Bàng Môn Đạo Sĩ Ở Thế Giới Chí Quái

【VIP】 Đế Quân Đại Thế, Chư Hầu kiếm(1)

【VIP】 Đế Quân Đại Thế, Chư Hầu kiếm(1)
“Haha, thời hạn giao phó sắp đến, bọn họ sắp gấp đến độ giơ chân rồi?”
Một tên chấp sự trưởng giễu cợt nói.
“Ta thấy không được bao lâu nữa sẽ tới cửa cầu xin chúng ta đi trở về thôi.” Đám người nghị luận ầm ĩ. Trọng tâm đương nhiên là đám người Lục Khiêm.
Đan Thư cười không nói.
Đây chính là âm mưu công khai, thân là Đô vệ mà ngay cả chút chuyện này cũng không làm được chỉ sợ Thái U đạo nhân cũng sẽ có ý kiến.
Nếu như chủ động tìm tới cửa cầu xin mình trở về, Lục Khiêm có thể mất đi quyền lực dễ như trở bàn tay, cứ như vậy, bản thân cũng tương đương với Đô vệ.
Tài nguyên mà Đô vệ mang đến đủ để cho mình tiến vào cảnh giới Đạo Cơ.
Tiêu gia cai quản một quốc gia, bản thân là Thái Tử, mặc dù rằng độ giàu có không thể so với ba mươi hai quận của Đông cung nhưng ít nhất có thể chống đỡ gia tộc có thế lực của một quốc gia cũng không thành vấn đề.
Nghĩ đến đây, Đan Thư nhàn nhã uống rượu Lục Nhĩ trong tay.
Đột nhiên, bên ngoài truyền đến âm thanh ồn ào. Đan Thư vội vàng bước ra cửa. Chỉ thấy một đám cháy lớn ngoài cửa hoàng cung.
Tiếng kêu thảm thiết không dứt bên tai. Ba mươi đạo độn quang lơ lửng trên bầu trời, treo lơ lửng trên không trung, thỉnh thoảng phóng ra một phép thuật, thu hoạch sinh mạng của đám người.
“To gan!”
Một tiếng hét giận dữ truyền đến từ trên bầu trời. Bầu trời đêm nổi lên một hoàng hôn đỏ rực. Ánh hoàng hôn bao phủ bán kính hàng chục dặm, một mảnh đỏ rực, nhuộm đỏ bầu trời.
Quang mang đỏ thẫm rủ xuống, một lực lượng nóng rực quét sạch bốn phương. Hoàng đế của Tiêu quốc, gia chủ Tiêu gia Tiêu Viêm đã ra tay.
Cùng với Tiêu Viêm ra tay, còn có hơn mười đạo Dưỡng Thần độn quang.
Quang mang đỏ thẫm phong tỏa không gian bốn phương tám hướng, đám người bị bao phủ giống như đang ở trong luyện ngục.
Còn chưa rơi xuống, mặt đất dưới chân lờ mờ có dấu hiệu tan chảy, mặt đất rung chuyển, quang mang có thể gợi lên những thay đổi của địa khí.
Không khí nóng bỏng vặn vẹo. Bán kính mười dặm sắp trở thành luyện ngục.
“Dung Ngục Đại Diệt Tuyệt Từ Quang.” Lang tướng Ưng Dương hoảng sợ nói.
Uy lực của cao thủ Đạo Cơ trung kỳ, tứ đại Lang tướng không thể nào chống cự được.
“Tới thật đúng lúc! Diễm Trung Tiên!”
Trước khi xích mang rơi xuống, Trong tay Lục Khiêm xuất hiện một chiếc Tâm Đăng.
Biển lửa ngút trời chặn đánh đi lên. Lục Khiêm lắc mình biến hoá, nhục thân cùng Âm thần hợp nhất, Kim Giác Giao Long sinh động như thật, vươn móng phải của mình ra.
Ầm! Mặt đất nứt ra, một Long trảo rộng ngàn trượng đánh trúng xích mang.
Cả hai loại bỏ lẫn nhau, Đại Diệt Tuyệt Từ Quang biến thành ánh lửa rải rác khắp bầu trời. Rơi xuống mỗi một chỗ đốt cháy mặt đất thành một cái hố sâu.
Chỉ có Lục Khiêm ở bên này là không bị bất kỳ ảnh hưởng gì. Dưới sức mạnh trấn áp của Giao Phục Hoàng Tuyền đồ, Đại Diệt Tuyệt Từ Quang không chiếm được chỗ tốt nào.
Nhãn thần hung ác của Giao Long nhìn chằm chằm vào đám người, khí chất như núi cao biển rộng, âm tàn xảo trá.
Các loại dị tượng Hoàng Tuyền, Kim Kiều, Minh Nguyệt tạo thành một bức Hoàng Tuyền đồ làm cho người khác khắc sâu ấn tượng.
Khoảnh khắc Đan Thư nhìn thấy bức đồ này, trái tim lập tức run lên, cảm giác tà ác lạnh lẽo khắc thật sâu vào trái tim của y.
Không ngờ Lục Khiêm có thể đánh lại với phụ thân Đạo Cơ trung kỳ của mình.
Ầm!
Một đan lô ba chân hai tai từ trên trời giáng xuống, phun ra ngàn vạn Đại Diệt Tuyệt Từ Quang.
Đây là tuyệt học Đại Diệt Tuyệt Từ Quang của Tiêu gia và linh khí Phần Thiên Dong lô.
Lục Khiêm ở bên này cũng bày ra hết thủ đoạn, Giao Long Đại Thủ Ấn không ngừng đánh xuống.
Huyền Kim Kiếm Nang, Vân Sí phi đao, Thanh Đồng chiến mâu, Diễm Tâm Kim Cung và Đạo binh không muốn sống cùng nhau xông lên.
Phần Thiên Dong lô của Tiêu Viêm bị nổ bay ngay lập tức. Các Lang tướng khác đang chiến đấu với Đan Thư và đám người Tiêu gia.
Từ Quang dội xuống giống như mưa khiến người ta có cảm giác như đang ở trong lò luyện.
Xoạt!
Giao Long há mồm phun một cái, hai luồng khí Âm Dương đen trắng hình thành Lưỡng Nghi đồ. Pháp lực có tính chất hoàn toàn trái ngược nhau tạo thành một lực xoắn mạnh mẽ, không ngừng chôn vùi Đại Diệt Tuyệt Từ Quang.
Trước sức mạnh bóp nghẹt của Âm Dương lưỡng tính, danh xưng Diệt Tuyệt tất cả của Đại Diệt Tuyệt Từ Quang có vẻ hơi kém.
Chỉ là đạo hạnh của Lục Khiêm kém hơn Tiêu Viêm rất nhiều.
Nếu đạo hạnh bằng nhau, Âm Dương Lưỡng Nghi đồ tuyệt đối tốt hơn một bậc.
Hai người liên tục giao thủ mười mấy hiệp. Đánh từ trên trời xuống mặt đất, từ mặt đất lại đánh đến trên trời. Đánh đến long trời lở đất.
Mặc dù Lục Khiêm chỉ có tám mươi năm đạo hạnh nhưng với sự hỗ trợ của các loại pháp thuật linh khí mạnh mẽ và sự tăng cường của song Đạo Cơ, cũng có được sức chiến đấu của Đạo Cơ trung kỳ.
Theo thời gian trôi qua, Tiêu Viêm dần dần rơi vào thế hạ phong.
Chiến trường lại diễn ra trong hoàng cung Tiêu tộc. Cung điện vàng son lộng lẫy này đã sụp đổ. Mấy ngàn cung nữ thái giám và mỹ nữ chốn hậu cung bị thiêu sống.
Bạn cần đăng nhập để bình luận