Toàn Cầu Luân Hồi: Chỉ Có Ta Biết Cốt Truyện
Chương 940. Đô đốc Tu La điên rồi! Hắn đang tàn sát Thiên Long Nhân!
Ngay khi Trần Nghiệp tới trên bầu trời thành trấn đã lập tức thu hút sự chú ý của rất nhiều người.
“Mau nhìn kia, trên trời có người!”
Mọi người đều ngẩng đầu nhìn lên trời, chỉ trông thấy Trần Nghiệp lơ lửng giữa không trung, từ trên cao lạnh lùng nhìn xuống mặt đất.
Những nô lệ này trông thấy một màn này đều vô cùng kinh ngạc.
Bọn họ bị Thiên Long Nhân ngược đãi lâu ngày hiển nhiên cũng biết một vài quy tắc cấm ky ở Mary Geoise này. Ví dụ như bay trên trời là chuyện tuyệt đối không được!
Mà Thiên Long Nhân nhìn thấy Trần Nghiệp giữa không trung lại giận tím mặt.
“Đồ khốn! Ai cho ngươi dám bay trên trời?”
“Lập tức xuống ngay, chấp nhận tử hình đi!”
“Hải quân sao? Thằng ngu, ngươi sẽ làm liên lụy đến toàn bộ bộ hải quân.”
“Bắt hắn lại, giao tên đó lại cho ta, ta sẽ từ từ tra tấn hắn rồi lại giết chết hắn sau!”
Trần Nghiệp ở giữa không trung lạnh lùng nhìn.
Với thính lực của hắn, đương nhiên có thể nghe rõ tiếng chửi rủa của những Thiên Long Nhân mang lồng kính này.
Đối diện với lời kêu gào của Thiên Long Nhân, Trần Nghiệp không thay đổi sắc mặt, chỉ thấy hai bàn tay của hắn chắp lại, bày ra một tư thế ôm. Sau đó giữa hai lòng bàn tay hắn xuất hiện rất nhiều thể khí bắt đầu ngưng tụ lại, cuối cùng xuất hiện một quang cầu màu trắng.
Cùng với thời gian mà Trần Nghiệp ngưng tụ càng dài, ánh sáng của quang cầu màu trắng càng lúc càng thịnh. Đến cuối cùng nó giống như một mặt trời nhỏ chói mắt, bị Trần Nghiệp nắm trong lòng bàn tay.
Nhìn đến đây, một vài Thiên Long Nhân thông minh đã ý thức được sự khác thường, chẳng qua bọn họ hoàn toàn không dám tin có người lại dám sát hại bọn họ ngay trên thánh địa Mary Geoise này.
Nhưng ngay sau đó, Trần Nghiệp đẩy mạnh hai tay về trước một cái, quang cầu được ngưng tụ đã lâu đó giống như sao băng lập tức chui thẳng vào trong mặt đất.
Thời gian dường như ngừng lại vào lúc này!
Vô số Thiên Long Nhân đều trừng to mắt, vẻ mặt có hơi sợ hãi.
Bọn họ không hiểu quang cầu mà Trần Nghiệp làm ra có tác dụng gì, nhưng bản năng nhắc nhở bọn họ chắc chắn có chuyện chẳng lành!
Quả nhiên, không bao lâu sau mặt đất bắt đầu chấn động.
Mới đầu, mặt đất chỉ hơi chấn động nhẹ, nhưng tần số rung chuyển vẫn đang nhanh chóng tăng mạnh lên, chỉ một lúc mà toàn bộ Mary Geoise đã rung chuyển dữ dội.
Động đất lớn cấp thiên tai xưa nay chưa từng có đã xuất hiện!
Nhà cửa sụp đổ… mặt đất bắt đầu nứt ra… toàn bộ thế giới như bị người điên cuồng lắc.
Mấy Thiên Long Nhân đó cũng không quan tâm nhiều như vậy, hoặc bị dọa sợ ngu người, đầu óc trống rỗng ngã xuống đất, hoặc chính là kêu gào chạy tán loạn. Ở trước mặt thảm họa, biểu hiện của vài Thiên Long Nhân quý tộc này còn không bằng heo chó.
Nhưng tần số động đất vẫn còn đang tiếp tục tăng mạnh như cũ.
Ngay sau đó, trời long đất lở, tối tăm trời đất.
Toàn bộ Mary Geoise biến thành địa ngục trần gian!
Lúc này, không chỉ Mary Geoise gặp thiên tai mà gần như toàn bộ Red Line đều có thể cảm giác được rõ ràng.
Tại bộ hải quân, đô đốc Kizaru đang ở trong văn phòng lười biếng đột nhiên cảm giác được bàn làm việc trước mặt rung lắc.
Sắc mặt của hắn ta thay đổi, vội vàng lao ra khỏi văn phòng, hóa thành một tia sáng màu vàng phi ra bến cảng, chỉ nhìn thấy trên mặt biển đã cuồn cuộn sóng lớn ngập trời giống như giao long đang làm mưa làm gió.
“Năng lực của trái Gura Gura?” Sắc mặt của Kizaru nặng nề, lập tức lôi sâu điện thoại ra hỏi một người thần bí nào đó có phải Râu Đen sắp tấn công bộ hải quân hay không.
Từ sau khi Râu Đen bị bắt vẫn luôn bị giám sát ở nhà tù Impel Down của chính phủ thế giới.
Cuộc gọi này của Kizaru hiển nhiên là vì trong nhận thức của hắn ta chỉ có Râu Đen mới sở hữu năng lực trái Gura Gura.
Kết quả, tin tức mà bên đó truyền tới là Râu Đen ở gần đảo Người Cá không có hành động gì, hơn nữa cũng đang kinh hoàng vì cơn chấn động của thế giới.
Kizaru lập tức mang vẻ mặt kinh ngạc.
“Động đất lan toàn thế giới sao?”
“Là thiên tai? Hay là do người làm?”
Giờ này khắc này, trên Grand Line, vô số cường giả đều chạy ra ngoài nhìn về một phía nào đó với vẻ mặt nghiêm túc.
Bọn họ không biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng với bản năng mạnh mẽ của bọn họ vẫn có thể dự cảm được thế giới này sắp xuất hiện một chuyện lớn kinh thiên động địa.
…
Thánh địa.
Lúc này Mary Geoise đã sớm trở nên hoang tàn đổ nát, sự phồn hoa tươi đẹp trước đó cũng không còn sót lại gì, thậm chí ngay cả một mảnh đất nguyên vẹn cũng không tìm được…
Hai người Akainu và Kong đứng trên một tảng đá to, ánh mắt nhìn vào bóng dáng giữa không trung phía xa, sắc mặt cực kỳ khiếp sợ.
“Đây… đây chính là năng lực của trái Gura Gura?”
“Không phải nó đã bị Râu Đen cướp đi rồi sao? Tại sao đô đốc Tu La cũng biết?”
“Người này, hắn muốn phá hủy toàn bộ thánh địa sao? Rốt cuộc hắn muốn làm gì?”
“Sakazuki, thuộc hạ của ngươi sở hữu năng lực như vậy tại sao không kịp thời báo cáo? Có phải ngươi đã sớm biết toàn bộ chuyện này rồi không?”
Kong đang điên cuồng hét lên.
Mà Akainu nhìn những Thiên Long Nhân chết thảm này, sắc mặt lại có hơi kỳ lạ, vẫn luôn im lặng không lên tiếng.
Lúc này, một Thiên Long Nhân phát hiện ra hai người vội cầu cứu tổng tư lệnh Kong: “Cứu mạng! Tổng tư lệnh… cứu ta với…”
Nhìn thấy Thiên Long Nhân đã từng cao ngạo đắc ý lúc này trở nên thảm hại như vậy, Kong có hơi đứng ngồi không yên.
Hắn ta quát to một tiếng, nói với Akainu: “Sakazuki, theo ta ngăn tên khốn đó lại!”
Vừa dứt lời, Kong đã lao đi, sử dụng Nguyệt Bộ nhanh chóng tiếp cận Trần Nghiệp.
Nhưng Akainu lại ngoảnh mặt làm ngơ, không chỉ không theo Kong tiến lên mà trái lại còn chạy về hướng ngược lại, dường như muốn rời khỏi nơi sắp bị phá hủy này.
Là Akainu sợ chết sao?
Đương nhiên không phải!
Đây là hắn ta đã đưa ra quyết định!
Hắn ta phải trở về bộ hải quân triệu tập binh lực ứng phó với sự thay đổi to lớn của thế giới sắp tới.
Ngay khi Akainu chạy trốn, Kong giật mình ngạc nhiên rồi cũng dừng lại theo.
Cuối cùng hắn ta cũng ý thức được gì đó, ánh mắt nhìn về phía lâu đài Pangea, động tĩnh lớn như vậy mà lâu đài Pangea lại không hề có hành động gì. Ngay cả Ngũ Lão Tinh cũng không xuất hiện.
“Xem ra, thế giới thật sự sắp thay đổi rồi!
“Ầm ầm ầm…”
Toàn bộ Mary Geoise bắt đầu sụp đổ và chìm xuống.
Thiên Long Nhân hoàn toàn không có cách nào chạy trốn, tất cả chết thảm và bị vùi lấp.
Bọn họ không biết bay!
Đương nhiên, người chết nhiều hơn thật ra vẫn là những nô lệ vô tội đó…
Trên Mary Geoise nô lệ nhiều hơn Thiên Long Nhân rất nhiều.
Dưới trướng một Thiên Long Nhân “quý tộc” ít nhất cũng phải đến mấy chục nô lệ, Thiên Long Nhân có địa vị cao hơn một chút thậm chí còn sở hữu hơn trăm, hơn nghìn nô lệ.
Nhiều nô lệ chết như vậy nhưng Trần Nghiệp vẫn không thay đổi sắc mặt như cũ.
Nếu lại cho một cơ hội nữa, hắn vẫn sẽ chọn phá hủy toàn bộ Mary Geoise, vì hắn không có khả năng để không ảnh hưởng đến những nô lệ này mà đi bắt từng Thiên Long Nhân một sau đó đánh chết hắn ta.
Việc này không chỉ lãng phí thời gian mà còn có khả năng cho Thiên Long Nhân còn lại có cơ hội chạy trốn.
Còn nữa, Trần Nghiệp cũng không phải thánh mẫu!
Ở trước mặt mục tiêu nhiệm vụ của mình và sự hy sinh cần thiết, hắn sẽ không có bất cứ kiêng dè gì cả.
Vài phút sau, toàn bộ Mary Geoise đã hoàn toàn biến thành một đống phế tích, hoang tàn đổ nát.
Đi đến đâu cũng là thi thể của Thiên Long Nhân và nô lệ…
Thẳng cho đến lúc này, cơn động đất mới từ từ suy yếu.
Đối với việc một đòn của mình tạo ra sự phá hoại như vậy, Trần Nghiệp rất hài lòng.
Nếu như Râu Trắng tái sinh nhìn thấy một đòn này của hắn, chỉ sợ cũng không còn gì để nói!
Sau đó, ánh mắt của Trần Nghiệp nhìn về phía lâu đài Pangea.
Bạn cần đăng nhập để bình luận