Bàng Môn Đạo Sĩ Ở Thế Giới Chí Quái

【VIP】 Công chúa Khổng Tước, Giao Long đế khí.(2)

【VIP】 Công chúa Khổng Tước, Giao Long đế khí.(2)
“Ngươi không phải Hư Đan.” Hồ mẫu chậm rãi mở hai mắt đục ngầu ra, tinh quang lóe lên một cái rồi biến mất. Trước kia bà đã đánh cược đúng. Nếu như Lục Khiêm là Hư Đan, cho dù là Cửu Chuyển Hư Đan, cũng không cách nào khống chế uy lực cường đại của Nhân Hoàng kiếm. Nhưng bà tuyệt đối không ngờ tới, Lục Khiêm không phải Hư Đan, mà là Chân Đan. Lai lịch người này thần bí, chẳng lẽ là cao thủ đến từ thế giới trung tâm? Phải biết rằng toàn bộ Đại Hạo tinh chỉ sợ cũng chỉ có thế giới trung tâm mới có truyền thừa như thế. Thời điểm tinh khí thiên địa chưa trôi qua trước kia. Sau khi Đạo Cơ viên mãn chính là Chân Đan, không có thuyết pháp Hư Đan. Đến Chân Đan hoặc là Tích kiếp, hoặc là độ kiếp, đây mới là đạo lộ thăng cấp chính thống. Hư Đan ở Thái Ảm vực chỉ là một kế tạm thời không có cách nào thăng cấp lên Chân Đan.
Ầm!
Vừa dứt lời, Lục Khiêm cầm Thiên Tử kiếm trong tay, vọt lên.
“Các ngươi đi trước.”
Hồ mẫu vỗ chỗ ngồi, thân hình bay lên, bay ra ngoài đồng thời không quên bảo những người khác rời đi. Việc đã đến lúc này, ở lại cũng vô ích. Việc mà Hồ mẫu có thể làm chính là ngăn cản bước chân của Lục Khiêm một chút, kẻo tất cả Yêu tộc bị xóa sổ. 
“Ngươi. . .”
Sau một khắc, Hồ mẫu nói không ra lời, hai mắt đục ngầu hiện lên một tia không dám tin. Chỉ thấy Lục Khiêm quay đầu đuổi theo hướng bọn người Tiểu Vi. Gia hỏa này không phải đến giết mình sao? Làm sao lại không đi theo sáo lộ.
Lục Khiêm cảm thấy không quan trọng, giết ai không phải là giết. Hồ mẫu chạy không được, ngược lại là tiểu gia hoả khác, chạy rồi thì khó tìm được.
“Dừng lại!” Hồ mẫu vội vàng ngăn cản. Nhưng lúc này đã muộn.
Lục Khiêm đi đến trước mặt hồ ly Tiểu Vi, cười nói: “Ngươi chính là Tiểu Vi?”
“Tiên trưởng tha mạng! Coi như nể mặt La Vân, tha cho ta...” Gương mặt xinh đẹp của Tiểu Vi trắng bệch, lã chã chực khóc, làm cho người khác không khỏi dâng lên ý muốn bảo vệ.
“Hừ, xuống dưới với La Vân đi.”
Keeng!
Thanh kiếm vang lên, đầu của Tiểu Vi rơi xuống đất, tiên huyết phun ra cao hơn ba mét. thân thể có lồi có lõm dính đầy tiên huyết. Bởi vì tốc độ xuất kiếm quá nhanh. Tiểu Vi còn chưa chết hẳn, cơ thể không đầu lảo đảo, bò mấy chục mét mới hoàn toàn không có động tĩnh.
“Tiểu Vi! Phong Đô, lão thân chết cũng phải kéo ngươi làm đệm lưng.” Hồ mẫu trợn mắt như muốn nứt ra, ánh mắt oán độc. Đây là truyền nhân của Hồ tộc. Vậy mà hôm nay lại chết ở chỗ này.
Ầm!
Thiên Hồ Hoán Nhật.
Ban ngày lập tức kéo lên một tấm màn che, giơ tay không thấy được năm ngón. Tầng mây đen như mực ấp ủ vô số mây lửa. Hỏa diễm nóng bỏng khiến cho toàn bộ thiên địa như hỏa lô.
Ầm!
Vô số sao băng hỏa hồng mang theo đuôi lửa đen như mực rơi xuống.
Đây là Sinh Tức Ly Hỏa. 
Không bị dập tắt, tan chảy kim loại thành đá. Khói đen từ đuôi có thể mê hoặc tâm trí người ta, hun mù cả mắt, bịt kín miệng mũi. Sao băng cao đến mấy ngàn, cảnh tượng vô cùng hùng vĩ. 
Cửu Vĩ Hồ mẫu mặc dù đạo hạnh kém một chút so với Thương Hạc, nhưng cũng là cao thủ Bát Chuyển Hư Đan. Lục Khiêm đứng bất động ở đó, như núi như sông. Lại nhẹ nhàng vung ra một kiếm. Tầng mây bị phá vỡ, hào quang vạn trượng. Ngàn vạn kiếm khí phân hoá hội tụ, hình thành một bộ Sơn Xuyên đồ cảnh. Sao băng bên trong đồ cảnh nổ tung, phá hủy sơn hà, lực lượng không tiết ra ngoài chút nào. 
Đây là bảo cấm đầu tiên của Nhân Hoàng kiếm – Giang sơn.
“Ăn một chưởng của ta!”
Nhìn thấy Sinh Tức Ly Hỏa Đại Kết Giới không có hiệu quả, Hồ mẫu dùng chiêu thứ hai. Mây đen che lấp bầu trời tạo ra một bàn tay khổng lồ. Bàn tay này dài rộng mười dặm, uy áp như ngục. Chậm rãi ép xuống, không khí bị đè ép và nén lại, hình thành một tinh thể màu trắng. Bàn tay khổng lồ còn chưa rơi xuống, đại địa không chịu nổi gánh nặng vỡ ra, khe hở lan tràn ra bán kính vài trăm mét. 
Đây là tuyệt chiêu Phách Thiên Thần Chưởng của Hồ tộc. Truyền thuyết nói rằng bàn tay này tu luyện đến tối cao thì ngay cả bầu trời cũng có thể bổ ra. 
"Tới thật đúng lúc."
Lục Khiêm nóng lòng không đợi được. Theo một tiếng Long hống. Hóa thành Ám Kim Giao Long, độc giác màu vàng phát ra hàn mang. 
Ầm!
Mặt đất bị phá vỡ. Đồng thời duỗi ra một Giao Long Đại Thủ Ấn dài rộng mười dặm. Sức mạnh của hai chưởng đụng vào nhau trên không trung. Dư ba phát ra lật tung dãy cung điện phía dưới. Vô số người cùng yêu chết trong một kích này.
“Đây là thần thông gì, lại ngăn trở được chưởng pháp của ta.” Hồ mẫu cả kinh nói.
Tuyệt chiêu sau đó mới là đòn sát thủ của Lục Khiêm. Giao Long lắc mình biến hóa, hóa thành hình người. Lục Khiêm thân cao ngàn trượng, mặc áo bào của Hoàng đế. Thân hình thẳng tắp, Thiên Tử kiếm trực tiếp biến lớn. Sau đó một kiếm cắt xuyên qua khoảng không. 
Đây là bảo cấm thứ ba của Thiên Tử kiếm – Thiên ý. Khoảnh khắc kiếm này vung ra, thiên địa đột biến, trời đang rất nóng biến thành mùa đông giá rét. Tuyết lớn rơi đầy trời.
Ầm!
Bầu trời tối sầm. Trong mây đen, Hồ mẫu bị một lực khổng lồ đánh ra khỏi tầng mây. Bản thể của bà là một con hồ ly lông trắng. Phần đuôi đã mất đi tám cái, chỉ còn một cái lẻ loi trơ trọi tung bay ở không trung.
“Đây là. . .”
Khoảnh khắc kiếm vung lên, Hồ mẫu thình lình phát hiện lông tóc bắt đầu biến thành màu đen rồi chợt rơi xuống, một cỗ tử khí quấn quanh lấy bà. Chẳng mấy chốc, đạo hạnh của Hồ mẫu biến mất, chỉ còn lại một bộ khung xương.
Phù!
Một cơn gió thoảng qua. Tro cốt tung bay theo gió. 
Thiên ý có thể dùng thay đổi bốn mùa, đảo ngược Âm Dương, cũng có thể đảo ngược sinh tử. Một kiếm vừa rồi kia cũng không có phát ra kiếm khí mạnh mẽ, thần quang loạn thất bát tao. Chỉ là một kiếm, đảo ngược sinh tử của Hồ mẫu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận