Bàng Môn Đạo Sĩ Ở Thế Giới Chí Quái

【VIP】 Độc dược

【VIP】 Độc dược
Trong đó không thiếu các lão bằng hữu của Lục Khiêm.
Ví dụ như Câu Ly Thần Vương Câu Ly vương triều.
Câu Ly Thần Vương đạp trên tường vân phi tới, trên người khoác ánh sáng, sau đầu có một vòng sáng, giống như thần tiên hạ phàm, làm cho người không dám nhìn thẳng.
Người chung quanh nhao nhao liếc nhìn.
Có thể nói đoạn thời gian này Câu Ly Thần Vương rất là hăng hái.
Từ khi cầm đồ vật của Âm Cảnh Thiên Cung xong, cuối cùng Câu Ly vương triều cũng không thiếu hụt âm phủ nữa, nhân gian và âm phủ bổ sung viên mãn, tu vi đề cao thật lớn.
Chính vì như thế, gần đây hắn không ra ngoài trêu chọc thị phi, thế nhưng vừa nghĩ tới tiểu tử Lục Khiêm lấy được tọa độ thế giới, trong lòng Câu Ly Thần Vương vẫn không kìm chế được.
Nói không chừng tọa độ một cái đại thế giới, có thể làm cho mình đột phá cảnh giới càng cao hơn.
Bình thường cao thủ Đại Hạo cảnh chia làm Nguyên Thần cảnh, Động Chân cảnh.
Nguyên Thần cảnh là lực lượng thượng tầng của từng môn phái, đồng thời lộ diện trong mắt người cũng chính là giai cấp này, cảnh giới ở phía trên chính là chưởng môn các đại môn phái.
Cảnh giới phần lớn chưởng môn các đại thế lực đỉnh tiêm đều không khác mấy, Chư Thiên Tinh Túc tương đối thần bí, nên không tính ở bên trong.
Chỉ là trong trung tâm đại địa, cao thủ Động Chân chính là lực lượng đứng đầu nhất, nhưng nhân số cũng không ít, các loại môn phái ở trong một loại xu thế cân bằng.
Tài nguyên một cái đại thế giới đủ để người ta đột phá từ Động Chân cảnh lên Âm Dương chi cảnh.
Trước đây hắn đột phá Động Chân cũng dựa vào tài nguyên một cái tinh thần.
Con đường tu tiên này ngoại trừ tư chất bản thân ra, phần nhiều vẫn là tài nguyên.
"Thần Vương, đã lâu không gặp."
Giọng nói trong trẻo của một nam tử truyền đến.
Hắn quay đầu nhìn lại, không ngờ là Trung Nguyên Tử Quân.
Hai người cũng coi là đối thủ một mất một còn, trước đây vì Âm Cảnh Thiên Cung mà kết không ít mâu thuẫn, nhìn thấy bộ dạng âm dương quái khí của gia hỏa này, trong lòng giận không chỗ phát tiết.
"Nghe nói ngươi phát hiện một viên đại tinh thần, tại sao hôm nay lại rảnh tới đây, chẳng lẽ bị người khác đuổi ra ngoài?"
"Ha ha, không nhọc các hạ hao tâm tổn trí, tất cả đều ở trong lòng bàn tay, đến lúc đó công lược xong xuôi, các hạ có thể đến ngồi một chút."
Trung Nguyên Tử Quân cười nói.
Hiện tại lấy được bí pháp phá giải phù lục, người của lão đã âm thầm xâm nhập vào bản thổ Đại Càn vương triều, thậm chí có hai ba viên tinh thần đã bị bọn hắn xâm nhập vào bên trong.
Qua một đoạn thời gian nữa, cơ hội hắn dựa vào tinh thần đột phá cảnh giới càng cao hơn, trở về nhất định có thể nhất thống trung tâm đại địa.
Lần này tới, cũng vì muốn bên kia tiến triển thuận lợi, có thời gian rảnh rỗi, cho nên mới đè chết gia hỏa Lục Khiêm này.
Lục Khiêm mang tới không ít phiền phức cho người Ngọc Kinh Sơn, cuối cùng là một tai hoạ ngầm, một trai một gái đều chết trong tay Lục Khiêm, chuyện này khiến Trung Nguyên Tử Quân quyết định phải giết hắn.
Lần Vạn Bảo thịnh hội này, trải qua lão tuyên truyền, nên tất cả mọi người đã biết trên người Lục Khiêm mang trọng bảo.
Bên Đại Càn như chuột qua phố, bên này lại bị vạn người truy sát, bất kể như thế nào cũng không trốn thoát lòng bàn tay mình.
Chỉ cần có tin tức của Lục Khiêm, lão sẽ tự mình đi qua, tránh cho tọa độ bị tiết lộ.
Xoạt!
Đột nhiên hư không chấn động một cái, bầu trời xanh thẳm phá vỡ ra một khe hở đen như mực.
Một thân ảnh từ trong khe đi tới.
Người này khí chất âm trầm, Ưng Thị Lang Cố, toàn thân trên dưới lộ ra hàn ý, chỉ là ánh mắt cũng khiến cho người ta không rét mà run.
"Nhược Thủy đạo huynh."
Tinh chủ Nam Minh Ly Hỏa Tinh Lam Diễm thoải mái cười to, đi đến gần người này.
"Ly Hỏa đạo hữu, hôm nay tới đây để giải quyết một cái ân oán, Phong Đô ở đâu?"
"Không ở đây."
Người này chính là tinh chủ Tam Thiên Nhược Thủy Tinh, ngày đó Lục Khiêm đả thương Thang Thọ, khiến hắn mất hết mặt mũi, huống hồ bản thân hắn là một người cực kì bao che khuyết điểm, nhìn thấy Lục Khiêm làm việc như thế, tự nhiên giận không kìm chế được tới trả thù.
Đương nhiên, Nhược Thủy Tinh Chủ cũng có tư tâm, Lục Khiêm là một cao thủ luyện đan, hắn có thể lấy cớ bắt về Tam Thiên Nhược Thủy Tinh luyện đan cho hắn.
Về phần tin đồn tọa độ thế giới kia, nếu có thì chính là niềm vui ngoài ý muốn, không có cũng được.
Thịnh hội mở ra, đám người ngồi xuống.
Từ bên ngoài đến bên trong, sắp xếp từ thấp đến cao, hai vị tinh chủ Ly Hỏa và Nhược Thủy ngồi ở vị trí trung tâm.
Ly Hỏa phất tay, hai bên đại điện xuất hiện một đám nữ tử mặc hoa phục, tứ chi trần trụi.
Những cô gái này mị nhãn như tơ, trong lúc nhảy múa mang theo một cỗ dị hương, làm cho người ta hoa mắt thần mê.
Gần như mỗi một người đều có dáng vẻ yểu điệu, con ngươi màu đỏ gần như bảo thạch, loại phong tình dị vực này, khiến cho quần chúng không đè nén được tà hỏa trong lòng.
"Đây là Xích Mục Nữ?"
Có tu sĩ trong đám người hoảng sợ nói.
"Đạo hữu đoán không sai, chính là Xích Mục Nữ."
Xích Mục Nữ là chủng tộc quý giá nhất trên thị trường nô lệ, cũng không phải vì có được lực lượng cường đại, mà là vì ở phương diện nào đó các nàng chính là cực phẩm, tiêu hồn thực cốt, khiến cho người ta rơi vào cảnh giới cực lạc vĩnh hằng.
Bởi vì đặc tính này, mới có thể khiến cho những nữ nhân giống như phàm nhân này bán được giá cao.
Lúc này, ngoài cửa vang lên âm thanh phụ xướng.
"Bắc Âm Phong Đô Tiêu Ma Chế Địch Đại Vương, Âm Cảnh Thiên Cung chi chủ Phong Đô đạo nhân giá lâm."
Lời vừa nói ra, toàn trường liền ồn ào.
Chỉ thấy ngoài cửa có một bóng người tiến đến, người này một thân huyền bào, lưng đeo trường kiếm đen trắng, treo ngọc tỷ, hoàn bội đinh đương, mang theo nụ cười tự tin, không nhìn ánh mắt tham lam xung quanh.
"Lục Khiêm, ngươi còn dám xuất hiện!"
Bỗng nhiên tu sĩ nào đó đứng dậy.
"Vì sao ta không dám tới?"
Lục Khiêm hỏi ngược lại.
"Ngươi muốn động thủ với ta sao?"
Rống!
Bỗng nhiên phía sau Lục Khiêm xuất hiện hư ảnh một con Ám Kim Thần Long, thần nhãn sáng chói kim quang nhìn chằm chằm vào tên tu sĩ kia, dọa cho hắn ngã nhào trên đất, trực tiếp hôn mê bất tỉnh.
Lúc này một vài tu sĩ mới thu hồi lòng tham lam, sau đó tuyệt đại bộ phận người mới ý thức được Lục Khiêm cũng không phải là người dễ ức hiếp, mà là Âm Cảnh Thiên Cung chi chủ, Bắc Âm Đại Vương; một thân tu vi không kém gì Động Chân, từng vượt cấp chiến đấu, cũng chỉ có chưởng môn nhân các đại môn phái mới có thể đánh đồng với hắn, những người như bọn họ đại bộ phận đều xuất thân từ tiểu môn tiểu phái, nào có tư cách ngấp nghé tài phú của người ta.
"Thật to gan, ngươi có biết ta là ai không?"
Nhược Thủy đứng lên.
Trung Nguyên Tử Quân giống như cười mà không phải cười nhìn Lục Khiêm, trong mắt không che giấu được sát cơ.
Không biết người này đạp phải vận khí cứt chó từ đâu, lại đi cùng mình vào một cái thế giới, thậm chí hóa thân thành Quỷ Vương bày ra đạo của mình, nếu không phải đang ở dị giới, thì mặt mũi mình đều đã bị mất sạch.
Mắt thấy Nhược Thủy sắp động thủ, Ly Hỏa lại ngăn cản hắn.
"Đạo hữu cho ta chút thể diện, Vạn Bảo thịnh hội không cho phép động thủ, có chuyện gì chờ đi ra lại nói."
Ly Hỏa lắc đầu, đây là định luật, bất kể kẻ nào cũng không thể làm trái.
Để người khác tùy ý động thủ trên yến hội, mình lại không có bất cứ hành động gì, vậy sau này còn ai dám đến?
Bạn cần đăng nhập để bình luận