Bàng Môn Đạo Sĩ Ở Thế Giới Chí Quái

【VIP】 Một người một phần

【VIP】 Một người một phần
Sau khi trở về, Lục Khiêm liền bế quan tu hành.
Bỗng nhiên ngày hôm nay, hắn từ trong trạng thái bế quan thức tỉnh.
"Già Lam!"
Lục Khiêm gọi Già Lam, chỉ chốc lát sau, một tiếng bước chân truyền đến.
"Lão gia."
"Nàng đi ra xem một chút, tâm thần ta có chút có chút không tập trung, gần đây có người nào tới?"
Trong lòng Lục Khiêm có dự cảm không tốt.
Già Lam nghe vậy liền triệu hồi ra một đạo hắc vụ.
Trong hắc vụ xuất hiện mười tên Ngưu Đầu Mã Diện, những quỷ thần này khí thế hung ác, huyết tinh trùng thiên.
Già Lam phân chia nhiệm vụ, quỷ thần biến mất không thấy gì nữa.
Chỉ chốc lát sau, thủ lĩnh Ngưu Đầu Mã Diện đến đây báo cáo.
"Đại nhân, có một chi thương đội đến từ Thanh Châu sắp đặt chân ở Quan Hải huyện."
"Chi thương đội này có gì dị thường không?"
Già Lam hỏi.
"Không có, thương đội chủ yếu thu mua da lông sơn tham gia, thường thường đi qua Quan Hải."
Ngưu Đầu nói.
"Đại nhân, ngài xem. . ."
Già Lam nhìn về phía Lục Khiêm.
"Thả đi."
Lục Khiêm phất phất tay, luôn cảm thấy có cái gì không đúng, nhưng lại không nói ra được.
"Được rồi, các ngươi cho ta quan sát một chút."
Lục Khiêm vẫn có chút không yên lòng.
Mặc kệ như thế nào, cẩn thận một chút vẫn tốt hơn.
Bên ngoài Quan Hải huyện ngàn dặm.
Một lão nhân có làn da trắng bệch, mặt trắng không râu, khí chất âm nhu ngồi trong phủ nha.
"Bái kiến Thái Giám Vương!"
Người đứng đầu Lai Vu quận cung kính bái.
Người trước mắt này là nguyên lão hoàng cung, trấn thủ hoàng cung vạn năm, tu vi thâm bất khả trắc, bởi vì công tích của lão mà Hoàng gia phong lão làm Thái Giám Vương, đây là thái giám suy nhất trong lịch sử dám xưng vương.
"Huyện lệnh Quan Hải Lâm Quốc Công là người của Lâm gia?"
Thái Giám Vương nhìn báo cáo thuộc hạ đưa tới, phía trên có lý lịch Lâm gia và Lâm Phủ.
Từ khi Lâm gia thất bại tại ngoại giới, chỉ có Lâm Phủ và Lâm Nguyên may mắn chạy trốn về, gia hỏa Lâm Phủ này trở nên không thích hợp, nghịch chuyển vận thế, trở nên cực kì thông minh, thậm chí thi đậu cử nhân.
Thái Giám Vương nhạy cảm phát hiện ra chuyện không hợp lý.
Người này tuyệt đối không phải Lâm Phủ, đoán chừng bị người dị giới chiếm cứ nhục thân.
Sáu tòa tư miếu của Quan Hải huyện chỉ có một cái là miếu thờ Lâm Nguyên, còn lại đều là người vô cùng kỳ quặc.
Căn cứ bằng chứng Thái Giám Vương nắm được, đạo tặc cướp đoạt tín ngưỡng gần đây đại bộ phận bắt nguồn ở đây, người này đơn giản chính là một cái tai họa.
"Giết."
Thái Giám Vương đứng lên ngáp một cái.
Thương đội chỉ là cái mồi nhử, là vài tiểu nhân vật, cố ý hấp dẫn lực chú ý của người khác.
Thái Giám Vương dò xét xuất thủ, một quyền đánh về phía hư không.
Oanh!
Quan Hải huyện ở ngoài ngàn dặm phong vân đột biến.
Mây đen cuồn cuộn, điện xà tuôn ra.
Một con Hắc Long mắt xanh từ trong hư không bay ra, mang theo tiếng gào thét đinh tai nhức óc.
Rống!
Hắc Đế Long Quyền!
Toàn bộ Quan Hải huyện thành sụp đổ tại chỗ, ngàn vạn sinh linh trực tiếp chết dưới một kích này.
Trong hư không xa xôi, có hai bóng người thông qua thủ đoạn đặc biệt quan sát Lục Khiêm bên này.
"Bắt đầu rồi, có lẽ Thái Giám Vương có thể ép ra át chủ bài của Quỷ Vương, đến lúc đó sẽ có thể tra ra manh mối."
Thiên Tôn cười nói, bên cạnh lão chính là Trung Nguyên Tử Quân.
"Nếu như không có át chủ bài, Quỷ Vương sẽ trực tiếp chết ở đây?"
Trong lòng Trung Nguyên Tử Quân hoài nghi Quỷ Vương là Lục Khiêm, nhưng cũng không có quá khẳng định.
"Nói rõ hắn ẩn tàng rất sâu."
Trong lòng Trung Nguyên Tử Quân nổi lên một câu khá lắm, không ngờ liền nhận định Quỷ Vương là nội gian rồi.
Hắc Đế Long Quyền mang theo lực lượng phá diệt thế giới rơi xuống.
"Không tốt! Có người đến."
Trong nháy mắt Già Lam liền phản ứng lại, lập tức lắc mình biến hoá, hóa thân thành thương thiên Dong Thụ, tính toán dùng bóng cây ngăn cản Hắc Đế Long Quyền rơi xuống.
Tạch tạch tạch. . .
Cành cây đen như mực đứt thành từng khúc, lá cây bay tán loạn, đại dong thụ lung lay sắp đổ.
"Thu thần thông lại đi, nàng không ngăn được đâu, trước rút lui đã."
Lục Khiêm suy tư một phen, nói.
Miệng rồng mở lớn, có thể ẩn ẩn ngửi thấy khí tức tanh hôi.
Khí chất này giống như cứu binh mà đám Bát hoàng tử gọi tới, hẳn là người Đại Càn.
"Không ngờ là Thái Giám Vương đại danh đỉnh đỉnh? Ta chính là huyện lệnh Quan Hải, có phải Vương gia nhầm lẫn gì hay không."
Lục Khiêm cao giọng nói.
"Hừ, còn dám nói dối, có phải đạo tặc Đại Hắc Sơn, Thanh Hà quận, Tây Sơn quận, Hồng Sơn quận là bút tích của ngươi hay không?"
"Thanh Hà quận?"
Trong nháy mắt Lục Khiêm liền hiểu ra.
Hôm nay mấy quận này bị người Vạn Tiên quần đảo xâm lấn, tín ngưỡng mất sạch sành sanh, đây là thủ bút của đám người Thiên Tôn, thế nhưng lại vu oan đến trên đầu mình, trong nháy mắt Lục Khiêm liền hiểu ra là chuyện gì.
Thời điểm Hắc Đế Long Quyền hạ xuống, Phong Đô Sơn hoành không xuất thế, ngọn núi to lớn chặn lại Hắc Long.
Oanh!
Đại địa chấn động kịch kiệt, vân khí quét sạch, hiện ra bầu trời xanh thẳm.
"Ha ha, huyện lệnh có tu vi này sao? Hôm nay ngươi nhất định phải lưu lại cái này!"
"Cái này. . ."
Nhìn thấy Phong Đô Sơn, con ngươi Trung Nguyên Tử Quân rung mạnh.
Quả nhiên là hắn!
Hắn bí mật quan sát sắc mặt Thiên Tôn, cũng liền thu tất cả chuyện này vào trong mắt.
Khẳng định một chuyện, người này tuyệt đối đến từ cùng một thế giới với Quỷ Vương.
Oanh!
Lại một quyền đánh xuống.
Phong Đô Sơn biến mất không thấy.
Không chỉ có Thái Giám Vương, mà ngay cả Thiên Tôn cũng hết sức kinh ngạc.
"Pháp trận đâu?"
Theo lý thuyết hẳn là Lục Khiêm không chống đỡ nổi, sau đó lựa chọn thông qua trận pháp truyền tống rời đi chứ.
Đến lúc đó Thiên Tôn có thể tự mình động thủ đoạt đồ.
Lão chưa từng nghĩ tới gia hỏa này lại thần không biết quỷ không hay rời đi.
"Thiên Tôn các hạ, có lẽ người này đặt pháp trận ở trên núi."
Trung Nguyên Tử Quân cũng không cảm thấy bất ngờ.
Thứ Lục Khiêm dựa vào để thành danh chính là Phong Đô Sơn.
Mặc dù không nguyện ý thừa nhận, nhưng cái Phong Đô Sơn này mang đến cho hắn phiền toái rất lớn.
Cái Sơn Thần này xuất quỷ nhập thần, lơ lửng không cố định, nếu đối phương có chủ tâm muốn chạy trốn, thật đúng là không bắt được.
"Đáng tiếc, lần sau xuất hiện bản tọa sẽ trực tiếp bắt người này lại ép hỏi."
Thiên Tôn có chút tiếc nuối.
"Thiên Tôn đại nhân, cái bí pháp kia. . ."
"Cho ngươi, bản tọa đi về trước."
Trung Nguyên Tử Quân cầm bí pháp, nội tâm trầm tư không thôi.
Lục Khiêm trở về, vậy thì sẽ ở Đại Hạo Giới giải quyết hết người này, không bắt được Ngọc Kinh Sơn, vậy sẽ để toàn người trong thiên hạ hỗ trợ.
Đông Hoa Tinh.
"Về Đại Hạo Tinh Thần trước, bản tọa muốn đối phó một người; đúng rồi, các ngươi tuyên bố treo thưởng Phong Đô đạo nhân một cái, bí mật rải ra tin tức, người này phát hiện một cái đại thế giới có tài nguyên phong phú."
Rất nhanh, toàn thể Ngọc Kinh Sơn hành động lên, động tác lần này dẫn tới các môn phái khác ghé mắt, sau khi nghe ngóng mới biết rõ Phong Đô lại đắc tội bọn hắn, nghe nói là bởi vì tọa độ cái đại thế giới nào đó bị trộm.
Lần này các môn phái khác cũng động tâm theo.
Trong lúc nhất thời, Âm Cảnh Thiên Cung lại biến thành trung tâm vòng xoáy.
Lục Khiêm rời khỏi Đại Càn cũng không có đi thẳng về, mà đi vào Ngân Sơn Tinh, đổi một bộ phận người đến Nam Linh Vực, sau đó phá hủy pháp trận, ở bên ngoài ngây người mấy ngày mới có thể Đại Hạo.
Vừa đi ra truyền tống trận bước vào trung tâm Trường Nhạc Cung, đám người liền xông tới như ong vỡ tổ.
Thanh Phong lão đạo, Yêu Nguyệt, Già Lam. . .
"Ai, ngươi còn dám trở về, bên ngoài đều bị quấy đến lật trời rồi."
Thanh Phong lão đạo thở dài thật sâu, lập tức nở nụ cười khổ.
"Ngọc Kinh Sơn muốn bắt ngươi, Nhược Thủy Tinh Chủ muốn dạy dỗ ngươi, Câu Ly vương triều, Ngự Long Sơn, Tẩy Kiếm Hiên cũng bởi vì tọa độ đại thế giới mà để mắt tới ngươi."
"Nếu không phải Yêu Nguyệt cung chủ mang theo Trường Nhạc Cung rời đi, chỉ sợ nơi này đã sớm bị người vây công."
"Ly kỳ như vậy sao?"
Khác với vẻ u sầu thảm đạm của mọi người, Lục Khiêm lại cười cười, hắn nhìn về phía Thanh Phong lão đạo.
"Có phải hai ngày nữa Chư Thiên Tinh Túc sẽ tổ chức Vạn Bảo Hối Mại đúng không."
"Ừm, chuyện này cứ một giáp một lần, mấy đại Tinh Chủ cũng sẽ tới, Nhược Thủy Tinh Chủ dự định qua mấy ngày nữa sẽ tới tìm ngươi gây phiền phức, ngươi hỏi chuyện này để làm gì?"
"Không phải là bọn hắn muốn tọa độ sao, mấy ngày nữa mỗi người một phần, ha ha ha! !"
Lục Khiêm cười nói, ý nghĩ mấy ngày trước của hắn chính là cái này, nếu một người đã không có cách nào rung chuyển sự thống trị của Đại Càn, vậy thì thêm nhiều người một chút.
Thế giới này cũng không phải của hắn, cần gì phải che che đậy đậy.
"Mỗi người một phần? Kế này thật độc."
Thanh Phong lão đạo vỗ tay nói hay.
Bạn cần đăng nhập để bình luận