Bàng Môn Đạo Sĩ Ở Thế Giới Chí Quái

【VIP】 Thông thiên long mạch

【VIP】 Thông thiên long mạch
“Bọn hắn đi tìm Cửu Tiêu Đạo Minh.”
“Cái gì?”
Dương Liệt không thể tin được:
“Phương Thốn yêu quốc còn dám xuống phía nam, không sợ bị vây công sao?”
“Đây là thuận theo dân tâm, bởi vì đối phó Cửu Tiêu Đạo Minh, nên sẽ không có người ra mặt.”
Người thần bí cười nói.
Cửu Tiêu Đạo Minh ở Minh Phủ, khiến Yêu tộc gặp phải hai đại kiếp có thể nói là đại xuất danh tiếng.
Thái U đạo nhân mưu đồ ngàn năm, thao túng địa khí Nam Linh vực.
Đồ đệ Lục Khiêm khống chế Nam Linh địa khí, được thế nhân ca tụng là địa khí chi chủ.
Năm đó Lục Khiêm chỉ cần một ý niệm, là có thể khiến Nam Linh vực rơi vào tình cảnh vạn kiếp bất phục. Không biết đắc tội bao nhiêu người.
Không chỉ có Yêu tộc, mà chính đạo ở dưới tình cảnh không khác địa chấn này cũng tử thương vô số.
Về sau Lục Khiêm và đám người Giao Long Đạo Chủ, Kim Bằng Đạo Chủ biến mất, Bạch Tượng Đạo Chủ mới bị Kiếm Chủ Giang Minh giết chết.
Bởi vì giao tình của hai người, nên Giang Minh che chắn Cửu Tiêu Đạo Minh.
Dù Cửu Tiêu Đạo Minh suy sụp đến nay, cũng không người nào dám động.
Thế nhưng, hôm nay Giang Minh bế quan lâu dài.
Một phần là muốn lợi dụng Yêu tộc đến diệt trừ tội nhân Cửu Tiêu Đạo Minh này.
“Thì ra là thế, tại sao ngươi biết rõ mọi chuyện như vậy?”
Dương Liệt phản ứng lại.
“Bởi vì lão tử chính là người Phương Thốn yêu quốc, khặc khặc! !”
Xoạt!
Áo choàng xốc lên, lộ ra một gương mặt dữ tợn.
Đỉnh đầu người này mọc ra một cây độc giác đen như mực, hai bên gương mặt có long lân màu trắng.
Thụ đồng chăm chú nhìn đám người, sát cơ lành lạnh.
Tướng mạo một người khác ở bên cạnh cũng gần giống như hắn.
“Không tốt! Là yêu quái! !”
Bỗng nhiên Dương Liệt bạo khởi, trong ống tay áo bay ra hai con rắn độc màu u lục.
Rắn độc phun ra độc hỏa, ngẩng đầu bay về phía hai tên Long tộc.
Mà thuyền phu không nhúc nhích.
Bản thân hắn không phải người sống, Âm Thần và Thông Thiên Hà trói chặt thành một khối, vĩnh viễn không được thoát khỏi dòng sông, đồng thời cũng không cách nào chết đi.
Cho nên hắn cũng không phải sợ cái gì.
“Hừ!”
Rống! !
Giao Long phát ra một tiếng long ngâm.
Từng đợt sóng âm mà mắt trần có thể thấy chấn vỡ hai con rắn độc.
Trong nháy mắt long ngâm truyền ra, lôi đình xuyên phá bầu trời, mưa to như trút nước hạ xuống.
Có thể thấy được hư ảnh hai đầu Giao Long uốn lượn trong tầng mây.
Đây là hai đầu Giao Long pháp thể.
Y phục Dương Liệt vỡ vụn, phun ra một ngụm trọc huyết có lẫn nội tạng.
“Đạo Cơ? Không ngờ các ngươi lại là cao thủ Đạo Cơ.”
Dương Liệt cả kinh nói.
Chỉ một tiếng hống đã khiến hắn mất đi lực lượng chống cự.
“Đó là đương nhiên.”
Giao Long màu trắng chậm rãi đi tới, trên mặt mang theo nụ cười bất cần.
Dương Liệt ngồi liệt trên mặt đất, không ngừng lùi lại.
“Ngươi muốn làm gì?”
“Không có việc gì, chỉ là đói bụng, muốn ăn người.”
Bạch lân Giao Long bước từng bước tới gần, Dương Liệt chậm rãi rút lui.
Bất tri bất giác đã đến đuôi thuyền, đụng phải một đôi chân. Ngẩng đầu lên nhìn lại là Lục Khiêm. Lục Khiêm đứng thẳng nhìn về phía trước.
“Đạo hữu! Mau mau xuất thủ! Một lát nữa sẽ không còn kịp.”
Dương Liệt hô to.
Lục Khiêm không hề bị lay động, trơ mắt nhìn hai đầu Giao Long vây quanh.
Lúc này, hắn giống như mới phục hồi lại Tinh Thần, mỉm cười nói:
“Cao thủ Đạo Cơ sao, rất lâu rồi không nghe thấy cái danh xưng này.”
“Chết!”
Giao Long Đạo binh đi đầu hóa thành nguyên hình, mở ra cái miệng lớn dính máu, muốn một ngụm nuốt gọn hai người.
Lục Khiêm ngẩng đầu, trong mắt lóe lên tinh mang. Thân hình hai long khựng lại, trên mặt có chút mê mang.
Xoạt!
Gió nhẹ lướt qua, lưỡng long hóa thành bột phấn bay đầy trời.
“Chuyện này. . .”
Không chỉ có Dương Liệt, mà ngay cả thuyền phu cũng có chút kinh ngạc.
Dùng ánh mắt cũng có thể giết chết một người, tu vi nam tử bị người khác xem như dê béo trước mắt này mạnh bao nhiêu.
Trong lòng Dương Liệt vốn đã sợ hãi, giờ lại cảm thấy may mắn.
Vừa rồi còn dự định làm thịt người này một chầu, hiện tại chỉ sợ mình là người bị làm thịt. Nghĩ tới đây, Dương Liệt liền khó khăn đứng dậy, cúi người vái thật sâu.
“Đa tạ tiền bối xuất thủ cứu giúp!”
“Không sao.”
Lục Khiêm nhìn thoáng qua xung quanh, sau khi xác định là địa điểm này, thì nhảy một cái lặn vào trong nước.
“Tiền bối thật sự là người tài cao gan lớn.”
Thật lâu sau, Dương Liệt mới phục hồi lại Tinh Thần.
Sau hai lần đại chiến, Thông Thiên Hà càng trở nên nguy hiểm.
Có người nói do linh hồn cao thủ năm đó chết đi quấy phá. Ngoại trừ đại lão Chân Đan kỳ, gần như không có người nào dám trực tiếp xuống nước.
“Hóa ra là hắn!”
Lúc này, thuyền phu vỗ đầu một cái, bừng tỉnh đại ngộ.
“Hắn?”
“Hắn chính là nam linh địa khí chi chủ Lục Khiêm! Hắn đã trở về.”
Vị thuyền phu này chính là Chu Liệp mà năm đó dẫn Lục Khiêm đến Thông Thiên Hà lần đầu tiên.
Nói đến cũng thật sự trùng hợp. Lục Khiêm qua sông tất cả ba lần, mỗi lần đều trùng hợp đụng phải gia hỏa này.
“Hóa ra là vị cao nhân này, sắp thay đổi rồi. . .”
Dương Liệt tự lẩm bẩm, xem ra mình sắp vượt qua thời đại rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận