Bàng Môn Đạo Sĩ Ở Thế Giới Chí Quái

【VIP】 Thiếu một sợi tiên khí

【VIP】 Thiếu một sợi tiên khí
Trung ương Hoàng Thổ tinh giống như huyết nhãn trong bầu trời đêm, khảm nạm ở trong màn đêm, tựa như đã tồn tại từ xưa tới nay.
Huyền Linh Hoàng Lão đứng trên Bất Lão Phong, nhìn xuống người bên trong mắt trận này..
“Đại nhân, đã đến giờ, có thể mở ra trận pháp.” Thuộc hạ sau lưng tiến lên nói.
“Đúng vậy, rốt cuộc đã đến giờ.” Huyền Linh Hoàng Lão không khỏi cảm thán.
Vì thời khắc này, lão đã chờ mấy chục vạn năm. Tiên Thiên Hỗn Nguyên trận chính là mấu chốt để mình thành đạo. Phía trên Động Chân cảnh là Âm Dương cảnh, cũng chính là cảnh giới này của lão. Phía trên Âm Dương cảnh là Tạo Hóa cảnh ngũ hành đều đủ, âm dương hợp nhất. Âm Dương cảnh cần hấp thu tiên khí mới có thể đột phá, đến cảnh giới Tạo Hóa là có thể tự mình sinh ra luồng tiên khí thứ nhất, thậm chí có thể diễn hóa bản nguyên tinh khí, Động Thiên trong cơ thể chân chính hình thành một thế giới.
Mục đích của Huyền Linh Hoàng Lão chính là bù đắp âm dương ngũ hành của mình. Mặc dù có hai người là bán thành phẩm, nhưng cũng đầy đủ.
Xoạt!
Huyền Linh Hoàng lão nói lẩm bẩm, pháp lực mãnh liệt chảy xuôi, pháp lực màu vàng đất tuôn ra như thủy triều.
Ầm!
Toàn bộ tinh thần màu vàng đất lập tức bị kích hoạt, tinh thần tản ra hồng quang, quang mang chiếu rọi bán kính ngàn vạn dặm, một khí thế mạnh mẽ bỗng nhiên dâng lên.
“Chuyện gì xảy ra?”
“Không thích hợp!”
Mấy Thiên Đế ở trong mắt trận cảm thấy có chút không thích hợp, ngay khi pháp trận mở ra, ngược lại truyền đến một cỗ cảm giác bị đè nén, lực lượng trong cơ thể chậm rãi trôi qua. Vốn cho là là bình thường pháp trận mở ra tiêu hao, nhưng theo thời gian trôi qua, cảm giác càng ngày càng không thích hợp. Sức mạnh trong cơ thể cũng trôi qua càng lúc càng nhanh, không chỉ có như thế, pháp trận chung quanh giống như là lồng giam cầm tù mình.
“Không xong rồi! Hắn tại tước đoạt lực lượng của chúng ta.” Đám người kinh ngạc nói.
Đám người phát hiện sự thật này. Hóa ra mục đích của Huyền Linh Hoàng Lão cũng không phải là xây dựng một pháp trận chống lại kẻ địch, mà là vì thôn phệ sức mạnh của bọn họ. Vì thôn phệ sức mạnh của bọn họ, Huyền Linh Hoàng Lão không tiếc lừa gạt bọn họ.
“Vì sao?” Bạch Đế ngửa mặt lên trời hô to, thanh âm bi phẫn đan xen, cách ngàn vạn dặm đi vào phía trên Bất Lão Phong. Gã không rõ Huyền Linh Hoàng Lão vì sao lại làm như thế. Chẳng lẽ ngụy trang mấy chục vạn năm qua, chỉ vì giờ khắc này?
Ầm ầm!
Tiếng sấm cuồn cuộn, bầu trời hạ xuống mưa máu.
Huyền Linh Hoàng Lão nghe được thanh âm của mọi người, trong lòng có chút trào phúng. Thần Đạo vốn chính là duy ngã độc tôn, nếu không phải vì đại đạo của mình, làm sao có thể chắp tay nhường tín ngưỡng cho người khác. Nếu như Tiên Thiên Hỗn Nguyên đại trận thành công, như vậy lão sẽ bù đắp tất cả ngũ hành âm dương, nghiền ép tất cả. Chỉ là mấy mạng người, thì coi là cái gì?
Dưới mặt đất ba ngàn trượng, Lục Khiêm bên này, bắt đầu xảy ra vấn đề. Toàn bộ không gian dưới mặt đất đều phát sáng, vô số phù văn giống như là phù du du đãng trong hư không, liên tục không ngừng hấp thu năng lượng trong hư không, bao gồm cả năng lượng trên người Lục Khiêm, cũng từng chút bị hấp thu.
Mặc dù vậy, bọn họ cũng không thể trốn thoát tại chỗ, căn bản không thể rời khỏi nơi đây, bị lực lượng nào đó giam cầm lại, không cách nào thoát thân.
“Rốt cuộc đã đến.” Lục Khiêm thầm nghĩ, chờ đợi lâu như vậy, cuối cùng đã tới thời khắc ngả bài. Nghĩ tới đây, Lục Khiêm trong miệng nói lẩm bẩm, sau lưng xuất hiện một đoàn mây đen, bên trong hắc viêm nổi lơ lửng một tòa Phong Đô Sơn cỡ nhỏ.
Soạt!
Bên trong Phong Đô Sơn bay ra Xích Hồng hỏa diễm yêu diễm, ngay khi hỏa diễm xuất hiện, một loại khí tức quỷ dị mà tà ác đập vào mặt.
Đây là Hồng Liên Nghiệp Hỏa.
Vài ngày trước Lục Khiêm thừa dịp pháp trận còn chưa mở ra, âm thầm vụng trộm phát tin tức cho Huyền Lão Hắc Đế, bảo lão về Thái Thuấn tinh tìm Dương Tiêu, trợ giúp mình suy diễn phá giải trận pháp. Dương Tiêu quả nhiên không làm cho mình thất vọng, căn cứ từ đặc tính của Hồng Liên Nghiệp Hỏa của mình, cung cấp ra một phương pháp dùng Hồng Liên Nghiệp Hỏa hóa giải pháp trận.
Hồng Liên Nghiệp Hỏa ra, phù văn trong hư không nhanh chóng biến mất, giống như là hỏa diễm gặp phải băng tuyết, lập tức hòa tan ra.
Không bao lâu sau, phù văn đầy trời xuất hiện một lỗ trống. Lục Khiêm trực tiếp bước vào, biến mất dưới mặt đất vạn trượng này. Mà phương hướng hắn đi tới cũng không phải là nơi ở của Huyền Linh Hoàng Lão, mà là phương hướng của Bạch Đế.
Huyền Linh Hoàng Lão là cao thủ Âm Dương cảnh đỉnh phong, Lục Khiêm hiện tại đi qua cũng chỉ là dê vào miệng cọp, dù là có giúp đỡ cũng như vậy.
Bên cạnh hắn xuất hiện hai người, một người là Âm Chủ, một người khác là Xích Nhật.
“Đây là nơi nào?” Xích Nhật nghi ngờ nhìn bốn phía.
“Nơi này là Hoàng Thổ tinh ở trung tâm của Đại Càn, chúng ta cẩn thận một chút.”
Âm Chủ giải thích nguồn gốc của nơi này cho Xích Nhật, biết được Huyền Linh Hoàng Lão cũng là một cao thủ không khác mình là mấy, còn có ba Âm Dương cảnh, trong nháy mắt gã trở nên nghiêm túc.
Rất nhanh, ba người một đường bay đến. Phía trước nhìn thấy dưới tầng mây đen như mực, một nam tử mặc áo trắng lơ lửng giữa không trung, chung quanh là lít nha lít nhít phù văn, giống như hồ điệp xoay tròn , khiến cho không thể động đậy.
Cho dù Bạch Đế dùng phương pháp gì, cũng không thể thoát khỏi nơi này, nhìn thấy Lục Khiêm dẫn người tới, lập tức hưng phấn nói: “Thiên Tôn đạo hữu, mau mau thả ta ra, Huyền Linh Hoàng Lão muốn thôn phệ chúng ta! Thả ta ra chúng ta cùng nhau đối phó hắn.”
Lục Khiêm tiến lên, lòng bàn tay bay ra một đám lửa. Hỏa diễm đụng tới pháp trận, lập tức đốt ra một cái lỗ thủng. Bạch Đế vội vàng từ đó đi ra.
“Đa tạ đạo hữu, chúng ta tiếp theo cứu những người khác, cùng nhau chống lại Huyền Linh Hoàng Lão.” Hai người bên cạnh bị gã tự động bỏ qua, gã tưởng rằng là thủ hạ của Lục Khiêm, dù sao đứng sau lưng Lục Khiêm không nói một lời.
Lục Khiêm không nhúc nhích, Bạch Đế nghi ngờ xoay đầu lại, vừa muốn lên tiếng hỏi thăm, lại phát hiện một người bên cạnh Lục Khiêm đặc biệt nhìn quen mắt.
Âm Chủ nhìn thấy ánh mắt nghi ngờ của Bạch Đế, nghĩ thầm thân phận của mình đã bị người phát hiện, thế là nhoẻn miệng cười, nói: “Đã lâu không gặp, Bạch Đế.”
Bạch Đế bỗng nhiên nghĩ đến cái gì, sắc mặt hoảng sợ: “Các ngươi. . .”
Vừa dứt lời, Âm Chủ và Xích Nhật như sấm sét da tay, khống chế gã lại.
“Không thú vị, ta cũng muốn thôn phệ ngươi.” Lục Khiêm lộ ra khuôn mặt thật, dưới ánh mắt hoảng sợ của Bạch Đế, Hồng Liên Nghiệp Hỏa thôn phệ gã. Trong lúc thôn phệ Bạch Đế, sau lưng Lục Khiêm lờ mờ xuất hiện một gốc đại thụ che trời, đại thụ một mạch thôn phệ sức mạnh của Bạch Đế, sau đó biến mất không thấy gì nữa.
Khí thế của Lục Khiêm lờ mờ mạnh mẽ hơn không ít.
Xích Nhật bên cạnh nhìn thấy sợ hãi thán phục một trận, người này có thể thôn phệ lực lượng của người khác, hơn nữa thoạt nhìn còn không có bất kỳ tác dụng phụ gì. Thảo nào tu vi tăng trưởng nhanh chóng như vậy, nghĩ tới đây, Xích Nhật không dám xem thường nhân loại này.
Sau khi hấp thu lực lượng Kim Đạo của Bạch Đế, Lục Khiêm mơ hồ cảm giác mình sắp đột phá cánh cửa lớn của Âm Dương cảnh, nhưng hắn vẫn còn thiếu một chút. Thiếu một đạo tiên khí, hấp thu một sợi tiên khí, là có thể tiến vào Âm Dương cảnh.
Cùng lúc đó, Huyền Linh Hoàng Lão cũng phát hiện dị thường phía dưới.
Bạn cần đăng nhập để bình luận