Bàng Môn Đạo Sĩ Ở Thế Giới Chí Quái

【VIP】 Bắc Âm Thái Huyền Chế Ma Hắc Luật Linh Thư(2)

【VIP】 Bắc Âm Thái Huyền Chế Ma Hắc Luật Linh Thư(2)
Bắc Âm Phong Đô Sơn.
Kim Cung. Đại sảnh cung điện tĩnh mịch đen như mực, một đám người xếp bằng ở đây, thân hình chui vào hắc ám, không khí quanh quẩn một mùi thơm ngát nhàn nhạt. Đây là mùi thơm của Bất Lão Khuẩn. Theo hô hấp, từng đạo tinh khí hoà trộn với dược lực của Bất Lão Khuẩn dung nhập vào cơ thể.
Bay nhảy bay nhảy!
Lúc này, một quang điệp màu đỏ bay đến trước mặt, lên đỉnh đầu xoay quanh mấy vòng, hóa thành quang điểm đầy trời.
Lục Khiêm hơi có cảm ứng. Đây là tin tức của Huyền Lão Hắc Đế. Gã đã phá giải tọa độ của U Minh, bảo Ngũ Đấu Linh Quân cùng với cao thủ Lôi Kiếp khác đến đây bàn bạc sự vụ.
“Tọa độ U Minh?”
Lục Khiêm phất tay xua tan quang mang, đại điện lại lần nữa trở nên hắc ám. Bên trong bóng tối, sắc mặt của hắn âm tình bất định. Trước đây đã từng nghe một thứ như vậy. Lục Khiêm còn tưởng rằng là tọa độ bình thường, tiểu Tinh Thần khác v.v..
Hiện tại Huyền Lão Hắc Đế nói như vậy, cảm giác sự việc thật đúng là không đơn giản. Tọa độ toát ra khí tức không giống như là một ngôi sao nhỏ bình thường. Toạ độ U Minh này có phải là thật hay không?
Mang nghi hoặc đi ra cửa, cưỡi mây đến Trường Nhạc cung ở Thiên Trung thành.
“Bái kiến Linh quân!”
“Thuộc hạ bái kiến Phong Đô đại nhân!”
Quỷ Thần trên đường cung kính chào hỏi. Địa Ngục Ác Quỷ, sơn tinh chi quái, Dạ Xoa Sơn Tiêu, cho dù Quỷ Thần hung thần ác sát cỡ nào, nhìn thấy Lục Khiêm đều phải cúi đầu bái phục. Trước kia Lục Khiêm là Linh quân thứ sáu, chức cao quyền không nặng. Từ sau khi sự tích hắn cứng rắn chống lại hai đại Động Chân được lan truyền, địa vị gần với Đông Đẩu Quân là Nguyên Thần, địa vị xếp hạng thứ ba. Ở trong ba vạn sáu ngàn Quỷ Thần, đứng thứ ba trong tam địa mười quốc, địa vị không thể nói là không cao.
Lục Khiêm gật gật đầu, chỉ chốc lát đã bay đến Thiên Trung thành.
Phụ cận Trường Nhạc cung.
Thiên Trung thành hoàn toàn biến thành địa bàn của Âm Cảnh thiên cung. Toàn thành đều là Quỷ Thần. Âm phong gào thét, quỷ khí thật sâu. Quỷ Thần cả ngày hưởng lạc, tiếng gào thét nối liền không dứt. Đèn lồng đỏ chót treo ở trên tường thành, sương mù màu xanh lục làm cho cổng thành không nhìn thấy rõ, lờ mờ nhìn sang đầu tiên là hung thú há to mồm.
Đi vào Hoàng Kim điện trong Trường Nhạc cung. Người bên trong đại điện đã đến đông đủ. Ngũ Đấu Linh quân, bao gồm cả Yêu Nguyệt đã đến từ sớm. Còn có ba trấn chủ đến từ lãnh địa ở hải ngoại. Ngoại trừ Yêu Nguyệt, đây đều là cao thủ Lôi Kiếp. Nhưng thực lực của Yêu Nguyệt cũng không kém. Từ khi làm Tu La Điện chủ, tiếp nhận di sản của Tu La nhất tộc, tốc độ tu luyện của hai người nhanh chóng, rất nhanh đã bước vào Đại A Tu La trung kỳ. Tương đương với tu vi Hỏa Kiếp. Hai người hợp nhất, sức chiến đấu không thua gì Lôi Kiếp, ngược lại là có tư cách tham gia hội nghị này.
Huyền Lão Hắc Đế ngồi ở vị trí chủ vị. Đầu vuông mắt tròn, tai to gây họa, nhìn ngây thơ chân thành, nhìn thấy Pháp Thân vạn trượng của gã thì không cho là như vậy.
“Khụ khụ, đều tới đông đủ rồi.”
Huyền Lão Hắc Đế đứng dậy, liếc nhìn xung quanh.
Đông Đẩu Quân khép hờ hai con ngươi, bình yên tự tại. Nam Đấu Quân thần sắc hung ác nham hiểm, tà khí lẫm nhiên, một đôi sắc bén quét mắt nhìn đám người, giống một con rắn độc núp trong bóng tối. Những người khác thần sắc không giống nhau bầu không khí cũng tốt hơn nhiều so với trước khi tiến vào Động Chân.
Trước đây vương triều Câu Ly bao vây Âm Cảnh thiên cung, có một số người đã động tâm tư không nên động.
“Mọi người chắc hẳn cũng biết rõ vì sao mà đến, lão phu cũng không nhiều lời nữa.”
Huyền Lão Hắc Đế đi đến trong đại điện.
Ba~ ba~!
Vỗ nhẹ vào lòng bàn tay của mình hai lần, những phiến đá cẩm thạch sẫm màu dưới chân sáng lên. Lấy Huyền Lão Hắc Đế làm trung tâm, phù văn giống như là mạng nhện giăng đầy đại sảnh bán kính mười trượng. Sau đó, đồ án trắng tinh treo trên bầu trời, tạo thành một quả cầu phù lục ba chiều. Bên trong quả cầu là một lỗ đen như mực. Một luồng khí lạnh vô cùng tản ra.
Hàn ý dâng lên từ trong lòng mỗi người.
“Đây là tọa độ U Minh?” Đông Đẩu Quân tấm tắc lấy làm kỳ lạ, loại năng lượng này thật tinh thuần.
“Đúng vậy, lão phu chưa bao giờ nhìn thấy năng lượng tinh thuần như thế.” Mắt Cổ Thương Thiên chăm chú nhìn pháp trận, trong lòng không khỏi dâng lên sự tham lam. Nếu là thật sự, như vậy tu vi của tất cả người đều có thể leo lên một bậc thang lớn.
“Đừng vui mừng quá sớm, bên kia chắc chắn cực kỳ nguy hiểm, hơn nữa vẫn chưa phân tích xong tọa độ, bản tọa cần mọi người đồng tâm hiệp lực."
Tọa độ này rất cao cấp, ẩn chứa lượng tin tức rất sung túc. Vì để tránh cho truyền tống sai lầm, có thể còn cần một đoạn thời gian nghiên cứu.
“U Minh à. . .”
Lục Khiêm nhớ tới tao ngộ với Đại Từ Tôn, trực tiếp đi qua chẳng phải là tự chui đầu vào lưới? Mà thứ này không thể nói thẳng? Dù sao bí mật này quá lớn, hắn không cách nào giải thích làm sao biết rõ, Đại Từ Tôn chính là phản tặc từ đầu đến đuôi, một khi lộ ra bí mật này, hắn hẳn phải chết không nghi ngờ.
Căn cứ vào tin tức thu thập trong khoảng thời gian này, tên Đại Từ Tôn này giống như là Hắc Bạch Vô Thường rất nhiều.
Bạn cần đăng nhập để bình luận