Bàng Môn Đạo Sĩ Ở Thế Giới Chí Quái

【VIP】 Tìm kiếm Tinh Thần, quay về Nam Linh vực (2)

【VIP】 Tìm kiếm Tinh Thần, quay về Nam Linh vực (2)
Đệ Nhất Vô Lượng chỉ huy rất nhiều Đạo binh Ngưu Đầu Mã Diện. Trước mặt là trận pháp phức tạp dài rộng mười trượng. Đạo binh đều từ Thần Tướng Hiện Hình Phù dung nhập kim cung tạo ra, hiện tại không thiếu người làm việc vặt.
“Pháp trận kiến tạo tới đâu rồi?”
Lục Khiêm hỏi.
“Gần xong rồi, qua mấy ngày nữa là có thể mở ra trận pháp. Đúng rồi. . .”
Đệ Nhất Vô Lượng chợt nhớ tới cái gì.
“Sao vậy?”
“Trận này có thể không nhìn khoảng cách truyền tống, thế nhưng nền tảng trận pháp cần một phương Tinh Thần Ngọc Tiết làm bản nguyên, trận pháp vừa mở ra, đều cần tiêu hao năng lượng.”
Đương nhiên, cũng không phải là tiêu hao Tinh Thần Ngọc Tiết, nếu không cũng quá xa xỉ rồi.
Tinh Thần Ngọc Tiết giống như bình tích điện, đều phải dùng vật khác đến bổ sung tiêu hao.
“Tại hạ tính toán đơn giản một chút. Một ngày cần khoảng ba mươi vạn Pháp Tiền, còn Tinh Thần Ngọc Tiết thì một năm đổi một lần. Đây là truyền tống cơ bản nhất, nếu như quá xa mức độ tiêu hao sẽ cao hơn.”
Chi phí cộng lại thấp nhất hơn hai triệu.
Không trách được tìm kiếm Tinh Thần tốn tiền như vậy.
Nếu như thất bại, đó chính là tổn thất mấy trăm triệu. Đó là còn không tính tiền nhân công, các chi phí hỗn tạp khác và thời gian tinh lực.
“Đúng rồi, còn hai cái tọa độ lần trước ta cho ngươi thì sao.”
Lục Khiêm nói là tọa độ Thái Ảm vực và Nam Linh vực.
“À, ta đã làm được, qua mấy ngày nữa chúng ta sẽ đi đến Nam Linh vực mà ngài nói. Nơi này không xa, có lẽ sẽ tiêu hao ít năng lượng.”
“Tốt, đến lúc đó nhìn xem.”
Lục Khiêm gật đầu.
Mặc dù địa phương này cằn cỗi, thế nhưng hồi vốn cũng không có vấn đề.
Ba ngày sau.
Pháp trận kiến tạo xong xuôi. Hậu sơn Kim cung.
Bày ở trước mặt mọi người là viên cầu màu vàng lơ lửng trong hư không, phía dưới là đồ án phù lục phức tạp. Tơ vàng dây đồng, huyết mặc ngọc thạch làm khung. Tạo thành một cái pháp trận ba chiều phức tạp.
“Đại nhân, may mắn không làm nhục mệnh.”
Thái Ảm vực thì không đi được.
Địa phương này còn nhỏ hơn so với Nam Linh vực. Thời điểm Lục Khiêm rời đi trước đây, gần như đã chuyển hết đồ vật ở Thái Ảm vực, hiện tại lại đi tới đó sẽ rất hao phí.
Nam Linh vực thì khác, nơi đó còn có rất nhiều đồ tốt.
“Đúng rồi đại nhân, thời gian ở Nam Linh vực không khác bên này bao nhiêu đâu?”
“Cùng một cái thế giới, mà thời gian còn khác nhau sao?”
Lục Khiêm kinh ngạc nói.
“Đương nhiên, dưới nền đất một vài đại lục, hoặc là không gian kỳ quái nào đó, bởi vì nguyên nhân địa hình của những địa phương này, có thể sẽ dẫn đến tốc độ chảy không giống bên này.”
Tốc độ chảy nhanh hơn bên này còn tốt, nếu chậm một chút, như vậy tiền vốn sẽ cao.
Giống như ngây người ở bên kia một ngày, bên này đã qua một tháng.
Pháp trận bên này vẫn đang duy trì, dựa theo một ngày ba mươi vạn đến tính toán, đó chính là chi phí gần một ngàn vạn.
Nếu như không gặp bảo địa gì quý hiếm, như vậy chi phí này cũng quá cao rồi.
Đây chính là chi phí thường gặp khi tìm kiếm Tinh Thần.
Đầu tiên không chỉ tốn mấy trăm triệu xây dựng trận pháp, về sau còn rất nhiều nhân tố cần tiền khác.
Ví dụ rõ ràng nhất chính là thế lực đỉnh tiêm nào đó mới đi Ngọc Tuyệt tinh gần đây.
Đám người vừa thông qua pháp trận đi vào, hơn hai mươi năm chưa hề đi ra.
Pháp trận vừa mở, mỗi giây đều phải tiêu tiền, hơn hai mươi năm đốt đi mấy tỷ Pháp Tiền.
Nhưng bọn họ lại không dám tùy tiện hủy đi pháp trận, ngộ nhỡ bên kia gặp phải nguy hiểm, không thể kịp thời trở về, chẳng phải mấy cao thủ của môn phái đều chết ở đó sao.
Về sau đám cao thủ kia đi ra, mọi người mới biết rõ bọn họ chỉ mới ngây người ở bên kia hai ngày.
“Có lẽ là gần như nhau.”
Lục Khiêm suy nghĩ, nói.
“Không biết rõ cũng không sao, lát nữa ta dùng ngọn nến đo một cái liền biết rõ.”
Đệ Nhất Vô Lượng cười nói.
Nói xong, chỉ thấy lão nhẹ nhàng đọc lên chú ngữ.
Pháp trận lóe lên một đạo quang mang màu đỏ.
Đệ Nhất Vô Lượng nhanh tay nhanh mắt, vừa lẩm bẩm đọc chú ngữ vừa bay lên trên không trung viết đồ án.
Đây là trận pháp căn cứ vào phương vị Lục Khiêm cho và ký ức lúc rời đi Nam Linh vực làm ra tọa độ.
Một lát sau, pháp trận cũng hoàn thành.
Cột sáng màu trắng bay thẳng lên trời, may mà nơi này là Bắc Âm Phong Đô Sơn, nếu như là ở ngoại giới, nói không chừng đã bị người phát hiện.
Pháp trận mở ra, hư ảnh bạch sắc quang cầu chậm rãi chuyển động.
Đệ Nhất Vô Lượng đốt một ngọn nến trắng rồi chậm rãi đưa ngọn nến vào quang cầu.
Trong nháy mắt ngoại vật tiến vào, bỗng nhiên quang cầu chấn động, chợt toả ra hào quang rực rỡ.
Sau đó Đệ Nhất Vô Lượng rút tay về, ngọn nến cháy được một đoạn.
“Tốc độ thời gian trôi qua giống nhau.”
Căn cứ ngọn nến tại pháp trận trong lượng tiêu hao, có thể suy tính ra tốc độ thời gian trôi qua của phương thế giới kia và nơi đây.
“Đại nhân, hiện tại có thể tiến vào.”
Đệ Nhất Vô Lượng dẫn đầu đi vào.
Lục Khiêm suy nghĩ một chút, cũng tiến vào pháp trận. Đương nhiên, trước khi đi vẫn lưu lại một sợi lông tơ biến thành hình dạng của mình, phụ trách trông coi trận pháp.
Ngộ nhỡ trận pháp trục trặc, dẫn đến việc mình về không được, thật sự là tất cả đều trở về điểm ban đầu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận