Bàng Môn Đạo Sĩ Ở Thế Giới Chí Quái

【VIP】 Uy Nghi pháp đàn, Phù Lục chi đạo(2)

【VIP】 Uy Nghi pháp đàn, Phù Lục chi đạo(2)
Ưu điểm duy nhất là kỹ xảo vẽ bùa mạnh hơn các tu sĩ khác, kiến thức cơ bản rất vững chắc.
Nhìn chung, các trưởng lão trong môn phái truyền công tụ tập khá nhiều, dù sao có thể chỉ điểm cho hậu bối.
“Vậy thì Uy Nghi pháp đàn tốt.” Lục Khiêm nghĩ thầm.
Mấy thủ đoạn Luyện Khí, luyện đan, vẽ bùa này tuyệt đối không thể thiếu. Hai cái trước không cần phải nói, vẽ bùa rất tiện lợi, có thể vẽ trước những pháp thuật mạnh mẽ, thời điểm sử dụng có thể ném toàn bộ ra bên ngoài.
Phù Lục chi đạo có khả năng xua thần đuổi quỷ, cầu phúc báo tai họa, chữa bệnh cứu người. Nghe đồn Luyện Khí cấm chế chi đạo chính là phát triển từ Phù Lục chi đạo. Dù sao Phù Lục chi đạo rất am hiểu thủ pháp tầng tầng lớp lớp, tăng uy lực lên gấp bội.
Sau khi xem một lúc, Lục Khiêm bắt đầu học tập phương pháp vẽ phù lục.
Phù Lục chi đạo cũng có phù trị liệu vết thương, cho nên sau khi luyện thành cũng có thể trợ giúp bản thân khôi phục thương thế.
“Mai Khê, cầm bút mực giấy nghiên tới, giết mười con Linh Hồ, thả một chút máu đầu tim, thêm một chút Hoàn Hồn thảo ở trong sân và Xú Đan quả.”
"Vâng." Mai Khê gật đầu xác nhận.
Sau đó quay trở lại sân, sân nhỏ truyền đến từng tiếng hồ ly kêu rên.
Một lúc sau, Mai Khê bưng một bát máu tươi đi tới.
Lục Khiêm cầm lấy bút lông sói lên, trải một tờ giấy màu vàng ra. Không viết ngay lập tức mà nhắm mắt lại, nhắm mắt dưỡng thần.
Trước kia hắn biết vẽ bùa, nhưng không thành thạo lắm, so với những nhân sĩ chuyên nghiệp thì đơn giản là khác biệt ngày đêm.
Giống như ai cũng biết vẽ tranh, nhưng so với những người chuyên vẽ thì vẫn có một khoảng cách rất lớn.
Trên tay phải viết đường vân, trong miệng đọc chú ngữ, tay trái bấm quyết, chân dẫm lên cương bộ.
Đây là một nghi thức vẽ bùa hoàn chỉnh.
Nói chung, những người mới bắt đầu chỉ cần cầm bút vẽ ra là được. Đại thành có thể có được khả năng dùng thần niệm vẽ bùa. Tu thành Bổn Mệnh phù lục là có thể niệm phù ra.
Mai Khê đứng từ một bên quan sát, trong lòng thầm ghi nhớ mọi hành động của Lục Khiêm. Kể từ khi gặp được Lục Khiêm, người này dường như trở thành một con người khác, khả năng lĩnh hội trở nên cực kỳ cao.
Với sự lý giải của Lương Triều kiếm, cả con người cũng nhuốm màu tham vọng và sự xảo quyệt của người khai quốc Lương Triều.
Lục Khiêm biết người này đang học trộm, chỉ cười cười, đề thêm vài câu.
“Không biết vẽ bùa thì làm Quỷ Thần chê cười, biết vẽ bùa thì bị Quỷ Thần làm cho giật mình”.
“Nhớ cho kĩ, tinh hoa của phù lục nằm ở vài câu này.”
“Tìm tới khiếu huyệt, mà không phải chú ý đến hình dạng của nó.”
"Nhớ kỹ, tiên trưởng."
Trước đây chính là tìm loại người có dã tâm này. Nếu như không có dã tâm, ai sẽ thay mình tu luyện Thiên Tử kiếm?
Lục Khiêm đang nghĩ một thời gian nữa sẽ tìm một người khác. Một người tu luyện Thiên Tử kiếm bá đạo, một người khác tu luyện Thiên Tử kiếm vương đạo. Đến lúc đó hai kiếm hợp nhất, cụ thể là cái gì, Lục Khiêm cũng không nghĩ ra.
Dù sao thì uy lực chắc chắn mạnh hơn những Thiên Tử kiếm khác.
Xoạt! Xích mang sáng lên.
Đại điện đen như mực được nhuộm đỏ. Sau khi vẽ xong phù lục, lá bùa bốc cháy mà không cần lửa, hóa thành một làn khói xanh. Khói xanh lượn lờ giống như Thanh Xà, bị Lục Khiêm hít vào trong mũi.
Một luồng mát lạnh truyền đến, toàn thân thoải mái, tốc độ khôi phục của Diêm La chân thân nhanh hơn rất nhiều.
Hoàng Kim Giám xuất hiện một dòng tin tức.
“Tự Nhiên Cửu Thiên Kim Thư phù kinh” (nhập môn: 12/800)
Hiện nay phù lục Lục Khiêm chủ yếu luyện tập có Chư Thiên Phi Tinh Chú Sinh phù và Thái Dương Thái Âm Dưỡng Thần phù. Một cái khôi phục nhục thân, một cái khác nuôi dưỡng thần hồn. Tốt nhất là hồi phục chấn thương trong quá trình tu luyện.
“Kể ra Hoàng Kim Giám và Phù Lục chi đạo ngược lại rất thích hợp.”
Sau này không có con đường phía trước, có lẽ còn có thể chuyển sang tu luyện phù lục.
Đương nhiên, ngoại trừ phù lục, còn cần một chút đan dược hỗ trợ tu hành.
“Đúng rồi, ta muốn ngươi tìm Kim Ô thảo tìm được chưa? Gần đây có chợ Quỷ tu sĩ nào không? Nghe ngóng được chưa?” Lục Khiêm hỏi.
“Không có, gần đây bận tìm kiếm pháp trận giúp tiên trưởng, chưa kịp tìm kiếm. Mà ngoài thành lại nguy hiểm, mấy thám tử ta phái đi đều đã chết.”
Ngoài thành yêu thú khắp nơi, hầu hết cư dân sẽ hoạt động trong bán kính hàng chục dặm cả đời.
Trừ phi có tu sĩ dẫn đường, nếu không thì không ai có dũng khí dám ra ngoài một mình.
Lục Khiêm vung tay phải lên, âm vụ màu xanh đậm bốc lên. Năm mươi Phệ Tâm Ma da đỏ cao chín thước, sừng trâu dài xuất hiện từ trong sương mù.
“Sau này bọn chúng chính là hộ vệ của ngươi.”
Nói đến Phệ Tâm Ma còn chưa dùng được mấy lần.
“Đa tạ tiên trưởng.” Mai Khê cúi người hành lễ thật sâu, trong lòng âm thầm chấn kinh. Yêu ma hung ác như vậy, tiên trưởng thế mà tùy ý gọi ra, Mão Sơn Phù sư cũng không có năng lực như vậy.
Thần thông quảng đại, đại trượng phu phải như thế! Mai Khê đang rất khao khát trong lòng.
Sau khi trở về, mọi người lập tức hành động, tìm kiếm chợ Quỷ xung quanh, hoặc gặp mặt thế lực xung quanh để dò hỏi tung tích của Kim Ô thảo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận