Bàng Môn Đạo Sĩ Ở Thế Giới Chí Quái

【VIP】 Át chủ bài sau cùng!(1)

【VIP】 Át chủ bài sau cùng!(1)
Ầm!
Đại chuyện rung chuyện một hồi lại trở về như cũ, tựa như chưa từng mảy may lay động.
Những người còn lại của Cửu Tiêu Đạo Minh cũng bay đến bên cạnh Lục Khiêm.
Hạ Quan, Xuân Quan và bọn người Xích Âm trợn mắt nhìn.
“Cửu Kiếp ngươi đúng là tiểu nhân hèn hạ, dám thèm muốn pháp trận của Cửu Tiêu Đạo Minh ta, ngươi có biết xấu hổ hay không.”
Hạ Quan tức sùi bọt mép nói.
“Tiểu nhân, uổng cho ngươi vẫn là người đứng đầu chính đạo, người đời chính là bị mù rồi.” Hàn Tiêu cười lạnh nói.
Kiếm Chủ hùng hổ dọa người, làm cho mọi người hoàn toàn phẫn nộ trong lòng, không thèm quan tâm đến mặt mũi của Đan Kiếp cao thủ chút nào.
“Chuyện này không liên quan đến các ngươi, bản tọa tuyệt đối không tư lợi, đây là quyết định mà mọi người đã nhất trí, cũng không phải là cố ý nhằm vào các ngươi."
Kiếm Chủ nghe thấy những lời chế giễu thiếu tôn trọng từ mọi người, không khỏi nhướng mày, đánh ra một đạo pháp lực muốn thổi bay đám người. Trước mắt bao người, Kiếm Chủ không dám hạ tử thủ, dù sao lão cũng cần mặt mũi.
“Ta cho ngươi một cơ hội cuối cùng, giao Địa Khí đại trận cho ta, vì lợi ích chung của Nhân tộc, ngươi không thể ích kỷ nữa.”
Ầm!
Trả lời lão chính là chín đạo Sơn Phong to lớn như Thẩm Phán Thần quang. Nhìn ánh sáng có sức mạnh của Đan Kiếp, cho dù là Kiếm Chủ cũng không thể không nghiêm túc chống lại.
Lục Khiêm ném xuống chín đạo Thẩm Phán Thần quang rồi chợt thu mọi người vào trong Diễm Tâm Kim Cung, nhanh chóng chạy thoát.
“Chạy được sao?” Kiếm Chủ khẽ cười nói.
Mỗi khi Lục Khiêm chạy đến một nơi, đều sẽ mang đến một trận đất rung núi chuyển. Ba Đan Kiếp còn lại không dám đến quá gần, cũng không dám cách quá xa. Khoảng cách này chính là khoảng cách thích hợp nhất để áp chế Địa Khí đại trận.
Kiếm Chủ đuổi theo không tha, mỗi khi tới gần lại lập tức nghênh đón đòn đánh của Thẩm Phán Thần quang, sau đó khoảng cách lại kéo ra xa một lần nữa.
Nhưng Đan Kiếp dù sao cũng là Đan Kiếp, Lục Khiêm rõ ràng đã có dấu hiệu suy kiệt về thể lực. Không bao lâu nữa sẽ bị đuổi kịp.
Ở một bên khác.
Đại quân của Yêu tộc cuồn cuộn đi tới. Bụi mù bốc lên ngàn trượng. Cách Lục Khiêm không đến ngàn dặm.
Trước có sói, sau có hổ. Lục Khiêm vẫn rơi vào đường cùng như cũ.
"Lấy ra!"
Kiếm Chủ chợt quát một tiếng. Lần này không hề nương tay, trực tiếp sử dụng chiêu thức mạnh mẽ nhất, Huyền Vũ Trụ.
Thiên địa đen như mực, hồng mông Hỗn Độn.
Hư không sáng lên một tia sáng trắng. Bạch quang từ nhỏ đến lớn.
Ngàn vạn kiếm ý Hỗn Độn tầng tầng lớp lớp, như núi như biển, mang theo sức mạnh mở ra Hỗn Độn, thay đổi càn khôn.
Lục Khiêm vẫn không thể trốn đi đâu được như cũ.
Kiếm Chủ dường như đã thấy Lục Khiêm hồn phi phách tán, nhìn thấy cảnh Đỗng Sát Thần Nhãn rơi vào tay mình.
“Ta cũng tới!” Một ngọn lửa đột nhiên bùng cháy, thân ảnh của Tương Liễu đột nhiên đi ra từ trong hư không. Chỉ thấy lão hét lớn một tiếng rồi hóa thân thành bản thể Tương Liễu chín đầu. Chín cái đầu phun ra khói độc, nước độc, lửa độc v.v...
Nhưng những chiêu này đối với Kiếm Chủ mà nói đơn giản là yếu đến đáng thương.
“Tới thật đúng lúc, hôm nay thuận tiện giải quyết luôn hai người các ngươi.” Kiếm Chủ cười nói.
Thật sự là có được mà không tốn chút công sức nào.
Ầm! Ngàn vạn kiếm quang rơi xuống. Người đầu tiên bị trúng xung kích là Tương Liễu. Nhục thân của Tương Liễu vừa mới chuẩn bị xong đã bị phá thành mảnh nhỏ lần nữa.
Kiếm quang Hỗn Độn phá vỡ nó thành những hạt nhỏ nhất và nguyên thủy nhất.
“Haha, ngươi nhìn bọn chúng này.” Giao Long đạo chủ chỉ vào đám người Kiếm Chủ trong pháp trận, cười nhạo nói: "Chuẩn bị đoạt pháp bảo rồi."
“Đại ca anh minh, không tốn chút sức lực nào đã làm cho Nhân tộc nội chiến.” Kim Bằng đạo chủ cảm thán nói.
Mọi thứ đúng như dự đoán của Giao Long đạo chủ. Bọn hắn không cần ra tay, Nhân tộc sẽ tự động giúp bọn hắn giải quyết tên gia hỏa Lục Khiêm này.
Trăm vạn Yêu tộc bao vây tấn công.
Kiếm Chủ nhìn thấy cảnh này trong lòng cười lạnh. Số lượng nhiều thì như thế nào? Toàn bộ cao thủ của Nhân tộc đều ở đây. Một lát nữa lão sẽ nắm quyền kiểm soát Địa Khí đại trận và Đỗng Sát Thần Nhãn, cục diện trận chiến sẽ được đảo ngược.
Xoạt!
Trong chiến trường, Tướng Liễu rốt cục không chống đỡ nổi nữa, tan thành mây khói ngay tại chỗ.
Lục Khiêm ở sau lưng bại lộ đến trước mặt Kiếm Chủ.
“Cái này. . . Trúng kế rồi.” Ngay khi nhìn thấy Lục Khiêm, đồng tử của Kiếm Chủ co rút lại, trong lòng dâng lên một cảm giác cực kỳ nguy hiểm.
Chỉ nhìn thấy một lá đào phù không nổi bật trong lòng bàn tay hắn. Gỗ của đào phù có màu hơi vàng, khắc những đường vân xiêu xiêu vẹo vẹo.
Đây là Thiên Kiếp Lôi Hỏa Lệnh!
Ngày đó Ngọc Sinh trộm lấy một cái, Kiếm Chủ vốn tưởng rằng đã dùng hết, không ngờ Lục Khiêm còn cất giấu chiêu này.
Xoạt! Lục Khiêm bóp nát Thiên Kiếp Lôi Hỏa Lệnh.
Thân hình Kiếm Chủ đình trệ, đột nhiên cảm thấy đau đớn như thể lục phủ ngũ tạng của mình bị xé toạc. Quả thực là ngũ tạng đã cháy hết.
Hỏa diễm đi từ bên trong ra ngoài, trong giây lát biến thành hỏa nhân.
“Kiếm Chủ đại nhân!”
Đám người của Trảm Kiếp Bảo Uyển chạy tới kêu lên, có người giận dữ ra tay với Lục Khiêm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận