Bàng Môn Đạo Sĩ Ở Thế Giới Chí Quái

【VIP】 Đế Quân Đại Thế, Chư Hầu kiếm(2)

【VIP】 Đế Quân Đại Thế, Chư Hầu kiếm(2)
Một phần tu sĩ của Tiêu tộc cũng bị xóa sổ. Mà bên phía của Lục Khiêm mới có bốn năm người tử thương.
Ầm!
Sau khi phản công lần nữa, Đại Giải Thoát Luân ngang trời, quang mang bắn trúng đám mây đỏ.
Một nam tử trung niên với bộ râu dài mặc áo bào màu vàng, có mấy phần tương tự với Đan Thư hiện ra Chân Hình.
Thân hình lấp lóe mấy phút, nam tử trung niên lộ ra vẻ không dám tin, nôn ra máu bay ngược mấy dặm, hung hăng rơi xuống mặt đất.
Lục Khiêm thừa thắng xông lên, Giao Long Đại Thủ Ấn khổng lồ đập xuống, cát sỏi văng tung tóe, Tiêu Viêm trong nháy mắt đã không có động tĩnh.
“Không!!”
Nhìn thấy một màn này làm hốc mắt Đan Thư đang chiến đấu với Lang tướng như muốn nứt ra.
Y không ngờ Lục Khiêm lại ngoan độc như vậy. Chẳng qua chỉ ngấm ngầm làm một số thủ đoạn vậy mà lại dẫn tới sự trả thù tàn nhẫn như vậy. Vừa đến đã muốn giết phụ thân y.
Đây là điều mà Đan Thư không bao giờ nghĩ đến. Lần phong ba này của Tiêu gia có thể nói là thương vong nặng nề. Không chỉ có hoàng cung được xây dựng nhiều năm bị thiêu rụi trong biển lửa, mà phần lớn hạ nhân và tộc nhân được bồi dưỡng nhiều năm cũng đều đã chết.
Lục Khiêm đã thành công trong một đòn tấn công nhưng vẫn không có ý định dừng tay.
Ầm ầm ầm!
Giao Long Đại Thủ Ấn không ngừng rơi xuống. Thân thể của gia chủ Tiêu gia chìm sâu vài trăm trượng, hấp hối.
Giao Long Đại Thủ Ấn rất khác với Tà Lực Đại Thủ Ấn về kiểu dáng, nhưng nó có thể được sử dụng mà không bị hạn chế.
Cuối cùng, Lục Khiêm sắp kết liễu người này.
“Dừng tay! A!! Lục Khiêm, lão tử sẽ không bỏ qua cho ngươi!” Đan Thư ngửa mặt lên trời rống to, hai mắt chảy ra hai hàng huyết lệ.
Đan Thư lúc này thực sự sợ hãi. Người này chính là người điên. Không tuân theo quy tắc. Không nói đạo lý. Giống như một tiểu nhân hèn hạ bước ra từ bàng môn tả đạo. Không ai chơi như hắn cả.
“Nghiệt súc! Dừng tay!”
Một kiếm ý mạnh mẽ từ đằng xa bay tới. Hư không chấn động, kiếm ý bay lên trời. Quang mang chói lọi từ ngàn dặm truyền đến, khiến người ta không thể mở mắt.
Thanh kiếm này giống như sấm sét chấn động, uy hiếp tứ phương.
Như chư hầu tọa trấn ở đất phong, trong bốn biển, vị vua mà tất cả mọi người đều phục tùng và nghe theo.
“Đế Quân Đại Thế?” Đồng tử Lục Khiêm co rụt lại, vội vàng thu tay về chống đỡ.
Loại kiếm ý mạnh mẽ bá đạo này giống như hiện thực hóa quân vương ý cảnh. Chỉ có Trảm Kiếp Bảo Uyển Đế Quân Đại Thế nhất mạch mới có.
Nhất mạch này bình thường lịch luyện ở nhân gian, phần lớn là vua của một nước để tiện lĩnh ngộ kiếm ý của Đế Quân Đại Thế.
Đế Quân Đại Thế từ cao xuống thấp tổng cộng có ba loại là Thiên Tử kiếm, Chư Hầu kiếm, Thứ Dân kiếm.
Người này hẳn là Chư Hầu kiếm đỉnh phong, cũng chính là cảnh giới Đạo Cơ đỉnh phong.
Kiếm ý bao trùm trăm dặm, đâm thẳng vào mi tâm đau đớn.
Lần này Lục Khiêm không có cách nào để bảo vệ những người khác, chỉ có thể miễn cưỡng để mình bình yên vô sự.
“Đủ rồi!”
Một tiếng hừ lạnh truyền đến từ hư không. Âm vụ ma khí tuôn ra. Một cỗ hàn ý quét sạch bốn phương, kiếm ý ở hư không trực tiếp đông cứng lại, một lão đầu đội đầu đội mũ miện, người mặc long bào xuất hiện trong kiếm ý, gần như không duy trì được hình dáng.
Ở giữa đám người là một đạo nhân với mái tóc trắng và lông mày trắng.
“Sư tôn, ngài phải làm chủ cho ta.”
Đan Thư nhìn thấy người này, lập tức than khóc một tiếng.
Người này chính là Thái U chân nhân.
“Sư tôn, ngài phải làm chủ cho ta!” Đan Thư kêu rên nói.
Y nghĩ không ra bản thân vậy mà lại chọc phải một vị sát tinh. Nào có ai chơi như Lục Khiêm chứ. Vừa đến đã triển khai tàn sát.
Hoàng cung và hàng chục ngàn người xung quanh đã chết sau trận chiến với đám người Lục Khiêm.
"Sư tôn.” Lục Khiêm dừng tay hành lễ.
“Đế Quân Đại Thế nhất mạch Quân Triều bái kiến Thái U chân nhân.”
Hán tử mặc long bào đối diện tên là Quân Triều cũng không ra tay mà chỉ hành lễ một chút. Dù gì thì người trước mặt này cũng là một cao nhân cảnh giới Đan Kiếp.
“Có chuyện gì vậy?” Thái U giương mắt lên nhìn đám người, đôi mắt lóe lên kim quang rồi biến mất.
Đan Thư giải thích nguyên nhân và hệ quả của sự việc, trong đó không thiếu thêm mắm thêm muối và việc Lục Khiêm vô cớ tới cửa khiêu khích. Cuối cùng nói thêm: “Sư tôn, người này làm việc tàn nhẫn, không biết lễ nghĩa, sau này sợ là con sâu làm rầu nồi canh, đề nghị sư tôn có thể bắt hắn lại, người này có lẽ là yêu nghiệt do tà đạo phái tới.”
Thái U chân nhân gật đầu, biểu thị đã biết nhưng cũng không tỏ rõ thái độ. Đương nhiên lão biết rõ Lục Khiêm là yêu nghiệt tà đạo. Còn là bản thân chủ động mời Lục Khiêm trở về.
Lục Khiêm không có công lao cũng cũng có khổ lao, gần một tỷ người đã chết trực tiếp và gián tiếp vì sự hỗn loạn của Minh phủ. Tương đương với một phần sáu dân số của toàn bộ Nam Linh vực. Nếu không phải là Lục Khiêm cung cấp thông tin vào thời khắc mấu chốt, e rằng con số này sẽ tăng lên gấp đôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận