Bàng Môn Đạo Sĩ Ở Thế Giới Chí Quái

Hằng Nga nên hối hận khi trộm Linh dược(1)

Hằng Nga nên hối hận khi trộm Linh dược(1)
Nửa năm này, rất nhiều chuyện nàng ta đều chủ động đi quản, giống như rất hưởng thụ loại cảm giác trên người khác như này.
Đồng thời nàng rất thông minh, biết tất cả đều bắt nguồn từ Lục Khiêm, vậy nên rất cung kính hầu hạ Lục Khiêm.
Nhưng có điều lại làm hơi quá mức.
Ngay cả muội muội ruột của mình cũng gạt bỏ, vì quyền lực và sức mạnh, không ngại dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào.
Lục Khiêm lắc đầu, ghi chép kinh nghiệm lần này ở trong một quyển sách.
“Huyết Ấn Đạo binh đan với dược liệu chính là ‘Xích Long Câu Huyết’ ‘Bích Lân Báo’ ‘Linh Hồ Huyết’ có tỷ lệ thành công thấp, tám thành còn chưa hấp thụ thì đã sụp đổ huyết mạch mà chết, phần nhỏ hấp thụ thành công thì sẽ phát điên.”
“ ‘Yêu Ưng Đầu Người’, ‘Hắc Giáp Thủy Mãng’ thích hợp làm nguyên liệu của Huyết Ấn Đạo binh.”
“Luyện Thể cũng trên cơ sở lý thuyết như vậy, nếu tâm trí không kiên định, rất dễ bị huyết mạch ảnh hưởng, thậm chí thú hóa.”
Lục Khiêm ghi lại các loại cảm ngộ của hắn lên giấy.
Ba người giấy bên cạnh một người tinh luyện Hoàng Đan Hồ Hồng Phấn, một người trông độ lửa, người còn lại sắp xếp dược liệu.
Lục Khiêm thỉnh thoảng sẽ chú ý bước quan trọng.
Tuy nửa năm này không luyện thành công một tên Đạo binh nào, nhưng sự lý giải về huyết mạch đã không phải là thứ mà người bình thường có thể so sánh.
Nhìn gương vàng thần bí trong não hải, một dòng thông tin hiện ra.
Thái Âm Thải Chân Thủy Đạo Dẫn pháp (đại thành: 1339/8000)
Bố Vân Đoạn Nghệ chương (tiểu thành: 89/500)
Ngoại Đan Hoàng Bạch thuật (đại thành: 500/500)
Ký Thần thuật (đại thành: 500/500) (tiểu thành có thể khống chế hai cái, đại thành khống chế ba)
Tam Tạng Thanh Tâm chú (đại thành: 150/150)
Đây chính là thành quả tu luyện trong thời gian nửa năm qua của hắn.
Con đường Luyện Đan thật sự bác đại tinh thâm, sau khi Ngoại Đan Hoàng Bạch thuật đại thành mới luyện chế ra được Kim đan hoàn chỉnh.
May mắn Ký Thần thuật đại thành, có thể dễ dàng khống chế ba người giấy, nếu không nửa năm này chỉ có thể chăm chú luyện đan rồi.
Tiếp theo thì có thể tính tới chuyện luyện thể.
Luyện thể đối với Lục Khiêm mà nói là rất quan trọng.
Thông U Quan cần phải lập huyết thệ trung thành với Đạo quán.
Nếu không muốn bị người khác khống chế, vậy thì chỉ có thể đi đường vòng, ra tay từ phương diện luyện thể.
“Nhưng luyện thể lại dễ bị huyết mạch ảnh hưởng, thậm chí hóa thú.” Ánh mắt của Lục Khiêm lóe lên.
Nhưng hiện tại hắn cũng không quan tâm được nhiều như vậy.
Dẫn huyết nhập thể bước đầu của luyện thể tương đương với Luyện Khí kỳ, huyết hóa quanh thân sau đó tương đương với Dưỡng Thần kỳ.
Không ngừng tịnh hóa huyết mạch, hướng tới tầng cao hơn, cần gì phải chịu cảnh bị người khác kìm hãm như vậy.
Ngư Long sắp trưởng thành, hai món pháp khí sắp viên mãn, đợi ta luyện được Huyết Ấn Đạo binh, lập tức bế quan Luyện Thể hóa long.”
Lục Khiêm đứng dậy, nhìn đám mây phía xa.
Vùng đất sơn mạch rộng lớn dường như hình thành một tấm lưới sắt, đang bao trùm về phía hắn.
...
Hôm sau, trong phủ đệ.
Trên chiếc giường đỏ chạm trổ, Tập Nguyệt đắp kín chăn, lộ ra cánh tay trắng nõn và bờ vai mịn màng, làn da ướt đẫm mồ hôi, lúc này nàng đang ngủ say.
Bỗng nhiên, nam tử bên cạnh lật người ngồi dậy, đánh thức nữ tử bên cạnh.
“Lão gia, người tỉnh rồi sao?”
Tập Nguyệt ngái ngủ dụi mắt, muốn dậy mặc quần áo cho Lục Khiêm.
“Không cần, ngươi cứ nghỉ ngơi đi.”
Lục Khiêm khẽ mỉm cười, lấy ra túi vải ở đầu giường, từ bên trong lấy ra một chiếc hộp nhỏ.
Mở chiếc hộp ra, bên trong có chứa viên đan dược màu đỏ.
“Ngươi chắc cảm ứng được Khí cảm rồi, viên đan dược này ngươi cầm lấy trước, dùng nó để điều dưỡng cơ thể.”
Nói xong thì đưa đan dược cho Tập Nguyệt, Yêu Nguyệt đang đi vào nhìn thấy một màn này, trong lòng vừa ngưỡng mộ vừa đố kỵ.
“Tại sao lại là Tập Nguyệt, Tập Nguyệt! Ngươi rốt cuộc giấu ta đã làm cái gì?”
Nàng không dám oán trách Lục Khiêm, đổ tất cả mọi tội lỗi lên người Tập Nguyệt.
Buổi trưa, Yêu Nguyệt đến lục lọi ngăn tủ trong phòng Tập Nguyệt, cuối cùng cũng tìm được chiếc hộp nhỏ.
Bên trong là một viên đan dược màu đỏ sẫm, tỏa ra một loại dị hương kỳ lạ.
Trong lòng Yêu Nguyệt dấy lên lòng tham.
Đồ của Tập Nguyệt chính là của nàng, cho dù lén ăn, thách nàng ta cũng không dám cáo trạng.
Nghĩ tới đây, Tập Nguyệt trực tiếp nuốt xuống.
Oành!
Đan dược vừa vào miệng đã tan ra, sức mạnh nóng rực cuồn cuộn chảy khắp tứ chi bát mạch.
Đồng thời mang theo một loại đau đớn.
“A!”
Yêu Nguyệt đau tới mức nằm lăn lộn trên đất, giằng xé quần áo, làn da trắng nõn biến thành màu đỏ rực, đỉnh đầu bốc hơi nước màu đỏ.
Huyết nhục di động dường như có thứ gì đó muốn phá ra.
Ý thức nàng ta dần dần trở nên mơ hồ.
“Không được, ta không thể chết.” Yêu Nguyệt chống đỡ ý chí, trong lòng vô cùng hối hận.
Vừa nãy khi Yêu Nguyệt đi trộm đan dược.
Tại đình ở giữa hồ.
Mặt hồ phản chiếu vầng trăng sáng, sóng nước lăn tăn.
Làn sương tản mạn, tựa như tiên cảnh.
Lục Khiêm uống rượu Linh thảo dược, nâng ly mời trăng sáng, trên mặt mang chút ý say.
Lúc Yêu Nguyệt nuốt đan dược.
Lục Khiêm một hơi uống cạn rượu trong ly, ném chiếc ly vào trong nước, khóe miệng nhếch lên nở nụ cười: “Hằng Nga nên hối hận khi trộm Linh dược...”
Bạn cần đăng nhập để bình luận