Toàn Cầu Luân Hồi: Chỉ Có Ta Biết Cốt Truyện

Chương 887. Một quyền này không thể đỡ!

Chương 887. Một quyền này không thể đỡ!
Thú vương cấp năm, mức độ trí tuệ đầu óc của nó đã không thấp hơn nhân loại.
Vừa rồi Trần Nghiệp lần lượt sử dụng rất nhiều năng lực mạnh mẽ như bay, niệm lực, đóng băng, sấm sét, đủ để nói cho thú vương biết nhân loại trước mắt này không đơn giản.
Thú vương này đã thấy qua vô số nhân loại và nhân loại chết trong tay nó cũng phải cao đến hơn trăm triệu. Nhưng nhân loại giống như Trần Nghiệp chắc chắn là người cả đời này nó rất hiếm thấy. Cũng là lần đầu tiên nó cảm giác được uy hiếp từ trên người một nhân loại.
Nhưng thú vương cũng không lùi bước, vì nó là thú vương!
Bất cứ sinh vật nào dám khiêu chiến nó đều sẽ bị nó nghiền nát thành bụi phấn.
Sau đó thú vương ra tay, chỉ thấy đột nhiên bụng nó biến thành màu đỏ rực, một nguồn năng lượng màu đỏ to lớn thuận theo bụng của nó đi lên, rất nhanh đã lên đến cổ. Sau đó thú vương há cái mồm to nhắm về phía Trần Nghiệp.
Một nguồn năng lượng màu đỏ nóng rực phun mạnh ra, toàn bộ một mảnh đất về phía Trần Nghiệp đều bị chiếu đến đỏ rực.
Cùng lúc đó, Trần Nghiệp ở bên đó đột nhiên thấy nhắc nhở của tử thần cảm ứng tăng lên gấp mấy lần, đạt đến mức độ “nguy hiểm.” Điều này chứng minh khí mà thú vương phun ra đã có thể tạo thành uy hiếp đối với hắn, có thể làm hắn bị thương.
Sắc mặt của hắn vẫn bình tĩnh như cũ, trong lòng cũng không coi thường thú vương.
Dã Man Húc trong nháy mắt khởi động, lập tức trên người Trần Nghiệp như được phủ một tầng ánh sáng màu vàng.
[Hiệu quả của Dã Man Húc: BUFF vô địch trong năm giây.]
Sau đó Trần Nghiệp bắt đầu tấn công về phía thú vương, trực tiếp lao thẳng vào khí của thú vương ngay chính diện.
Sau hai giây, hắn đã chống chọi khí phun của thú vương và lao đến trước mặt nó. Sau đó, hắn giơ nắm tay to lớn lên tung một đấm thật mạnh lên sườn mặt của thú vương, đối với thú vương mà nói cú đấm này của hắn quá mức nhỏ bé, giống như con người đối với con ruồi vậy.
Nhưng, hiệu ứng từ một đấm này của Trần Nghiệp đấm ra đã vượt xa tưởng tượng của tất cả mọi người.
“Rắc!”
Một mảnh hư không trước mặt hắn nứt ra từng chút một, giống như một tấm gương to lớn chịu đòn đánh nghiêm trọng mà vỡ nát.
Lực phá hoại khủng khiếp của trái Gura Gura trong nháy mắt đã truyền lên đầu của thú vương, cái đầu khổng lồ của nó trực tiếp bị đánh nghiêng đông nghiêng tây, toàn bộ cơ thể gióng như một ngọn núi cũng ngã rầm xuống đất.
Vậy mà lại bị một đấm của hắn đánh bay ngược ra sau.
Sức mạnh to lớn đó khiến đầu óc của thú vương chấn động, mất nửa ngày vẫn chưa lấy lại được bình tĩnh.
Bị đánh choáng váng rồi!
Trong thành phố ngầm, toàn bộ thị dân tận mắt nhìn thấy Trần Nghiệp chống lại khí phun của thú vương, sau đó tung một quyền tới trước mặt nó, đều trố mắt ra nhìn, bị chấn động đến không nói nên lời.
Quá mạnh!
Trên quảng trường ước chừng im lặng mất vài giây, lúc này mới có người bắt đầu cảm thán: “Cơ thể của thú vương phải nặng hơn nghìn tấn đấy chứ? Vậy mà lại bị một đấm đánh ngã…”
“Sức mạnh như vậy thật sự quá mạnh!”
“Thứ đáng sợ chân chính chính là khí phun của thú vương không có cách nào làm hại được thiên thần.”
“Đúng đó! Khí phun của thú vương này đã từng dễ dàng phá nát bét công sự phòng ngự của nhân loại chúng ta, hợp kinh cứng bao nhiêu cũng không có cách nào ngăn cản được…”
“Nếu đã là thiên thần, hiển nhiên mạnh như vậy cũng là điều nên có thôi.”
“Hình như thú vương vẫn chưa chết, còn đang cử động kìa…”
“Thắng thua đã định, cho dù chưa chết lát nũa vấn sẽ chết.”
“Chúng ta thật sự được cứu rồi…”
Trên mặt đất, thú vương lắc lư cái đầu cuối cùng cũng hồi phục ý thức và đứng dậy lại. Lần này nó nhìn về phía Trần Nghiệp cũng không còn là vẻ vương giả kiêu ngạo của trước đây nữa.
Vừa vặn Trần Nghiệp ở đối diện thoạt nhìn cũng có sự thay đổi mới. Chỉ thấy trên người hắn bắt đầu tản ra thể khí màu đen, u ám và quỷ dị. Sau đó xung quanh cơ thể hắn xuất hiện một biển lửa kéo dài chừng hai mươi mét. Trong phạm vi biển lửa, ngay cả không khí cũng đang bị đốt cháy!
Đây là ngọn lửa tới từ đại ngục có uy lực kinh người!
Cho dù là thú vương da dày thịt béo đối mặt với ngọn lửa địa ngục cũng cảm thấy làn da tê dại.
Ngay sau đó, một bộ khôi giáp hình rồng uy vũ hiện ra từ trong ngọn lửa dán lên người Trần Nghiệp. Trong nháy mắt, tàn bộ cơ thể hắn đã được khôi giáp bao phủ, uy chấn thiên hạ, giống như một tướng quân tới từ minh giới!
Không sai, là Trần Nghiệp đã mở đại chiêu “Thân Ma Bất Diệt!”
Thật ra, hắn không cần mở đại chiêu vẫn có thể tiêu diệt được hung thú tước mặt này. Chẳng qua hắn ngại phiền phức, dứt khoát chơi lớn xông lên, giải quyết hung thú nhanh một chút. Dù sao bây giờ hắn vẫn còn đang “quẹt thẻ đi làm” cơ mà! Lén chạy tới thế giới này nếu thời gian kéo dài quá lâu hình như có hơi không ổn cho lắm…
Sau đó Trần Nghiệp mở mắt, đó là một đôi mắt màu đỏ thẫm cực kỳ dọa người. Khi đôi mắt của hắn nhìn về phía thú vương, đột nhiên nó cảm thấy trong lòng hoảng hốt. Đối diện với Trần Nghiệp, lần đầu tiên thú vương cảm giác được sợ hãi!
Thú vương không phải tên ngốc ngược lại trí tuệ rất cao, hơn nữa thân là hung thú cảm giác của nó đối với nguy hiểm cũng vô cùng nhạy bén. Từ lúc Trần Nghiệp đột nhiên biến thân, thú vương đã cảm giác được có chuyện lớn chẳng lành!
Ngay khi thú vương còn đang do dự có nên chạy hay không, thì con người trước mặt đột nhiên “vút” một tiếng đã biến mất tăm.
Cũng không phải Trần Nghiệp biến mất mà là tốc độ di chuyển của hắn quá nhanh khiến đôi mắt của thú vương không theo kịp.
Đừng nói là thú vương, ngay cả camera quay động thái trên máy bay không người lái cũng không có cách nào bắt được bóng người hiện tại của Trần Nghiệp.
Đợi khi hắn lại xuất hiện đã ở trước mặt thú vương. Trần Nghiệp lại giơ nắm đấm lên một lần nữa, tung một đấm vào đầu của thú vương!
Thú vương có loại cảm giác nắm đấm lần này của con người này hoàn toàn khác hẳn với trước đó!
Lần này, chỉ sợ nó sẽ chết mất…
Tuy rằng biết rõ điểm này nhưng thú vương hoàn toàn không kịp chạy trốn hay tránh né.
“Rắc!” Tiếng nứt trong trẻo vang lên, giống như một đòn đánh của thiên thần, một mảnh hư không lớn trước mặt hắn cũng bị đánh vỡ.
Vết nứt giống như mạng nhện lan ra, không gian giống như tấm gương bị một đấm của hắn đánh nát.
Sau đó, uy năng diệt thế xuất hiện…
“Vù vù vù…”
Không trung sụp đổ, mặt đất chấn động!
Núi lửa phía xa đang phun trào mãnh liệt.
Toàn bộ trời đất đều đang than khóc run rẩy.
Cơn chấn động dữ dội đó khiến ngay cả người dưới thành phố ngầm cũng có thể cảm giác được rõ ràng.
“Động đất… là động đất!”
“Chú ý che chắn, mọi người chú ý che chắn!”
“Sao đột nhiên có động đất?”
“Là thiên thần, chắc chắn là một quyền vừa rồi của thiên thần rồi.”
“Một quyền dẫn tới động đất á?”
“Thật quá khủng khiếp!”
“Đây chính là cơn giận của thiên thần sao?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận