Toàn Cầu Luân Hồi: Chỉ Có Ta Biết Cốt Truyện

Chương 949. Không độc không phải trượng phu!

Chương 949. Không độc không phải trượng phu!
Ba giờ bốn mươi phút sáng, Trần Nghiệp đã thu mua được hai mươi tấm thẻ làm lạnh quét mới phó bản, thứ này quả thật khá hiếm có, người sở hữu cũng không nhiều.
Ngoài ra, trong nửa tiếng này hắn nhìn thấy có không ít người chọn bán thẻ làm lạnh quét mới phó bản với giá thấp, người ra giá đều chỉ cần một, hai nghìn điểm Luân Hồi là được.
Rất dễ nhận thấy, những người này đều là người ủng hộ Trần Nghiệp, muốn giúp đỡ hắn, góp một phần sức đối phó với Adam.
Từ điểm này có thể nhìn ra được cái tên Tu La này ít nhất vẫn có danh tiếng không tồi trong Không Gian Luân Hồi.
Đương nhiên, cũng có một vài người ác tâm, cho rằng thẻ làm lạnh quét mới phó bản rất ít, Trần Nghiệp lại rất cần cho nên cố tình nâng cao giá lên, muốn nuốt một khoản lớn.
Điều đáng tiếc là Trần Nghiệp chắc chắn sẽ không cho mấy người này được như ý.
Thu mua hai mươi thẻ làm lạnh quét mới phó bản đã đủ để hắn dùng một khoảng thời gian rồi.
Thẻ làm lạnh quét mới phó bản của mấy người bán với giá cao đó chắc chắn sẽ thối nát trong tay mấy người đó, vì trong toàn bộ Không Gian Luân Hồi cũng chỉ có Trần Nghiệp hào phóng thu mua thẻ làm lạnh quét mới phó bản, có lẽ còn có người khác cần nhưng chắc chắn sẽ không tốn rất nhiều điểm Luân Hồi đặc biệt thu mua.

Trong khoảng thời gian Trần Nghiệp mua thẻ làm lạnh quét mới phó bản này, chuyện liên quan đến việc hắn treo thưởng Adam trong Không Gian Luân Hồi đã truyền ra thế giới hiện thực bên ngoài.
Bên Trung Quốc còn đỡ vì là đêm muộn, mọi người đều đang trong giấc mộng, chỉ có một vài lãnh đạo giám sát phương diện này mới bị đánh thức.
Phía bên đế quốc Mỹ lại vô cùng náo nhiệt, vì liên quan đến chênh lệch thời gian nên lúc này thời gian bên đế quốc Mỹ là hơn bốn giờ chiều.
Giờ này mọi người đang có tinh thần!
Rất nhiều người có được tin tức đều vô cùng phấn chấn, cho rằng Adam đã từng mang tới vô số vinh quang đó lại trở về rồi.
Mà đối với chuyện Tu La và Adam tranh đoạt quyền hạn phó bản tầng ba mươi ba, các công dân đế quốc Mỹ sau khi biết tin đều thống nhất ủng hộ Adam!
Thậm chí sàn cược cũng vì thế mà mở nhưng cũng không có người nào đặt cược cho Tu La thắng.
Vì lần này đã không phải trận chiến giữa hai người nữa.
Không ít người cho rằng lần này chính là trận tranh đoạt giữa hai dân tộc!
Khác với sự mừng rỡ như điên của công dân bình thường, các cấp cao của đế quốc Mỹ sau khi có được tin tức lại đau đầu không thôi.
Đương nhiên bọn họ cũng hy vọng đế quốc Mỹ có thể xuất hiện một nhân vật anh hùng lợi hại hoàn toàn áp chế Tu La của Trung Quốc, nhưng bọn họ lại không mong rằng người đó là Adam!
Vì dã tâm của Adam thật sự quá lớn…
Lần trước đại chiến trên quốc gia trên đảo, Adam và Phong Thần đã để lộ dã tâm của hai người, vậy mà lại muốn liên thủ với nhau phân chia toàn bộ thế giới này…
Hạng người có dã tâm như vậy chắc chắn không phải người các cấp cao thích.
Hơn nữa lòng nghi kỵ của Adam rất nặng, sau khi bại trận cũng chưa từng lộ mặt ở cảnh nội đế quốc Mỹ, điều này cũng khiến giữa Adam và các quan chức cấp cao đế quốc Mỹ xuất hiện khoảng cách cực lớn.
Giữa đôi bên ngay cả sự tín nhiệm cơ bản nhất cũng không có.
Cho dù Adam có giải quyết được Tu La, nhưng mấy quan chức cấp cao này nên dùng vẻ mặt thế nào để đối diện với Adam đây?
“Các vị, chúng ta nhất định phải có kế hoạch dự bị!” Trong Nhà Trắng, vị tổng thống đó nôn nóng nói.

Đã đến bốn giờ sáng (giờ Trung Quốc).
Mammoth Jason ngồi trong quán cà phê thành Giải Trí, uống cà phê với vẻ mặt bình tĩnh, đợi Adam tới tìm hắn ta.
Một lúc sau, Adam xuất hiện, ngồi đối diện với hắn ta.
Mammoth Jason lập tức giả bộ rất kích động: “Ngài Adam, cuối cùng lại gặp được ngươi rồi.”
Adam nhìn hắn ta với vẻ cười như không cười, sau đó nói ra một địa chỉ kêu đối phương qua đó nhanh nhất có thể, rồi trực tiếp thoát.
Mammoth Jason sững sờ, trên mặt lộ ra vẻ nghi ngờ, nhưng nghĩ một chút vẫn cắn răng thoát.
Trở về thế giới hiện thực, Mammoth Jason xuất hiện trong phòng tổng thống sang trọng tại một khách sạn năm sao.
Hắn ta không thích biệt thự tư nhân lạnh lẽo, mà khách sạn đông người náo nhiệt vẫn luôn là nơi hắn ta thường ở.
Ngoài ra, Mammoth Jason cũng thích cảm giác đứng trên nóc khách sạn nhìn từ trên cao xuống, quan sát sự phồn hoa của thế gian.
Loại cảm giác này chắc chắn không phải thứ biệt thự thấp bé có thể mang lại được.
Mà tướng mạo của Mammoth Jason và hình tượng trong Không Gian Luân Hồi của hắn ta cũng có sự khác biệt rất lớn.
Trong Không Gian Luân Hồi, hắn ta là một tráng hán cường tráng thô kệch.
Nhưng trong hiện thực, hắn ta chỉ là một người đàn ông trung niên có chiều cao bình thường, dáng người cũng rất bình thường, thậm chí còn hơi hói…
Bởi vì địa chỉ mà Adam đưa cách khách sạn mà Mammoth Jason ở có hơi xa, lại thêm Adam giục vội nên hắn ta cũng không đi con đường chính quy rời khỏi khách sạn, mà trực tiếp mở cửa sổ khách sạn, cầm một đôi cánh máy móc mặc lên người mình, sau đó nhảy ra khỏi cửa sổ.
Đôi cánh máy móc này của hắn là vật phẩm đặc biệt.
Thông qua cách bay, Mammoth Jason rất nhanh đã tới được địa chỉ đã hẹn với Adam.
Nơi này là một thị trấn nhỏ khá hoang vắng, mà địa chỉ Adam hẹn lại càng là bãi đỗ xe hoàn toàn bỏ hoang.
Nhìn thấy xung quanh hoang vu như vậy khiến Mammoth Jason có hơi bất an.
Ngay khi hắn ta quyết định có nên chuồn gnay lập tức hay không thì phía sau đột nhiên truyền tới một giọng nói: “Jason, anh em tốt của ta, ngươi đã tới rồi.”
Mammoth Jason lập tức quay đầu lại, trông thấy Adam đứng phía sau hắn ta với vẻ mặt không cảm xúc.
Jason đang định nói gì đó thì đột nhiên Adam lộ ra nụ cười kỳ quái: “Sao chỉ có một mình ngươi? Jason, Tu La không theo ngươi tới đây sao?”
Nghe được lời này, Jason chợt kinh hãi.
Hắn ta không rõ Adam cố tình nói như vậy hay là đang bẫy hắn ta…
“Ngài Adam, ngươi đang nói gì vậy? Tu La đó… sao ta lại đi cùng hắn được?”
“Ồ?” Adam mỉm cười bảo: “Nói như vậy ngươi thật sự không phản bội ta?”
“Đương nhiên!”Jason vội vàng đáp: “Ngài Adam, ta mãi mãi trung thành với ngươi.”
“Nếu đã như vậy, thời điểm kiểm chứng lòng trung thành của ngươi đã tới rồi.”
Nụ cười trên mặt Adam đột nhiên thu lại, lạnh lùng nói: “Vì ta, hãy cống hiến linh hồn của ngươi đi, Jason!”
Jason vô cùng sợ hãi, sau đó lại lộ ra vẻ tức giận, trừng mắt nhìn Adam đầy dữ tợn.
“Chết tiệt, Will, ngươi muốn giết ta? Ngươi thật đúng là ác quỷ!”
Hắn ta biết mình chắc chắn không phải đối thủ của Adam, nhưng vẫn rất tự tin về năng lực chạy trốn của mình, cho nên không lo lắng cho lắm.
Jason tốt xấu gì cũng là Luân Hồi giả có thâm niên, thực lực đạt đến cấp A, hiển nhiên cũng sở hữu vài bản lĩnh đặc biệt.
Nhưng ngay sau đó, mặt đất dưới chân bất chợt xuất hiện rất nhiều tia sáng màu tím, trong lòng Jason kinh hãi, không nói hai lời định chạy.
Đáng tiếc vẫn muộn…
Rất nhiều năng lượng màu tím bắn ra, chui ra khỏi lòng đất, nhanh chóng khóa chặt Jason lại khiến hắn ta không có cách nào cử động.
Jason thậm chí còn không thể nhích nổi một ngón tay, dự định chui vào Không Gian Luân Hồi hiển nhiên cũng thất bại.
“Will, ngươi muốn làm gì ta? Ta cũng chưa từng bán đứng ngươi, ngươi không thể giết ta!” Jason kêu lên đầy hoảng sợ.
Đáp lại hắn ta chỉ có ánh mắt lạnh lùng của Adam.
Bạn cần đăng nhập để bình luận