Bàng Môn Đạo Sĩ Ở Thế Giới Chí Quái

【VIP】 Bồng Lai du ký, Câu Ẩn linh trận(1)

【VIP】 Bồng Lai du ký, Câu Ẩn linh trận(1)
Lục Khiêm đi vào trong cung điện, con mắt thứ ba mở ra, nhìn qua hư không, nói:
“Ra đi, đừng ẩn giấu nữa.”
Xoạt!
Sương mù màu u lục khuếch tán ra. Từng cơn âm phong thổi tắt ngọn nến.
Cộc cộc cộc. . .
Một loạt tiếng bước chân truyền đến, một thanh niên tuấn mỹ tràn đầy tà khí bước ra từ trong sương mù dày đặc.
“Ngươi thành Hư Đan rồi?”
Lục Khiêm dùng thần mục nhìn ra tu vi của Tương Liễu.
“Đương nhiên.”
Tương Liễu chuyển lời:
“Có phải Cửu Kiếp cũng nói giống ta hay không? Khặc khặc, lần này bản tọa mang đến một tin tức tốt.”
“Lần này bản tọa mang đến một tin tức tốt.”
“Tin tức gì?”
Lục Khiêm nghi hoặc.
“Tin tức liên quan tới thiên địa khác.”
Tương Liễu quen thuộc ngồi xuống, hoàn toàn không coi mình là người ngoài:
“Bản tọa hóa thân chui vào Bạch Tượng nhất tộc, nhìn thấy bọn hắn thu thập vật liệu xây dựng pháp trận, mỗi ngày dùng người tế tự, lăn lộn hơn nửa năm, mới phát hiện bí mật. . .”
Trong lúc Tương Liễu nói chuyện, thỉnh thoảng khuôn mặt anh tuấn tái nhợt của lão lại hiện lên một tia hắc khí, có vẻ âm trầm không gì sánh được.
“Hóa ra bọn họ đang sửa chữa trận pháp truyền tống cổ đại, nghe nói có thể truyền tống đến một phương thiên địa khác.”
Nghe đến đó, Lục Khiêm lập tức trở nên hào hứng.
“Truyền tống tới chỗ nào?”
Lục Khiêm hỏi:
“Không biết, ta đã âm thầm vẽ lại trận pháp, nghiên cứu nửa ngày, ngươi đoán ta thấy được cái gì?”
Tương Liễu dùng ngón tay vẽ ra một cái phù lục phức tạp trên bàn.
Xoạt!
Một luồng ánh sáng đỏ thẫm lóe lên.
Phù lục nhuộm thành màu đỏ tươi, khói xanh lượn lờ bay ra.
“Đây là. . .”
Mi tâm Lục Khiêm mở ra, dưới Đỗng Sát Thần Nhãn, bản chất của khói xanh lộ ra không sót một cái gì.
Đạo khí tức này tràn đầy sự âm lãnh hắc ám, nhưng lại khác biệt khí tức của U Minh.
“Đây là một phương thiên địa khác? Nhưng tại sao lại hắc ám như thế? Chẳng lẽ là U Minh?”
Lục Khiêm hỏi.
Chỉ sợ thiên địa khác mà thế nhân biết đến chính là U Minh. Cho dù là U Minh thì hiện nay cũng không có biện pháp tiến vào. Tu sĩ có thể thông qua pháp trận triệu hoán ma vật U Minh, nhưng đến nay vẫn không có người nào thành công thông qua pháp trận tiến vào U Minh. Ngoại trừ U Minh bí cảnh gần Thông U quan sáu mươi năm mở ra một lần.
Thế nhưng có người nói đó chỉ là một cái động thiên nhỏ tới gần U Minh mà thôi.
“Sao rồi? Nhìn ra được không?”
Tương Liễu cười thần bí.
“Pháp trận này thì làm được gì? Chỉ có kỳ hình, căn bản không cách nào truyền tống.”
“Nhóm chúng ta có thể chui vào truyền tống trận, đến lúc đó âm thầm theo tới không được sao.”
Tương Liễu nói.
Lão lợi dụng tinh huyết Bạch Tượng đề luyện ra huyết mạch Trấn Ngục Thần Tượng, có thể hóa thân thành Bạch Tượng, trước đây cũng dùng cách này chui vào Bạch Tượng nhất tộc.
“Hơn nữa, hai ta trong ứng ngoài hợp, ngươi dùng địa khí đại trận nổ cho nó một cái vỡ nát, sau đó chạy trốn cũng không muộn.”
Nghe thấy lời nói này của Tương Liễu, Lục Khiêm cũng trầm mặc xuống.
Không thể không nói, quả thật hắn có chút tâm động. Yêu tộc xây xong truyền tống trận, chỉ sợ cũng sẽ bắt mình khai đao. Một khi không có chỗ dựa vào, muốn chạy cũng không chạy được.
“Được, đến lúc đó liên hệ.”
Lục Khiêm nói.
“Khặc khặc, còn có một việc, Kiếm Chủ sắp độ kiếp, chúng ta cho Trảm Kiếp Bảo Uyển một vố đi?”
Tương Liễu cười gằn nói.
Sau lưng mơ hồ xuất hiện hư ảnh Tương Liễu chín đầu, sắc mặt cực kỳ dữ tợn.
“Đến lúc đó ta phụ trách ngăn cản Đan Kiếp, ngươi, tốt nhất tìm lý do phát động địa khí đại trận, cụ thể cướp được cái gì thì xem tạo hóa.”
Tương Liễu dừng một chút, tiếp tục bổ sung:
“Đúng rồi, khả năng dùng đến Đỗng Sát Thần Nhãn của ngươi.”
Kiếm Chủ độ kiếp, như vậy nhất định đã sớm làm chuẩn bị.
Tương Liễu không am hiểu trận pháp chi đạo. Nếu bị vây ở bên trong pháp trận, chỉ sợ bỏ lỡ thời cơ cũng không chừng.
“Được.”
Lục Khiêm đồng ý. Hiện tại hắn vẫn còn nhớ rất kỹ sự tình Kiếm Chủ.
Đừng tưởng rằng bồi thường ba ngàn vạn là không sao, cái giá phải bỏ ra sẽ càng thêm thảm trọng. Đương nhiên, chủ yếu nhất vẫn là mình thèm muốn tài sản của Trảm Kiếp Bảo Uyển.
“Được, ta điều tra tin tức trước, đến lúc đó lại tới.”
Tương Liễu cười khặc khặc một tiếng, sau đó thân thể liền biến mất ở bên trong sương mù màu u lục. Gần đây lão nhìn người rất chuẩn, từ lần đầu tiên nhìn thấy Lục Khiêm, lão đã biết người này không phải là người an phận. Đến hiện tại, còn không phải là đứng cùng một chiến tuyến với lão sao.
Lục Khiêm nhìn qua bóng lưng Tương Liễu rời đi, trong lòng như có điều suy nghĩ.
Đương nhiên hắn sẽ không dễ dàng bị người sắp đặt, gặp chuyện lưu một cái tâm nhãn, có trời mới biết người này nói thật hay giả.
Xoạt!
Sương mù màu lục tán đi, âm phong lướt qua. Khói xanh hình thành pháp trận trên mặt bàn hơi lung lay một cái.
Lục Khiêm nhẹ nhàng hít hà, Đỗng Sát Thần Nhãn không ngừng liếc nhìn khói xanh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận