Bàng Môn Đạo Sĩ Ở Thế Giới Chí Quái

【VIP】 Ngũ hành điên đảo, thế giới rách nát

【VIP】 Ngũ hành điên đảo, thế giới rách nát
Thiên địa có hai hạt giống Kiến Mộc, một hạt bị Thanh Đế sử dụng, thành công lĩnh ngộ Thanh Đế Mộc Đạo. Một hạt khác lưu lạc chư giới, Thanh Đế bỏ ra vài vạn năm mới tìm ra hạt giống Kiến Mộc thứ hai.
Ngoại trừ Hoàng Đế, tứ đế sau khi phi thăng luôn bị Hoàng Đế khống chế. Nhìn thì cao cao tại thượng, bao trùm vạn vật, nhưng chỉ là một bức tượng thần vô dụng, triều đại nhà mình diệt vong, cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn. Tệ nạn của tín ngưỡng chi đạo rất rõ ràng, mặc dù tuổi thọ vượt xa tu sĩ bình thường, nhưng bọn họ cũng không thể tự tiện rời khỏi Đại Càn giới. Thành cũng do chúng sinh, bại cũng do chúng sinh. Cả một đời vây ở giới này, làm bạn với một chủ tinh và trên trăm tinh thần. Người bình thường đạt được công lao sự nghiệp hưởng vinh hoa phú quý mãi mãi đã là chuyện tốt nằm mơ cũng không nghĩ tới. Nhưng bọn họ đến cảnh giới này, theo đuổi một bước cao hơn, sao lại bằng lòng ở lại nơi này cả đời. Bị vây ở đây cũng không sao, mấu chốt là trên đầu có Hoàng Đế, chuyện này ai có thể nhịn được.
Thế là Thanh Đế lợi dụng phân thần của mình và Tiên Thiên Kiến Mộc chủng làm văn chương. Thế gian có Ngũ Đế, đại biểu cho ngũ hành. Bây giờ ngũ hành viên mãn, trên đời này vô luận như thế nào cũng sẽ không có vị Thiên Đế thứ sáu. Không chỉ là bởi vì ngũ hành, quan trọng hơn là thiên địa không cách nào dung nạp.
Hoàng Đế cũng đang theo đuổi cơ hội tiến một bước đột phá. Thanh Đế phát hiện mình rất có thể sẽ trở thành vật hi sinh của Hoàng Đế, cho nên đã ra tay trước. Ngũ hành đầy đủ, nhưng vẫn còn có ngũ hành điên đảo. Phân ra Nguyên Thần thứ hai, Nguyên Thần thứ hai khác biệt với phân thần, cái trước là cá thể độc lập, có được tính cách và năng lực suy tính của mình. Cái sau bị mình khống chế, tương đương với phân thân của mình.
Ý tưởng của Thanh Đế là nghịch chuyển Mộc Đạo, biến các loài Kiến Mộc sức sống mạnh mẽ thành hạt giống rách nát âm u đầy tử khí. Bản thân sinh và tử là một thể, vì chuyển đổi tính chất, Thanh Đế lại tốn thời gian vài vạn năm. Trong lúc này, gã sẽ không ra mặt, cũng sẽ không ra tay can thiệp, tìm được một người hữu duyên. Người hữu duyên này sẽ mang hạt giống Tiên Thiên Kiến Mộc rách nát nảy mầm trưởng thành.
Bắt đầu với Hắc Đế trước, phá hủy thủy đạo của Hắc Đế, sau đó phá hủy Thanh Đế Mộc Đạo của chính mình... Từng bước nghịch chuyển ngũ hành. Cho đến khi ngũ hành bị đảo ngược và đôi mắt bị hỏng.
Thanh Đế gọi môn công pháp này là «Điên Đảo Ngũ Hành Đại Phá Bại Nguyên Thai Pháp». Lấy Tiên Thiên Kiến Mộc rách nát làm phôi ban đầu, giống như là thai nhi phát dục, được tưới tẩm và lớn lên từng bước. Ngày Kiến Mộc rách nát trưởng thành, chính là thời điểm ngũ hành điên đảo, nghịch thiên xưng đế. Khi đó, Thanh Đế ban đầu sẽ cùng Nguyên Thần thứ hai của mình dung hợp thành một thể, khai sáng kỷ nguyên mới của Đại Càn tinh. Mà gã cũng mang theo thần thông điên đảo ngũ hành của mình, đi tới thế giới bên ngoài.
Từ sinh mà chết, từ chết mà sinh. Sự hiểu biết về đại đạo của Thanh Đế không thua gì Hoàng Đế, những Thiên Đế khác đều kém xa.
Lục Khiêm không khỏi cảm thán, nếu thật sự để gia hỏa này thành công, thanh danh của Thanh Đế chỉ sợ sẽ truyền khắp bốn phương chư giới. Hắn lấy hạt sen đen từ trong hộp ngọc ra. Trong ánh sáng lờ mờ, dò xét hạt giống hơi mờ đen như mực này.
Cái này đúng là hạt giống của Kiến Mộc! Câu nối kết nối Thiên Địa Nhân trong truyền thuyết, cái cây đệ nhất trong thiên địa. Người xưa xếp hạng một Thiên Cương bảng, trong đó Kiến Mộc ở trong top mười, điều này cho thấy sự quý giá của nó.
Thanh Đế đạt được một hạt giống, đợi hắn mọc rễ nảy mầm, đạt được Thanh Đế Mộc Đạo. Hạt giống này bây giờ rơi vào tay mình. Đây là cơ duyên Động Chân?
Trầm tư một lát, Lục Khiêm rốt cục xác định, ngày Tiên Thiên Kiến Mộc chủng nảy mầm chính là thời điểm bước vào Động Chân. Đến lúc đó hắn sẽ trở thành cao thủ hàng đầu ở Đại Hạo tinh, rốt cuộc không cần trốn đông trốn tây, mà là trở về tìm Câu Ly Thần Vương, Ngọc Kinh sơn và các môn phái khác đòi lại tất cả những gì đã mất.
Nhưng phải thường xuyên chú ý Thanh Đế để lại chuẩn bị ở sau, hiện tại địch sáng ta tối, Lục Khiêm cảm thấy có rất nhiều thứ có thể điều khiển.
Nghĩ tới đây, Lục Khiêm cảm thấy là thời điểm trở về.
Sàn sạt. . .
Bên cạnh truyền đến thanh âm huyên náo. Theo âm thanh nhìn sang, một nữ nhân chật vật không chịu nổi run run rẩy rẩy đứng lên từ phế tích. Nhìn thấy Lục Khiêm, hai mắt Diệp Thiền sáng lên, nói: “Tần Anh đâu? Bị ngươi giết?”
Vừa rồi nàng bị Tần Anh đánh bất tỉnh, không thấy sau đó xảy ra chuyện gì. Nhìn thấy ánh mắt nghiêm nghị của đối phương, trong lòng Diệp Thiền giật mình, thầm cảm thấy không ổn, vội vàng bổ sung: "Chuyện ngày hôm nay ngươi biết ta biết, ta thề sẽ không nói cho bất luận kẻ nào."
Diệp Thiền mặc dù bị thanh mai trúc mã lừa, nhưng cũng không phải là kẻ đần. Dưới loại tình huống này, rất khó cam đoan đối phương sẽ không giết người diệt khẩu.
“Ngươi là hậu nhân của Thanh Đế?” Lục Khiêm bỗng nhiên hỏi.
“Đúng vậy, phụ thân ta là thế tôn thứ sáu trăm năm mươi mốt của Đế Vương thứ mười tám của triều đại Diệp, ta có pháp môn căn bản của Thanh Đế Mộc Đạo, chỉ cần ngươi đưa ta trở về, những thứ này đều có thể cho ngươi."
Ánh mắt Diệp Thiền thành khẩn, nếu đối phương đã có chỗ cầu, vậy mọi chuyện đều dễ xử lý. Chỉ cần đối phương không giết người diệt khẩu, sau khi trở về quản hắn có phải Lâm Phủ hay không, chắc chắn sẽ có người ra tay đối phó hắn.
“Được rồi, ngươi vẫn là chết đi.”
Lục Khiêm bước ra một bước, xuất hiện phía sau Diệp Thiền ngay lập tức. Một quyền đánh xuống đầu, mặt quyền được bao phủ bởi kim quang.
Ầm!
Đầu Diệp Thiền trực tiếp nổ tung, biến thành một đoàn huyết vụ. Thần hồn bị hủy diệt.
Một chuyến này chết một quận chúa, một Hoàng tử và Thế tử, còn có một tướng quân không biết tên là gì. Bát hoàng tử còn đang bị giam giữ ở Phong Đô Sơn, đối phương không có khả năng biết diện mạo của mình, nhưng Càn quốc nhất định là tới tra.
Trước khi đi, Lục Khiêm hủy tất cả chứng cứ, sau đó ra khỏi cánh cổng khổng lồ bằng đồng, trở lại hiện thực.
Trời có ngũ hành, Thủy Hỏa Kim Mộc Thổ, tiến hành dưỡng dục cùng lúc, tạo thành vạn vật, các vị thần của chúng được gọi là Ngũ Đế.
Hư không phía đông Đại Càn, dựa theo thần thoại cổ xưa, tinh vực này lấy Mộc tinh làm chủ, trên Mộc tinh chính là Thiên Đình của 'Thanh Đế Thượng Chân Đại Quân’. Tinh thần này từ vũ trụ nhìn vào là màu xanh, Mộc tinh không có phàm nhân, chỉ có thảm thực vật vô tận và những cung điện tráng lệ. Bay trên bầu trời, đi trên mặt đất, bơi trong nước đều là những người có đạo chân.
Ở trung tâm của Mộc tinh là một cây Thanh Mộc cao chót vót. Cung điện trên Thanh Mộc càng nguy nga tráng lệ. Một Đế Vương mặc thanh y đang ngồi thiền trong căn phòng trống.
Khi Lục Khiêm lấy hạt sen đen và tiêu diệt Nguyên Thần thứ hai của Thanh Đế, Thanh Đế bỗng nhiên tỉnh lại, ánh mắt xuyên qua hàng tỷ dặm không gian, tập trung tại phủ nha huyện Quan Hải.
Lúc này đã qua ba ngày, Lục Khiêm đã Luyện hóa thành công loại cây rách nát này, đồng thời đem «Điên Đảo Ngũ Hành Đại Phá Bại Nguyên Thai Pháp» nhập môn.
Thanh Đế cảm ứng được, không khỏi mỉm cười. Xem ra Nguyên Thần thứ hai đã thành công đoạt xá. Phòng ngừa bị Hoàng Đế phát hiện, gã không can thiệp chút nào đến Nguyên Thần thứ hai, hoàn toàn mặc kệ. Bây giờ đoạt xá người này, lại đắm chìm một đoạn thời gian, thế giới sẽ nhấc lên một trận đại kiếp.
Bản thân Thanh Đế đang chờ đợi đạo quả không dễ dàng gì này trong tương lai xa.
Đạo quả siêu thoát ở tương lai!
Bây giờ không thể vội vàng, nhưng trước đó, phải vượt qua một cửa ải khó. Bởi vì Thế tử và quận chúa tử vong, Hoàng tử mất tích, Đại Càn vội vàng phái người điều tra, hiện tại đang trên đường đến. Huyện lệnh Quan Hải là người sống duy nhất, nhất định bị ảnh hưởng, khẳng định không thể trốn khỏi cái chết. Thanh Đế không thể để cho quân cờ này bại lộ nhanh như vậy.
“Thanh Phong, ngươi hạ phàm một chuyến, nghĩ cách giữ lại người này, nhưng đừng cho người khác biết rõ là ý chỉ của trẫm.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận