Bàng Môn Đạo Sĩ Ở Thế Giới Chí Quái

【VIP】 Hoàng Tuyền Kim Kiều dị biến(1)

【VIP】 Hoàng Tuyền Kim Kiều dị biến(1)
“Chết tiệt.” Lục Khiêm cười nhạo nói.
Long tộc trời sinh đã có truyền thừa, tu vi đến cảnh giới nhất định sẽ tự động mở ra. Coi như muốn học tập, cũng hẳn là do trưởng bối của Long tộc dạy bảo. Tất nhiên, cũng có Yêu tộc muốn học tập pháp thuật nhân loại, nhưng với tính cách kiêu ngạo của Long tộc, nhất định coi thường một chút pháp thuật của Nhân tộc. 
Xem ra giống như những gì mình nghĩ, giống như muốn hưởng thành quả của Tắc Hạ học cung, bọn hắn không muốn nhìn thấy Nhân tộc phát triển nhanh chóng như vậy. 
“Thông báo cho bọn họ, bây giờ ta ra ngay.”
Lục Khiêm sửa sang lại dáng vẻ, chợt đi ra ngoài.  
Trận chiến kia giữa hắn và Ly Long của Yêu tộc có động tĩnh lớn, hẳn không có người thứ ba nhìn thấy hình dạng của mình.
Nếu không đã bị bắt ngay khi đến Tề quốc. Chỉ cần không để lộ ra pháp bảo của bản thân, hoặc là bọn người La Vân không để lộ bí mật thì sẽ không có ai tìm mình gây phiền phức. 
Mặc dù vậy, Lục Khiêm vẫn cẩn thận mang theo tất cả pháp bảo. Hoàng Tuyền Kim Kiều bây giờ còn chưa có động tĩnh, nếu không sẽ nắm chắc thêm một điểm nữa.
Theo ước tính của Lục Khiêm, phải mất ít nhất vài năm nữa thì ba mươi sáu tầng Thiên Cương của Hoàng Tuyền Nại Hà Kim Kiều mới có thể hoàn toàn hợp nhất.
Đi ra bên ngoài cửa cung. Một chiếc xe ngựa nhợt nhạt đậu trước cửa. Hai con ngựa Thương Bạch Cốt Giáp kéo cỗ xe trắng như ngọc. Bên cạnh là hai tên Cầu Long nhất tộc mọc ra sừng rồng không vảy.
“Lục Đại Tế Tửu, lên đây đi, Long Chủ tìm ngươi.” Hai tên Cầu Long mặt vô cảm nói. 
Vẻ mặt trông hơi mất kiên nhẫn, ngoại trừ La Vân được cấp trên yêu cầu chiếu cố đặc biệt, đối với nhân loại bọn hắn thường không có vẻ mặt tốt. Dù sao không ai sẽ có bất kỳ tình cảm đặc biệt nào với đồ ăn. 
Lục Khiêm không nói gì, mà là lên xe ngựa. Không gian bên trong xe rộng gấp bốn năm lần nhìn từ bên ngoài, có bàn ghế, lại còn có một bình trà nóng.  
Không có ai trong xe. 
Lục Khiêm ngồi trên chiếc ghế xương, chiếc ghế không cứng như trong tưởng tượng, mà có kết cấu mềm mại bao bọc lấy cơ thể hắn. Như thể có sinh mệnh, điều chỉnh theo hình dạng cơ thể của con người. Không chỉ vậy, Lục Khiêm cảm thấy toàn bộ cỗ xe và những con ngựa bên ngoài đều là một sinh mệnh. Hẳn là không phải sinh mệnh mà thiên địa hình thành, mà là được tạo nên bởi pháp thuật sau này.  
Yêu tộc quả nhiên giàu có, vậy mà lại lấy loại sinh vật thần kỳ này làm xe ngựa. 
Xe ngựa nhanh chóng rời đi, ngồi ở bên trong không hề cảm thấy một chút rung động nào. Chẳng bao lâu, xe ngựa dừng lại. 
“Đại Tế Tửu, đến rồi!” Bên ngoài vang lên âm thanh âm dương quái khí của Cầu Long. 
Ra khỏi xe ngựa. Sắc trời ảm đạm. Đây là một thế giới đẫm máu. Đám mây đỏ như máu mang theo yêu khí dày đặc. Âm phong gào thét, giống như quỷ khóc sói gào. Một đám quỷ vô tận và Yêu tháp chín tầng thẳng tiến lên bầu trời.
Tháp này có màu nâu đen, trên đó pha tạp tiên huyết, không biết tồn tại bao nhiêu năm. Phần lớn ngọn tháp nằm phía trên Yêu vân, tạo cho người ta cảm giác hùng vĩ và ngột ngạt. 
Lục Khiêm leo lên tòa tháp chín tầng dưới sự dẫn đầu của Cầu Long. Tầng trên cùng không có ai, ngoại trừ một nam tử có làn da đen như mực. Ngoại trừ làn da, không có nhiều khác biệt so với người bình thường. Từ khí thế của người này, hẳn là Cửu Quỳ Long trong truyền thuyết. 
“Bái kiến Long Chủ.” Lục Khiêm cúi người nói. 
“Đại Tế Tửu Lục Khiêm? Ngươi và La Vân có quan hệ gì?” 
“Trước kia từng gặp vài lần, được Thánh Đức bệ hạ mời đến.” Lục Khiêm trả lời.
Cửu Quỳ Long rõ ràng là không tin, nhưng cũng không nhìn ra cái gì. Không liên hệ người trước mặt này và Phong Đô giết Ly Long với nhau. Dù sao người giết Ly Long có tu vi thấp nhất là chuyển thế Hư Đan. Không thể nào là gia hỏa đến Hư Đan cũng chưa đạt tới trước mặt này. 
Bịch bịch bịch. . .
Bên cạnh có tiếng bước chân, một nam tử to con mặc áo đen, làn da màu đồng cổ. Dáng người nam tử cứng cỏi, tư thế oai hùng phấn chấn, tạo cho người ta cảm giác tài năng lộ rõ.
“Cha.”
“Vị này là Đại Tế Tửu Lục Khiêm. Đây là tiểu nhi tử Đà Giáp của bản tọa.”
“Bái kiến Đại Tế Tửu! Ngưỡng mộ đã lâu ngưỡng mộ đã lâu.” Đà Giáp cười đùa tí tửng nói.
“Sau này nhi tử của ta sẽ giao cho ngươi nuôi dưỡng.”
Bộ dạng của Cửu Quỳ Long như đang giao gánh nặng cho ngươi.  
“Cha, Tắc Hạ học cung này có cái gì tốt chứ, một đám người ô hợp, một mình con giết sạch bọn hắn cũng không có vấn đề gì." Đà Giáp ngẩng cao đầu, vẻ mặt khinh thường. 
Cũng không phải gã không có đầu óc, mà là đại biểu cho thái độ của hầu hết Yêu quỷ. Thức ăn vẫn là thức ăn, dù đắt đến đâu. So với những vị thần được sinh ra với sức mạnh siêu nhiên, con người giống như châu chấu trên đồng ruộng, ngoại trừ số lượng nhiều thì không có tác dụng gì khác. 
“Nói hươu nói vượn, Đại Tế Tửu là người có bản lĩnh, ngươi phải học hỏi rất nhiều, không được lỗ mãng.”
“Lão tử không phải bảo ngươi học tập, đến thời điểm ta lấy cớ học cùng sắp xếp một số người đến. Trong vòng ba năm nhất định phải kéo Tắc Hạ học cung xuống, tiểu tử thối, biết chưa?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận