Bàng Môn Đạo Sĩ Ở Thế Giới Chí Quái

【VIP】 Phượng Hoàng chi lực, đột phá song đan

【VIP】 Phượng Hoàng chi lực, đột phá song đan
 
Phượng Hoàng cũng như Chân Long, đều là Thượng Cổ Thụy Thú.  Nếu thật sự là Phượng Hoàng tinh huyết, vậy thực sự có sức hỗ trợ vô cùng to lớn với hắn.
Hổ phách này rất rắn, cũng không biết là vật chất gì, nếu không có thủ pháp đặc thù, chỉ sợ Lục Khiêm không thể tự mình mở ra được. Xem ra chỉ có thể dùng Khải Linh đại trận hấp thu thôi.
Soạt!
Lúc này, bóng đen che khuất mọi người. Mọi người theo bản năng ngẩng đầu. Chỉ thấy phía trên tầng mây, một con bạch điểu vô cùng lớn xuất hiện. 
Lân trước lộc sau, đầu rắn đuôi cá, long văn mai rùa, hàm yến mỏ gà. Một cỗ khí thế cường đại tản ra, mọi người không khỏi khom người hành lễ, thần sắc cung kính.
“Bái kiến thành chủ!”
Hình dáng gần giống Phượng Hoàng, toàn thân màu trắng.  Cổ nhân nói: Phượng Hoàng thân trắng chính là Thiên Nga. 
Đây là một con Thiên Nga.
Nhìn thái độ của mọi người, đây hẳn là Thiên Cực thành chủ.
Thiên Nga nhanh chóng rơi xuống, hóa thành hình người, biến thành nam tử tóc trắng mặc bạch y, mặt trắng như ngọc, bộ dạng nho nhã.
……
Người trung niên đầu bạc đúng là thành chủ Thiên Nga. Người mang huyết mạch Thiên Nga, tên cũng đổi thành Thiên Nga. Là cao nhân đã thống trị tòa thành trì này hơn tám trăm năm.
Lục Khiêm âm thầm dò xét một chút, tu vi người này chắc khoảng Phong Kiếp. Đạo hạnh khả năng cũng không hơn hắn mấy, tầm một ngàn bảy, tám trăm năm.
Lục Khiêm lần trước hấp thu tu vi Thiên Ngô Vương, tăng thêm một giáp đạo hạnh, hiện tại cũng phải một ngàn chín trăm năm đạo hạnh. Có lẽ còn mạnh hơn Thiên Nga một chút.
Nếu tu vi không cách nhau nhiều, kế hoạch trong lòng có thể thực thi rồi.
Kế hoạch kia cũng rất đơn giản, chính là thay Thiên Nga trở thành thành chủ.
Mẫu thân Lạc chết trên tay đám người Thiên Nga, hơn nữa bản thân chính là nhi tử Thiên Nga, báo thù đoạt quyền cũng là việc chính đáng thôi.
Nhưng tác dụng của việc chính đáng này không lớn lắm, tuy nhiên lại có thể giúp hắn nhanh chóng nắm giữ thành phố này. Chỉ dựa vào một mình hắn không tìm được cái gì tốt cả.
Đám người Âm Cảnh thiên cung trước khi tiến vào đã thành lập liên minh hết rồi, sau đó dựa theo cống hiến của từng người từng người phân chia chiến lợi phẩm.
Hiện tại có nội quỷ, hơn nữa Lục Khiêm không muốn để lộ quá nhiều bí mật của mình, mượn sức mạnh của Kê Cước nhân thật ra lại là lựa chọn không tồi.
“Bắt đầu đi!”
Thiên Nga nhàn nhạt quét mắt nhìn mọi người, thanh âm trong trẻo du dương.
“Mọi người xếp thành hàng! Đừng ồn ào.”
Soạt!
Một nam tử cả người được lửa bao phủ từ trên trời rơi xuống, đây là đại công Tử Phi Phương của thành chủ, có huyết mạch Tất Phương.
Tiếp đó, dưới sự chỉ huy của đại công tử Phi Phương, mọi người lần lượt tiến vào quảng trường. Bước từng bước đến gần mảnh ao lửa cháy hừng hực.
Có vài người vừa mới đến cạnh ao, đã bị sức nóng làm hôn mê bất tỉnh ngay tại chỗ. Cái lông hình tròn màu đỏ hơi sáng lên, người này được truyền tống ra ngoài, đại diện cho thức tỉnh thất bại.
Người trẻ tuổi chậm rãi hướng về phía ao, có lẽ do quá khẩn trương, mặt đất hằn ra từng vết chân gà.
Soạt!
Đi đến bên cạnh ao. Bỗng nhiên nhảy vào.
Vù!
Hỏa diễm đỏ bừng bốc cao ba trượng, giây lát đã nuốt hết người trẻ tuổi. Tam tức qua đi, pháp trận sáng lên quang mang.
Người trẻ tuổi được truyền tống ra ngoài, cả người xích quả nằm trên quảng trường. Ngọn lửa thiêu rụi lông, tóc, làn da cháy đen.
Răng rắc……
Làn da cháy đen bong ra, hé lộ làn da trắng nõn, tiếp đó lông vũ đỏ thẫm mọc ra.
“Thành công rồi! Thành công rồi kìa!”
Mọi người xung quanh nói khẽ, vẻ mặt hâm mộ. Người thường sẽ không có lông vũ bao trùm cơ thể, chỉ có hậu duệ bách điều thức tỉnh mới có hiện tượng này.
Trong nháy mắt, thân thể người nọ khoác hỏa vũ, mở to mắt, ho khan vài tiếng, hỏa diễm theo khói đen phun ra.
“Không tồi, huyết mạch Hỏa Điểu.” Thiên Nga thành chủ rất vừa lòng, nhìn về phía đứa con thứ hai bên cạnh, “Huyết mạch tiểu tử này cũng không tệ lắm, cần bồi dưỡng nhiều hơn.”
Rất nhanh lại có người lục tục thức tỉnh. Tuy nhiên cấp bậc huyết mạch lại không cao. Có vài người thậm chí chỉ là gà trống hoặc chim sẻ bình thường, những người đó chỉ có thể dùng để canh cổng thôi. Một bộ phận nhỏ không may chết trong ngọn lửa nóng cháy.
Tỷ lệ thương vong vẫn có thể chấp nhận được. Phần lớn nguyên nhân tử vong đều là pháp trận phản ứng chậm chạp, không kịp truyền tống người.
Rốt cuộc cũng tới Lục Khiêm. Khi Lục Khiêm bước ra khỏi hàng, ánh mắt mọi người đều hội tụ về phía hắn. Nhao nhao nhìn nhi tử nhỏ tuổi nhất của thành chủ.
Những huynh đệ tỷ muội còn lại đã thức tỉnh quăng tới ánh mắt ý vị thâm trường. Có chán ghét, có khinh thường, còn có toát ra một tia thương hại.
Dường như đã biết được vận mệnh của Lục Khiêm rồi. Lục Khiêm giả vờ không nhìn thấy, phố hợp hướng về phía trung ương pháp trận.
Soạt!
Khoảnh khắc tiến vào pháp trận, một cỗ năng lực nóng rực điên cuồng ùa vào. Mang theo sức phá hoại mạnh mẽ, và năng lượng tinh thuần.
Lục Khiêm mặt không đổi sắc, nhảy vào huyết trì.
Vù!
Ngọn lửa bùng lên.
Ngọn lửa này cứ như thực thể, mang theo một loại xúc cảm sền sệt.
Hỏa diễm thiêu đốt thân hình, chưa đến ba hơi thở, làn da đã hóa thành than cốc. Chỗ tốt là lực lượng hỏa diễm điên cuồng tràn vào bên trong cơ thể, Diêm La chân thân đã qua rèn luyện, độ thuần thục chầm chậm tăng lên.
 
 
 
Bạn cần đăng nhập để bình luận