Bàng Môn Đạo Sĩ Ở Thế Giới Chí Quái

【VIP】 Âm tính bản nguyên, vượt qua hư không(2)

【VIP】 Âm tính bản nguyên, vượt qua hư không(2)
Đã Huyền Lão Hắc Đế cầm lợi ích, cũng phải gánh chịu nguy hiểm đắc tội Trung Nguyên Tử Quân và Thần Đạo Nhân.
Với tài nguyên lấy được từ Kỳ Luân quốc, đủ để cho hắn dùng đến Nguyên Thần vẫn còn thừa.
Sau đó Lục Khiêm chỉ muốn an tâm bế quan, chờ đến Đại Minh Hương lần sau mở ra, tìm kiếm truyền thừa. Trong quá trình đó không muốn sinh sự thêm.
Lục Khiêm nói ra suy nghĩ này.
“Không có việc gì, ngươi cứ yên tâm bế quan.”
Huyền Lão Hắc Đế xua xua tay. Rất nhanh, trước mắt xuất hiện một viên Lam Tinh. Tinh thần cực lớn, mênh mông vô bờ. Đây chính là đại hạo chủ tinh, cũng là nơi chúng nhân sinh sống. Không biết Bắc Âm Phong Đô Sơn có thể ngăn trở cương phong và lôi hải hay không.
“Nếu không được thì để ta giúp?”
Huyền Lão Hắc Đế hỏi.
Cao thủ Nguyên Thần có thể dùng nhục thân vượt qua địa phương này, pháp vực vừa mở ra coi như cương phong lôi hải cũng không thể xâm hại.
“Không được, ta muốn thử xem.”
Tóm lại phải thử nghiệm một chút, hiện tại có cao thủ hỗ trợ quan sát, nếu xảy ra chuyện cũng có thể giúp một cái. Về sau thực chiến sẽ không có cơ hội như vậy. Nghĩ tới đây, Lục Khiêm liền cắn răng, Bắc Âm Phong Đô Sơn bay thẳng xuống dưới.
Tạch tạch tạch. . .
Cương phong điên cuồng cắt chém pháp trận bên ngoài Phong Đô Sơn.
Toàn bộ ngọn núi đều đang chấn động, ngàn vạn trường xà nhao nhao thức tỉnh, hai con ngươi huyết hồng lóe lên một mảnh đỏ máu.
Huyền Lão Hắc Đế nhìn qua một màn trước mắt, trong lòng như có điều suy nghĩ. Địa phương này so với mình tưởng tượng còn muốn cường đại hơn, thật là một cái pháp bảo không tệ.
Từ hiện tại đến xem, chắc có thể hoành độ hư không. Hiện tại Lục Khiêm đã có điều kiện tìm kiếm Tinh Thần. Tìm kiếm Tinh Thần chính là có được lãnh địa của riêng mình, căn cơ Động Chân.
Có thể nói là tiền đồ sáng lạn.
Tài nguyên cái thế giới này quá ít, làm cho mọi người không thể không tranh đấu sát phạt. Nếu tài nguyên dồi dào, mọi người đóng cửa lại tu luyện, cần gì chém chém giết giết. Lúc đang nghĩ ngợi, bỗng nhiên một trận rung động mãnh liệt truyền đến, Bắc Âm Phong Đô Sơn bình ổn rơi xuống đất.
Oanh!
Bên ngoài truyền đến từng trận rung động.
Bắc Âm Phong Đô Sơn bình ổn rơi xuống đất. Cánh cửa Bắc Âm Phong Đô Sơn mở rộng, hai người bay ra.
“Lão phu trở về bế quan, ngươi cũng trở về đi.”
Huyền Lão Hắc Đế cầm Thanh Xà, ánh mắt nhìn về phía Lục Khiêm:
“Lấy tính cách của Trung Nguyên Tử Quân, khẳng định Thần Đạo Nhân chết chắc.”
Cho nên không cần phải lo lắng Thần Đạo Nhân trả thù, chỉ cần để ý khi nào Trung Nguyên Tử Quân tra bọn hắn là được.
Huyền Lão Hắc Đế cảm thấy không quá mấy ngày chuyện này sẽ đến. Dù sao ai cũng biết rõ Trụ Tuyệt thành chủ tới trả thù Lục Khiêm. Bây giờ chết ở vực ngoại Tinh Thần, nhất định trong đó có liên quan đến Lục Khiêm. Chỉ cần tìm hiểu nguồn gốc một cái, khẳng định sẽ tra ra nguyên do. Quá trình này không cần mấy ngày.
“Ngươi cứ việc yên tâm bế quan, nhất định lão phu có thể thành tựu Động Chân.”
Về phần tại sao, Huyền Lão Hắc Đế không có nói rõ.
Ngũ Đấu Linh Quân Âm Cảnh Thiên Cung đều có bí mật của mình, khẳng định Huyền Lão Hắc Đế cũng có ám thủ.
Lục Khiêm không hỏi nhiều, mỗi người đều có bí mật của mình. Có lẽ bí mật của Huyền Lão Hắc Đế là có tiểu động thiên có thời gian chênh lệch mấy trăm lần cùng ngoại giới cũng không chừng.
Nói xong, Huyền Lão Hắc Đế biến mất tại chỗ. Lục Khiêm nghĩ nghĩ, cũng bay trở về gần Thần Môn thành. Trước khi bế quan, hắn còn có việc phải làm.
Thời gian từ lúc Trụ Tuyệt thành chủ tới trả thù, đến khi gia hỏa này bỏ mình, cũng chỉ trong hai canh giờ ngắn ngủi. Hai đứa con trai của lão còn ở gần Thần Môn thành chờ tin tức tốt của phụ thân, hiện tại Lục Khiêm đi qua diệt sạch bọn hắn.
Thần Môn thành.
Trận bạo tạc vừa rồi, khiến cho tường thành sụp đổ hơn phân nửa, cư dân bên trong thành liều mạng chạy ra ngoài. Nhìn thấy ngoài thành toát ra ánh lửa, lại bị dọa cho chạy trở về. Trấn thủ sứ và thành chủ Câu Ly vương triều cũng bay lên trời, nhìn về phía phủ đệ Phong Đô.
Trước tiên bọn họ báo cáo tin tức này về, bên trên cũng không có bảo bọn họ nhúng tay vào, mà yên lặng theo dõi kỳ biến. Nghe nói là Trụ Tuyệt thành tới trả thù, sự tình không liên quan gì đến Câu Ly vương triều, bọn hắn chỉ cần duy trì trật tự, không cho dư chấn chiến đấu tác động đến thành trì là được.
Thần Môn thành chủ nhìn qua đại hỏa cháy hừng hực, nói:
“Không có động tĩnh? Kết thúc rồi sao?”
Không đến hai canh giờ, đã đưa ra suy đoán về Trụ Nguyệt Thành chủ.
“Phong Đô chạy, Trụ Tuyệt Thành chủ đuổi tới, có lẽ đã kết thúc rồi.”
Hữu tâm tính vô tâm.
Đối phương vừa đến liền sử dụng sát chiêu.
Phong Đô không để ý, trực tiếp trúng chiêu, may mắn chạy trốn cũng là mang theo thương tích, không qua bao lâu, sẽ có thể nghe được tin tức Trụ Tuyệt thành chủ chém giết Phong Đô.
“Nhắc tới, hình như là bệ hạ diệt nhục thân Trụ Tuyệt thành chủ, mới đưa đến Phong Đô bị giận chó đánh mèo.”
“Ha ha, không nghĩ ra lão gia hỏa này lại là nhân vật lấn yếu sợ mạnh, lần này Phong Đô thảm rồi.”
Mọi người đều cười trên nỗi đau của người khác.
Trên danh nghĩa Câu Ly vương triều và Âm Cảnh Thiên Cung có quan hệ hợp tác, nhưng thực tế quan hệ không tốt hơn bao nhiêu so với trước kia.
Mặc dù không đến mức đánh nhau chết đi sống lại giống như trước kia, nhưng vẫn có rất nhiều va chạm, đặc biệt là dưới tình huống hai môn phái dung hợp lại với nhau.
Bọn hắn vui mừng nhìn thấy đại nhân vật Âm Cảnh Thiên Cung bị giết.
Trên một chỗ lầu các ở một bên khác. Nhị thiếu chủ nhìn qua đại hỏa thiêu đốt Phong Đô Sơn, trong mắt lóe lên một tia khoái ý.
“Xem lần này ngươi có chết không.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận