niên này không khỏi khinh thường đối phương, cho rằng Trần Nghiệp cùng lắm chỉ có cảnh giới Tiên Thiên mà thôi.
Còn hắn đã là cao thủ cảnh giới Thông Linh.
Đối phó với cảnh giới Tiên Thiên hoàn toàn là nghiền ép từ một phía.
Tiếc là hắn không biết, Trần Nghiệp đang bật toolhack!
Thấy đối phương đá tới Trần Nghiệp chẳng buồn tránh né, tới chiêu thức cũng lười dùng mà trực tiếp tung một đấm qua.
Sau nhiều phó bản, Trần Nghiệp có thể nói là thân kinh bách chiến, đòn tấn công của thanh niên này với hắn mà nói căn bản chẳng đáng nhắc tới.
Bạn cần đăng nhập để bình luận