Bàng Môn Đạo Sĩ Ở Thế Giới Chí Quái

【VIP】 Hoàng Tuyền đại đan, nguy cơ thân phận(2)

【VIP】 Hoàng Tuyền đại đan, nguy cơ thân phận(2)
“Ngươi nói cũng đúng, thật sự không thể phán đoán chỉ qua cái tên được. Bản Điện chủ xin lỗi ngươi.” Vô Sinh ngoài miệng biểu đạt xin lỗi nhưng vẻ mặt không có một chút áy náy. Gã cũng là tình cờ nghe được cái tên này, thế là đến xò xét một phen.
Thập Bát Thiếu Tể vẫn chưa lộ mặt, có lẽ chỉ là trùng tên thôi. Tất nhiên, chỉ điều này vẫn không thể thuyết phục được Vô Sinh. Dù sao Lục Khiêm này thực sự quá may mắn.
Tất cả mọi người đều chết, lần nào cũng có thể may mắn trốn được một kiếp.
“Không sao, có hoài nghi cũng rất bình thường, tại hạ giờ mới biết có người trùng tên với mình.” Vừa rồi suýt chút nữa sử dụng phù lục do Thái U chân nhân cho. Lục Khiêm cũng không ngờ lại có sơ hở như vậy. Cửu Tiêu Đạo Minh cách chỗ này mấy vạn dặm.
Đã sớm lấy lại tự do, thế là lúc gia nhập mới khai báo tên thật. Ngoại trừ một cái tên, không có thân phận nào khác bị lộ. Suýt chút nữa làm bản thân làm lộ chứng cứ.
Nhưng nó gần như trở thành bằng chứng để vạch trần bản thân.
Vô Sinh cười nói: “Đừng nói nữa, ngày mai Phủ chủ khải hoàn trở về, chính đạo sẽ có truy binh, đến lúc đó cùng ta đi nghênh đón. Phủ chủ còn muốn nâng ngươi làm Đại âm soái, lần này để bọn họ nhìn xem sự lợi hại của Giải Thoát Âm soái.”
“Được.” Lục Khiêm thầm nghĩ người này muốn tuyệt đường lui của mình đây mà. Vốn còn muốn dựa vào thân phận Thập Bát Thiếu Tể để tẩy trắng. Một khi lộ mặt trước mắt mọi người, tương lai chỉ có thể đi vào bóng tối. Không thể không thừa nhận một chiêu này thật là độc.
Vô Sinh nhìn xung quanh, nói: “Nơi này cũng đã bị hủy hoại, ngươi đi theo ta đến đại điện Minh phủ, ngày mai với đồng liêu cùng nhau xuất phát." Dáng vẻ này của Vô Sinh là không muốn để cho Lục Khiêm rời khỏi tầm mắt.
Lục Khiêm cũng không có cách nói rõ tình huống với Thái U.
Quên đi, đến lúc đó lại tùy cơ ứng biến. Hoặc là liều mạng đào thoát, không cần xen vào bí mật độ kiếp, xem xem mệnh có cứng hay không, có thể vượt qua kiếp nạn này hay không.
Hoặc là tiến một bước lấy được tín nhiệm của đám người Thiên Hà, gia nhập trung tâm của Minh phủ.
Tại Minh phủ.
Mây đen ngàn dặm bay lơ lửng trên cung điện to lớn. Vô số thực vật bên dưới phun ra âm khí. Nơi này rất thích hợp cho việc tu hành. Ở trong Hoàng Tuyền âm khí nồng đậm, Lục Khiêm cảm giác pháp lực của mình vận chuyển nhanh hơn không ít.
Đại điện.
Ba nhân vật còn lại đứng ở trung tâm. Cảm thấy hai người Lục Khiêm tiến đến, ba người xoay đầu lại. Khủng Bố điện chủ giống như bộ xương, Dương Giác Ma Kiếp mặt xăm phù lục phù hoả.
“Giải Thoát Âm soái, ngưỡng mộ đã lâu, ngưỡng mộ đã lâu.” Ánh mắt của cả ba đầy ẩn ý, Khủng Bố điện chủ cười lạnh.
“Bái kiến các vị Âm soái.” Lục Khiêm chào lại mà không thay đổi sắc mặt, cảm giác giống như một bữa Hồng môn yến, tâm trí bí mật liên lạc với phù lục do Thái U đưa cho.
“Bái kiến các vị Âm soái.”
Lục Khiêm chào lại mà không thay đổi sắc mặt, cảm giác giống như một bữa Hồng môn yến, tâm trí bí mật liên lạc với phù lục do Thái U đưa cho.
Chắp tay hồi lâu nhưng không thấy đối phương ra tay. Nghĩ đến đây, cuối cùng Lục Khiêm cũng cảm thấy nhẹ nhõm. Xem ra đối phương còn chưa chắc chắn, chỉ nghi ngờ ở trong lòng mà thôi.
Dựa trên sự hiểu biết của Lục Khiêm về đám người ở Minh phủ, nếu có bất kỳ bằng chứng nào, đám người này nhất định sẽ ra tay không chút do dự. Sẽ không kéo dài cho đến bây giờ. Trái tim treo lơ lửng của Lục Khiêm hạ xuống.
Bình tĩnh mà xem xét, nếu như không gặp được độ kiếp mà nói, Minh phủ chắc chắn là một thế lực tương đối tốt. Sẵn sàng trao tặng địa vị và công pháp, không bao giờ keo kiệt khi ban thưởng.
Thật không may, hầu hết mọi người không biết rằng đây là tiền mua mạng sống.
Lục Khiêm có lẽ đã hiểu một chút trong khoảng thời gian này.
Phong Kiếp sẽ không tìm một người đơn độc. Mà mọi người đều có cơ hội. Đồng thời tu vi càng mạnh thì sức mạnh của Phong Kiếp sẽ càng mạnh. Dù thế nào đi chăng nữa, tai họa ập xuống đầu là điều không thể tránh khỏi.
Lần này Thiên Hà mở đạo tàng, e rằng Thông U quan và Yêu Quỷ Môn đều sẽ bị liên lụy.
Lục Khiêm và những người khác ngồi trong đại điện điều điều tức. Các loại pháp thuật dị tượng hòa lẫn trong đại điện.
Vốn chỉ muốn học tập một Đại thủ ấn. Bây giờ không có cơ hội. Một khi lộ ra một chút hơi thở, chỉ sợ thật sự sẽ bị giết.
“Sức mạnh của Đại Giải Thoát Luân không tồi.” Vô Sinh nhìn bánh xe màu vàng trên đỉnh đầu Lục Khiêm. Nhìn bánh xe này từ xa, nó thực sự mang ý nghĩa của Thiên Hà Luân Hồi bàn. Nếu không phải Lục Khiêm thấp hơn mình hai cảnh giới thì chỉ cần cao hơn một chút cũng sẽ khiến cho mình không chịu nổi.
“Ngày khác lại so tài một chút. Khặc khặc.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận