Bàng Môn Đạo Sĩ Ở Thế Giới Chí Quái

【VIP】 Đại Tế Tửu của Tề quốc(1)

【VIP】 Đại Tế Tửu của Tề quốc(1)
“Thủ đoạn độc ác sao...”
Có lẽ Hoàng đế thật sự là một sinh vật cô đơn. Những người khác sẽ chỉ làm liên lụy đến mình. 
Trong lòng Mai Khê nghĩ đi nghĩ lại những lời vừa rồi của Lục Khiêm, ma chủng trong lòng dần dần nảy mầm. 
Y nhớ đến lý thuyết “Bát Gian” bên trong kế sách bá đạo. “Bát Gian” đề cập đến tám loại âm mưu đe dọa đến quyền hành của nhà vua và vận mệnh của quốc gia, chẳng hạn như 'Cùng giường' 'Ở bên' 'Phụ huynh'... vv... 
Trước kia khịt mũi coi thường những thứ này, cho rằng mọi người không tệ như mình nghĩ. Bây giờ xem ra phải tìm hiểu kỹ càng kẻo bị người khác hại mà không hay biết. 
… 
Nửa canh giờ trước, Phong Đô thành. Một ngọn lửa bốc lên từ dưới gốc cây đa. Lục Khiêm đi ra.  
“Người của La Vân đâu, đưa hắn tới đây.” 
"Rõ!" Già Lam lui ra.
Chỉ chốc lát đã mang đến một người một thú.
Tráng hán có khuôn mặt thật thà tên là Thiết Ngưu. Đánh giá từ vẻ mặt của gã thì có vẻ đám người Già Lam không ngược đãi Thiết Ngưu. Dù sao cũng là đệ tử hậu nhân của Phong Đô đạo trưởng, cho dù tự tiện xông vào Phong Đô thành, bọn họ cũng không dám ngược đãi Thiết Ngưu. 
“Ta muốn gặp Phong Đô Đế Sư, ta muốn gặp Phong Đô Đế Sư!”
Đi vào ngoại giới, Thiết Ngưu lại hô to. 
“Đừng ồn ào, trước mặt ngươi chính là Phong Đô Đế Sư.” Già Lam không nhịn được nói.
Nhìn thấy Lục Khiêm, Thiết Ngưu sửng sốt một cái, bịch một tiếng quỳ xuống không chút do dự.
“Phiêu Kỵ tướng quân Thiết Ngưu bái kiến Phong Đô Đế Sư.”
“La Vân tìm ta có chuyện gì?” Lục Khiêm hỏi.
“Bệ hạ muốn mời Đế Sư đảm nhiệm chức Đại Tế Tửu của Tắc Hạ học cung, La đại ca nói, chỉ có Phong Đô tiên trưởng mới có năng lực ngăn chặn Yêu tộc và tả đạo.”
“Đại Tế Tửu? Ta cũng không thích làm việc cho người khác.”
Sắc mặt của Thiết Ngưu cứng đờ, gãi đầu một cái, sau đó lấy ra một cuốn sổ, trên đó viết đầy chữ lít nha lít nhít. 
Lục Khiêm liếc mắt nhìn, đây là một bản thoại thuật bách khoa toàn thư, nói cách đối phó ra sao. 
"Lấy ra."
Lục Khiêm cách không chộp tới, nhìn thoáng qua rồi đặt sách xuống: "Đi, đưa ta đến Tề đô."
Quyển sách này hẳn là được viết bởi tên ngốc Thiết Ngưu. Phân phó của La Vân gã không nhớ được, thế là viết một đống chú thích như thế. Không ngờ vẫn không nhớ được. 
Nội dung bên trên rất đơn giản, vật liệu tu luyện của Lục Khiêm đều do nhà nước lo liệu, mà lại không cần nỗ lực cái gì, chỉ cần yên tâm dạy học sinh là được. 
Càn quốc không thể ở lại được nữa, mặc dù đắc tội Yêu tộc, nhưng dưới đèn thì tối, bọn họ cũng không bao giờ nghĩ rằng Lục Khiêm lại trốn trong địa bàn của mình.
Tắc Hạ học cung. Trên bục giảng của Đại Tế Tửu. 
Học cung ngoại trừ trụ sở của các phái, còn có các công trình sinh hoạt cần thiết. Ví dụ như nhà tắm, nhà ăn, nhà ở tập thể và động phủ của các Pháp Sư học cung, chỗ làm việc, vv... 
Bục giảng của Đại Tế Tửu được chia làm hai phần: bục giảng và học điện.
Trung tâm học điện. La Vân sống ở đây trong một thời gian dài, trở thành nơi mình bình thường làm việc, đồng thời xử lý một chút việc vặt vãnh của Tắc Hạ học cung. Ngoại trừ dân sinh, điều mà La Vân quan tâm nhất lúc này chính là Tắc Hạ học cung. Đây là chìa khóa để Nhân tộc bồi dưỡng sinh lực, thoát khỏi sự khống chế của Yêu tộc. Mặc dù quá trình rất gian khổ, nhưng y tin tưởng vững chắc ngày sau nhất định sẽ trưởng thành. "Bệ hạ, ngài nghỉ ngơi chút đi." Thị nữ bưng một bát canh hạt sen lên. 
“Không sao, ta còn giải quyết thêm một số việc. Đúng rồi, có tin tức gì của Thiết Ngưu không?” 
“Đại tướng quân vẫn chưa có tin tức.” 
Bầu không khí lại chìm vào im lặng. 
Yêu tháp chín tầng. Cửu Quỳ Long nhìn qua thủ hạ, hỏi: “Gia hoả kia vẫn đang làm việc ở Tắc Hạ học cung sao?”
“Vâng.”
“Mộng tưởng hão huyền, tên điên.” Cửu Quỳ Long phá lên cười. Một đám người ô hợp. Làm sao có thể có người vô tư lấy thứ của mình ra để bồi dưỡng cao thủ cho người ngoài. 
Những người bị thu hút bởi số tiền lớn chẳng qua cũng chỉ nghĩ đến hưởng một chút lợi ích thôi, hầu như sẽ không có một người thầy tận tâm tận lực, trừ khi bị điên. Nhưng để y tốn kém ở đó cũng tốt, ít nhất sẽ không gây phiền phức cho Yêu tộc. 
“Đúng rồi, có tin tức của Phong Đô đạo nhân chưa?”
“Thuộc hạ bất tài.” Thuộc hạ đột nhiên quỳ xuống: “Vẫn chưa tìm được Phong Đô, nghe nói cả Phong Đô thành đã biến mất.” 
“Tìm, tiếp tục tìm, nếu không tìm được sẽ bắt ngươi để hỏi.”
...
Hai ngày sau. 
Học điện. 
Bịch bịch bịch . .
Tiếng bước chân của cung nữ vội vã. 
“Bệ hạ, Thiết Ngưu tướng quân đã trở lại.” 
“Cái gì?” La Vân đột nhiên ngẩng đầu lên: “Còn có những người khác đâu? Phong Đô tiên trưởng có tới hay không?”
“Nô tỳ không biết, nhưng có một nam tử lạ bên cạnh Thiết Ngưu tướng quân, hẳn là Phong Đô tiên trưởng.”
La Vân vội vã đi ra ngoài, chỉ nhìn thấy Thiết Ngưu cách cửa không xa, phía sau Thiết Ngưu là một nam tử khí định thần nhàn.
“Phong Đô tiên trưởng! Ngài đã tới.” 
“La Vân.” Lục Khiêm cười gật đầu: “Đã lâu không gặp.” 
Bạn cần đăng nhập để bình luận