Bàng Môn Đạo Sĩ Ở Thế Giới Chí Quái

【VIP】 Giao Long phối giống, không từ mà biệt(2)

【VIP】 Giao Long phối giống, không từ mà biệt(2)
Nếu ăn nhiều thì rất dễ bị một số chính phái tìm đến cửa, không cẩn thận phải dọn nhà tìm một nơi ở mới.
Lão bát thuận miệng bới mấy bát cơm, sau đó hóa thành một con Giao Long đen tuyền.
“Đại ca, ta đi làm mưa!” Hắc Giao Long gầm lên một tiếng nặng nề, mang theo một đoàn vân khí rời đi.
Lục Khiêm bỗng nhiên mở miệng: “Giao Quân, xung quanh đây có đạo nhân nào tên là Xích Âm không?”
Xích Âm từng là bằng hữu của Chúc Quỷ Vương, người này có thể dẫn hắn tiến vào Đông Quan.
Lục Khiêm cảm thấy nên tìm nơi Luyện Cương trước mới tốt.
Còn con gái của Chúc Quỷ Vương thì dù sao đã qua hai mươi, ba mươi năm rồi, muộn thêm chút nữa cũng không sao.
Hơn nữa hắn Luyện Cương xong, tìm người mới càng thuận tiện hơn.
“Xích Âm? Không quen biết, hình như người của Vạn Thế Âm Trủng thích lấy đạo hiệu là Xích. Bọn họ sinh sống ở vùng Âm Sơn Giản và Đoàn Khê. Tại hạ có quen biết mấy người, hôm nào sẽ hỏi thăm giúp huynh.”
Bích Nhãn Giao Long trầm tư một lát mới lên tiếng.
“Không cần làm phiền đến đạo hữu, tại hạ tự mình tìm đến cũng được.” Lục Khiêm khéo léo từ chối.
“Sao đạo hữu không ở lại một thời gian ngắn, chúng ta sẽ tận tình tiếp đãi.” Ánh mắt Tước Nhi lấp lánh như sao.
“Đã vậy thì bần đạo mặt dày ở lại thêm mấy hôm.” Lục Khiêm thuận miệng đáp lại, còn trong lòng thì không nghĩ như thế.
Không hiểu sao Lục Khiêm cảm thấy những người này nhiệt tình hơi quá mức.
Ầm ầm!
Lúc này, bầu trời vọng đến một tiếng sấm.
Lôi quang xẹt qua đỉnh đầu của mọi người.
“Các vị đạo hữu, ta có thể ra ngoài xem một lát hay chăng?” Lục Khiêm nói.
“Đương nhiên có thể.” Bích Nhãn Giao Quân gật đầu.
Dứt lời, Lục Khiêm bay ra ngoài.
Bay lên đến phía trên tầng mây, Giao Long vụt ngang qua bầu trời, hơi nước tạo thành mây đen cuồn cuộn.
Nước mưa rơi xuống như những mũi tên, rải rác trên nền đất.
Mỗi tòa thành trì bên dưới đều có miếu thờ Giao Long vương.
Trong thời gian hô mưa gọi gió, từng sợi tinh khí bay ra từ trong miếu thờ, đi vào trong cơ thể của Hắc Long.
“Đây là phương pháp mượn tín ngưỡng của phàm nhân để tu luyện?” Lục Khiêm thầm nghĩ.
Giao Long ở Ngọa Long tự trừ ăn con người ra, còn có thể mượn hơi nước cùng tín ngưỡng của phàm nhân để tu hành.
Ngoại trừ mỗi tháng bày đồ cúng đồng nam đồng nữ thì bọn họ ở chung khá hài hòa với phàm nhân.
Cơ thể Giao Long chìm trong hơi nước, thoạt nhìn cực kỳ ung dung tự tại.
Nghĩ đến đây, Lục Khiêm điều động Ất Mộc Tinh khí trong cơ thể, phóng xuống ruộng lúa bên dưới.
Đồng lúa bên dưới nhanh chóng lên cao, trổ ra những hạt tròn no đủ.
Phàm nhân thấy vậy không khỏi trợn mắt há miệng, tựa như đang nhìn thấy thần tích.
Làm xong, một tia tinh khí đi vào trong cơ thể hắn.
Lục Khiêm không chỉ khôi phục Ất Mộc Tinh khí vừa nãy, mà còn được bồi lại một phần lớn khác.
Nhưng Lục Khiêm không làm tiếp, bởi lẽ chúng long bên trong Ngọa Long Tự thay phiên nhau tiến hành, hắn không nên cướp tinh khí vốn là của người ta.
Hơn nữa, quan trọng là Lục Khiêm muốn rời đi.
“Nơi này không thích hợp ở lâu. Nếu ta đã lấy được thông tin thì nên lên đường thôi.” Lục Khiêm thầm nghĩ.
Lục Khiêm đã sinh tồn nhiều năm bên trong hoàn cảnh lấy lợi ích làm chủ, hắn chưa bao giờ nhiệt tình một cách vô duyên vô cớ, biểu hiện của mười hai con Giao Long dị chủng này quá mức khác thường, đặc biệt là Tước Nhi cùng lão nhị.
Thái độ của hai người này rất kỳ quái.
Vô duyên vô cớ lấy lòng, không phải phường trộm cắp thì cũng gian trá.
Hơn nữa đối phương còn là Giao Long, là một loài rồng gian trá giảo hoạt, Lục Khiêm cũng là rồng đương nhiên hiểu được ý nghĩ này.
Vào lúc Lục Khiêm tính toán rời đi, Tước Nhi bước tới trước mặt Bích Nhãn Giao Quân, tựa trên bả vai hắn, nói: “Đại ca, giữ hắn ở lại để phối giống cho ta…”
“Được, đại ca nhất định sẽ giúp muội. Nếu không đồng ý sẽ đánh gãy chân hắn.” Trong mắt Bích Nhãn Giao Quân lóe lên một tia tàn nhẫn.
Mười hai con Giao Long ở Ngọa Long tự đến từ Phương Thốn Yêu Quốc.
Bởi vì có huyết mạch hỗn tạp nên thuộc tầng thấp nhất bên trong đám Giao Long.
Thế nên quần long này mới đến đây để quây quần.
Người ngoài không tưởng tượng nổi bọn họ si cuồng huyết mạch đến cỡ nào.
“Không đúng, người đâu rồi?” Bích Nhãn Giao Quân phản ứng lại.
Khí tức của Lục Khiêm vậy mà lại không thấy đâu nữa.
Vụt!
Giao Long bay lên không, chỉ thấy chân trời phía xa tắp có một chấm nhỏ đang dần dần biến mất.
“A! Đạo hữu dừng bước!” Bích Nhãn Giao Long cất cao giọng.
Lục Khiêm đang phi hành trên không trung, gió lớn gào thét ở bên tai, phía sau truyền đến tiếng gào nóng lòng của Bích Nhãn Giao Long.
Quả nhiên có vấn đề! May mà hắn nhanh chân.
Nghĩ đến đây, Lục Khiêm quay đầu cười đùa: “Đạo hữu không cần tiễn, phía trước là vạn dặm, giang hồ gặp lại! Cứ vậy đi!”
Huyền Sương Âm Sát bọc quanh cơ thể hắn, mây xanh vẽ ra vệt lửa biến mất ở phía chân trời.
Lục Khiêm đột nhiên tăng tốc khiến Bích Nhãn Giao Long đành trơ mắt nhìn hắn rời đi.
“Đáng chết! Để hắn chạy mất!” Bích Nhãn Giao Quân oán hận nói, chỉ có thể mất hứng quay về.
Một chuyến đến Ngọa Long tự ngắn ngủi, Lục Khiêm lại lần nữa lên đường.
Tiến vào Cửu Tiêu Đạo Minh cần có sự trợ giúp của Xích Âm.
Mặc dù trên người hắn có tín vật của Đông Quan nhưng bất luận đại thế lực nào cũng sẽ không thủ tín chỉ vì một tín vật.
Trên người Lục Khiêm lại không mang theo cừu oán gì, không bằng thoải mái gia nhập vào trong.
“Vùng Âm Sơn Giản sao?” Lục Khiêm nhớ lại bản đồ trong đầu, phát hiện nơi này nằm trên đường đi đến Thiên Nguyên.
Thiên Nguyên là nơi con gái Quỷ Chúc Vương mất tích.
Đi Thiên Nguyên thì tiện đường đi tìm người của Vạn Thế Âm Trủng.
“Thỉnh bảo bối lật phải!”
Vụt!
Cơ thể hắn hóa thành hạc trắng, hai cánh vung lên phá tan tầng mây.
Bạn cần đăng nhập để bình luận