Bàng Môn Đạo Sĩ Ở Thế Giới Chí Quái

【VIP】 Bắc Âm Sơn thành, tìm kiếm Tinh Thần (2)

【VIP】 Bắc Âm Sơn thành, tìm kiếm Tinh Thần (2)
“Về sau các nàng ở nơi này, trước làm quen một chút, có gì không hiểu thì nói với ta.”
“Vâng, lão gia.”
Nói xong, Lục Khiêm phi thân tiến vào Kim cung. Lục Khiêm ngồi trên bồ đoàn trong Luyện Công Điện, tâm thần đang phiêu du đến nơi nào, không biết đang suy nghĩ cái gì.
Quang ảnh hỗn loạn chiếu lên khuôn mặt, có chút thần bí.
“Địa Ngục Trường Xà Thiết Cẩu hoàn thành, hi vọng lần sau Đại Minh Hương mở ra, có thể thu hoạch được phần tiếp theo.”
Lục Khiêm thấy thế vẫn còn chưa đủ. Bây giờ tu vi bản thân tăng nhiều. Cảnh giới Hỏa Kiếp đã có ba ngàn sáu trăm năm đạo hạnh. Cộng thêm Bắc Âm Phong Đô Sơn, Diêm La Chân Thân từ Hỏa Kiếp luyện ra, chí ít đã có chiến lực Lôi Kiếp đỉnh phong.
Ngoại trừ Nguyên Thần Hắc Đế và Đông Đẩu Quân ra, hiện tại Lục Khiêm thật sự không sợ ai. Khoảng cách đến Đại Minh Hương mở ra còn mấy chục năm nữa.
Trước đó, còn có rất nhiều chuyện phải làm. Nghĩ tới đây, Lục Khiêm gọi Đệ Nhất Vô Lượng tới.
Rầm rầm!
Một con thiên nga bay tới, rơi xuống đất biến thành một vị đạo nhân râu trắng.
“Bái kiến đại nhân.”
Sau khi Đệ Nhất Vô Lượng đoạt xá Thiên Nga thành chủ tại Đại Minh Hương thì vẫn luôn bế quan, rốt cục hiện tại cũng quay về cảnh giới Chân Đan, vừa mới vượt qua Phong Kiếp.
“Có phải ngươi có phương pháp tìm kiếm Tinh Thần đúng không?”
Lục Khiêm nhớ Đệ Nhất Vô Lượng từng nói qua như vậy.
“Vâng, thế nhưng phải chuẩn bị tọa độ mới được.”
Tọa độ cần phương pháp đặc biệt mới có khả năng giải mã. Nếu không Lục Khiêm cầm ở trong tay, cũng không có bất kỳ tác dụng nào.
“Đây là tọa độ Kỳ Luân quốc, ngươi phụ trách giải mã tọa độ, cần tài liệu gì, chúng ta sẽ toàn lực phối hợp ngươi. Cần phải phá giải ra.”
Đệ Nhất Vô Lượng nhìn bản vẽ tọa độ, trên mặt lộ ra sắc mặt hưng phấn.
Nếu thật sự đạt được một khối địa bàn, Lục Khiêm đại nhân tùy tiện phân một phần cho mình, cũng có thể làm cho hắn vượt qua thiên kiếp.
Y vừa muốn nói gì, bỗng nhiên cảm ứng được một đạo khí tức nguy hiểm đến từ chỗ Yêu Nguyệt Tập Nguyệt.
“Tiến giai Đại A Tu La sao?”
Trong mắt Lục Khiêm lóe lên một tia sát cơ.
“Ngay cả người của ta cũng dám động. Hừ.”
. . .
Tín hiệu nguy hiểm vừa rồi từ chỗ Yêu Nguyệt Tập Nguyệt truyền đến.
Bên trong cảm ứng của Lục Khiêm, hai nữ đã hoàn thành lột xác từ A Tu La đến Đại A Tu La. Thế nhưng, bây giờ đang gặp phải khó khăn. Nghĩ tới đây Lục Khiêm liền nhanh chóng chạy tới.

Đại điện Tu La Điện vốn âm trầm lạnh lẽ bây giờ lại giăng đèn kết hoa.
Cửa lớn đúc thành từ hắc thiết treo lên đèn lồng dương dương hỉ khí, trông có vẻ nhiều hơn mấy phần dịu dàng.
Nam nhân Tu La tộc xấu xí, mỹ nhân mang trang phục lộng lẫy, vừa đi vừa vận chuyển đồ vật. Đây là ngày đại hỉ của hai vị thiếu chủ, tuyệt đối không thể qua loa.
Thỉnh thoảng trên bầu trời có một đạo độn quang bay qua.
“Chưởng môn Huyết Tu đạo chúc mừng ngày đại hỉ của Thủy Tổ!”
“Huyết Nô môn chúc mừng!”
Hầu hết những thế lực này là chi nhánh của Tu La nhất tộc. Còn lại là một vài người trên phương diện làm ăn hợp tác.
Bên trong đại điện bày đầy yến hội. Chỗ ngồi đã kín bảy tám phần, ngoại trừ Huyền Lão Hắc Đế phái người đại biểu đến, còn lại bốn vị Linh Quân khác đều tự thân đến cửa chúc mừng.
Hai bên chủ vị, là mấy người Cổ Thương Thiên và Phương Đồng đạo nhân. Bốn người đối diện, thậm chí còn có Nhâm Đốc nhị vương Câu Ly vương triều.
Khó mà tưởng tượng, một hồi trước hai nhóm người còn đánh nhau sống chết, vậy mà hiện tại lại ngồi chung một bữa tiệc. Đương nhiên, song phương đều là mặt ngoài khách sáo, còn nội tâm suy nghĩ gì thì không rõ.
Chỗ sâu trong đại điện, Tu La động thiên. Hai nữ bị ép ăn vào Lục Dục Ma Thần Đan. Trong nháy mắt hai người ăn vào đan này liền mất đi năng lực phản kháng, giống như phàm nhân.
“Dược hiệu còn chưa có hiệu lực, lát nữa các ngươi đi bái đường trước. Sau khi bái đường xong chắc cũng được rồi.”
Huyết Phù Đồ dặn dò hai đứa con trai, sau đó đuổi bọn hắn đi.
“Đại nhân, ngươi làm cái gì vậy?”
Đôi mi thanh tú của Yêu Nguyệt cau lại.
“Không có gì, ta sẽ không hại các ngươi. Ăn viên đan dược này xong, sau này các người sẽ là người của chúng ta.”
Huyết Phù Đồ nói rõ ngọn nguồn sự tình.
“Không được, đại nhân.”
Hai mắt Yêu Nguyệt mở lớn, vội vàng cự tuyệt.
“Tỷ muội ra muốn bế quan một đoạn thời gian, đến lúc đó lại nói sau.”
Tập Nguyệt uyển chuyển nói, muốn kéo dài thời gian.
“Hôm nay không đồng ý cũng phải đồng ý.”
Huyết Phù Đồ phất tay áo rời đi, giao hai nàng cho mấy thị nữ.
Huyết Phù Đồ đi vào đại điện, phong tình vạn chủng kêu gọi đám người.
“A, có phải trước kia hai vị tân nương là thiếp thân thị nữ của Phong Đô hay không?”
Cổ Thương Thiên uống chút rượu, chợt nhớ tới cái gì. Dường như thời điểm hắn bái kiến Lục Khiêm đã nghe qua tên hai người này.
“Chính là hai người này, hơn nữa hình như Huyết Phù Đồ sử dụng thủ đoạn bắt đi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận