Bàng Môn Đạo Sĩ Ở Thế Giới Chí Quái

【VIP】 Thần Ý võng lạc, Diễm Tâm Kim Cung(2)

【VIP】 Thần Ý võng lạc, Diễm Tâm Kim Cung(2)
Năm đó cũng là một ánh lửa như vậy thu hút lão, trộm đi thần vật mà tộc người cung phụng, bước vào thế giới tu hành, tham niệm như lửa đốt cháy nội tâm, Chúc Quỷ Vương không kìm nén được, từng bước đi đến hồn nhiên không để ý cảnh giác bốn phía mà trực tiếp đi đến.Càng đi càng gần, hỏa diễm ngưng tụ ra một nữ tử dáng dấp mười một mười hai tuổi.“Là nàng, chính là nàng.”Mặc dù dáng dấp trẻ hơn chút thế nhưng Chúc Quỷ Vương vẫn nhận ra được.Từng có lúc lão cũng có tuổi trẻ như vậy, thân ảnh kia chính là tồn tại mà lão phải ngước nhìn, bây giờ hai người như muốn hòa làm một thể, vĩnh viễn ở cùng một chỗ.“Đại nhân trông miếu!”Ầm!Bát Tinh hợp nhất, kiếm hoàn phá đất chui ra, đồng thời còn có Thanh Đồng chiến mâu, Bạch Cốt kiếp châm.Cùng với một vòng khiến người nhìn cảm thấy khiếp sợ- Đại Giải Thoát Luân.Hóa ra chẳng biết từ lúc nào đã rơi vào cái bẫy của đối phương. Chúc Quỷ Vương hối hận không kịp.Pháp thuật dồn dập cùng với hỏa diễm bấc đèn hạ xuống bên trên Pháp Thể Đạo Cơ, Chúc Quỷ Vương dù sao cũng là Đạo Cơ trung kỳ.Đối với lão mà nói cũng không tính là vết thương trí mạng, Đại Giải Thoát Luân cũng không đến nỗi chí tử, đáng sợ nhất chính là động đến Lôi Đình kiếm ý ở trong vết thương.Lôi Đình kiếm khí nuốt chửng toàn thân, thân ảnh của Lục Khiêm xuất hiện ở phía trước, có thể vì sợ Chúc Quỷ Vương sắp chết sẽ phản kích nên đứng ở hơi xa.“Hóa ra ngươi đã sớm biết rồi.” Chúc Quỷ Vương bất đắc dĩ cười khổ.Người sắp chết, lời nói cũng thiện.Lão bây giờ khí độ bất phàm gần giống như lần đầu gặp mặt mà không phải là tiểu tặc cả người lệ khí lén trộm hỏa.“Tiểu tặc, ta chờ ngươi đã lâu.” Diễm Trung Tiên bước lên trước.“Ha ha, ta cũng chờ ngươi đã lâu!”Chúc Quỷ Vương cười ha ha: “Nếu như có một lần nữa ta vẫn sẽ trộm thêm lần nữa. Sống tạm trong Âm Thổ có ý nghĩa gì, chỉ có trường sinh mới là gốc rễ.”Lão có vốn liếng để tự hào. Sáng tạo ra Quỷ tộc có thể tu luyện, không hề trốn chui như trước đây, cũng không phải từng phút giây đều đề phòng bị yêu đạo bắt đem đi tu luyện.“Đáng tiếc, cho ta thêm chút thời gian thì tốt rồi.”Lôi Đình cắn nuốt Pháp Thể của Chúc Quỷ Vương.Lục Khiêm vẫn không yên lòng, hắn sử dụng Đại Giải Thoát Luân đến dằn vặt thêm một lúc mới thở phào nhẹ nhõm.Chúc Quỷ Vương tan thành mây khói để lại một cây đèn không có bấc đèn ở đó.“Cây đèn rốt cục quay lại rồi.” Lục Khiêm nhìn về phía Diễm Trung Tiên.Diễm Trung Tiên mắt cười như trăng lưỡi liềm, bỗng nhiên hóa thành hỏa diễm bao trùm cây đèn tối tăm.
Cây đèn đỏ rực trong suốt, như được chế tạo từ một loại đá quý nào đó. Sau khi Diễm Trung Tiên tiến vào bỗng nhiên phát sáng. Bấc đèn lập loè ánh lửa. Quang mang ngày càng sáng, lúc này, bên trong cây đèn xuất hiện một cái bấc đèn tinh xảo.
Khoảnh khắc bấc đèn hiện thân, quang mang chiếu sáng trăm dặm.
Tay Lục Khiêm nhanh chóng tạo chỉ quyết, thi triển pháp thuật ẩn thân để quang mang và khí thế không lộ ra ngoài.
Bốn phía thành biển lửa. Ngọn lửa tạo thành vô số sinh linh hình thù kỳ quái.
Một lát sau, quang mang chậm rãi thu về, cuối cùng có xu hướng bình đạm trở lại.
Trước mặt là một khối ngọc bài màu đỏ đậm lớn bằng bàn tay. Phù điêu trên ngọc bài là một chiếc đèn, tiểu tiết Diễm Hỏa hoàn mỹ, phảng phất như một ngọn lửa thật. Hơn nữa theo ánh mắt chăm chú nhìn, mơ hồ có cảm giác đong đưa.
Đây là Kim Cung Chân Lục ở Diễm Tâm, là một trong hai mươi tám Chân Lục của Cửu Thiên Ngọc Lâu. Kim Cung ở Diễm Tâm chủ yếu là làm động phủ lưu động, cùng với pháp trận Truyền Tống.
Động phủ này không chỉ có lớp ẩn mình, mà luyện đan luyện khí trong đó cũng tăng thêm tỷ lệ thành công.
Diễm Trung Tiên cùng Hỏa Diễm Đạo binh là những linh hồn trông coi động phủ.
Không biết tu vi ra sao, có điều Diễm Trung Tiên hiểu biết rất nhiều tri thức thượng cổ. Dù không thể dùng để đối địch, cũng là một Linh Khí phụ trợ không tồi.
Một tia lửa bay ra từ bên trong Kim Cung ở trong Diễm Tâm ngưng tụ thành Diễm Trung Tiên lớn ba tấc.
“Đa tạ chủ nhân thành toàn, ta mới có thể khôi phục được nguyên trạng.” Diễm Trung Tiên nhẹ nhàng hành lễ.
“Không cần khách khí, tìm được ký ức rồi chứ? Tu vi khôi phục chưa?” Lục Khiêm nói.
“Đã tìm được một ít ký ức rồi.” Diễm Trung Tiên dừng một chút: “Ta muốn ngủ say một khoảng thời gian để tiêu hóa chúng.”
“Không sao.”
Dứt lời, Diễm Trung Tiên vươn bàn tay đẹp đẽ ra, một hạt châu ngọn lửa chậm rãi hội tụ.
“Đây là phương pháp Tam Hoa Tụ Đỉnh.”
Vừa dứt lời, Diễm Trung Tiên chợt biến mất. Kim Cung Chân Lục ở Diễm Tâm mất đi lực lượng rơi xuống đất, Hỏa Diễm châu lẳng lặng trôi nổi giữa không trung. Ngón tay Lục Khiêm chạm vào Hỏa Diễm châu, đầu ngón tay truyền tới xúc cảm nóng rực, hạt châu dung nhập vào đầu ngón tay.
Một đạo tin tức truyền tới nhập vào tâm trí hắn. Phải mất một lúc để tiêu hóa.
“Trăm ngày Trúc Cơ bồi dược sơ quan tiên thuật sao?” Lục Khiêm tinh tế suy ngẫm mấy chữ này.
Công pháp này không được tính là thần công bí pháp gì cả. Chỉ là sở tu pháp môn mà tu sĩ Cửu Thiên Ngọc Lâu tu luyện khi đạt mức Đạo Cơ mà thôi.
Tu vi không đủ, cầm cũng vô dụng, phải đáp ứng yêu cầu nhất định mới có thể tu luyện. Là dạng pháp môn dệt hoa trên gấm mà thôi tu hay không cũng không thể khiến mình đột phá. Nhưng tu thì sẽ có thể khiến cơ sở của mình tốt hơn.
Từ Tinh Khí Thần tam bảo viên mãn, Tu Hành đến Tam Hoa Tụ Đỉnh đại khái chỉ là khoảng thời gian trăm ngày thôi. Do đó mới được gọi là trăm ngày Trúc Cơ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận