Bàng Môn Đạo Sĩ Ở Thế Giới Chí Quái

【VIP】 Hoàng Tuyền đại đan, nguy cơ thân phận(1)

【VIP】 Hoàng Tuyền đại đan, nguy cơ thân phận(1)
Cũng không phải là mỗi ngày tu hành là có thể đạt đến trạng thái tốt nhất. Mà lại có một số người Đạo Cơ pháp thể kém, tốc độ tu luyện chậm hơn so với Đạo Cơ bình thường khác. Cho nên phần lớn người sống ngàn năm cũng chỉ có ba trăm đến năm trăm năm đạo hạnh. Đây cũng là lý do tại sao hầu hết tán tu Đạo Cơ đều quanh quẩn ở sơ kỳ.
Lục Khiêm hiện có tổng cộng sáu mươi năm pháp lực, cách năm trăm năm đạo hạnh vẫn còn rất xa.
Nghĩ tới đây, Lục Khiêm thử ngồi xuống tu hành. Trước khi tu hành, đầu tiên phải trồng toàn bộ Hướng Nhật Ma Quỳ ở bên ngoài Linh điền. Lưỡi chạm vào vòm miệng, dồn khí xuống đan điền. Pháp lực giống như tuấn mã lao nhanh, nhảy nhót bốn phía bên trong kinh mạch. Sáng trưa tối tất cả ba lần. Mỗi lần một canh giờ. Bởi vì là Pháp Thể Quan Tưởng đồ cho nên tốc độ tu hành nhanh không tưởng tượng nổi.
Đại Giải Thoát Luân có thể sử dụng mười lần, một lần hai canh giờ. Mỗi ngày nhiều hơn hai mươi canh giờ so với những người khác.
Theo sự vận hành của công pháp, vô số Hoàng Tuyền âm khí điên cuồng vọt tới, tạo thành một vòng xoáy lớn trên đỉnh đầu. Trong xoáy nước, Giao Long chìm chìm nổi nổi, phun ra nuốt vào tinh khí. Không mất bao lâu, Lục Khiêm chậm rãi thức tỉnh, hai mắt hiện lên một tia đỏ mang. Một ngày lại thêm hai mươi canh giờ tu hành. Khiến cho mức độ tăng lên hai bậc. Giới hạn là ba lần một ngày.
Có nhiều thêm hai mươi canh giờ, ít nhất một nửa trong số đó sẽ được dùng để nghỉ ngơi. Một ngày tăng lên hai điểm mức độ, nhưng vẫn chỉ là hạt cát trong sa mạc.
“Quá ít.” Lục Khiêm cười khổ một tiếng. Nhìn vào Hoàng Kim Giám trong đầu.
Hoàng Tuyền Cửu Cung Triều Tu Bí Quyết Kinh Đồ ( Đạo Cơ sơ kỳ: 21902/150000)
Tròn một trăm năm mươi ngàn là hạn mức cao nhất, đây là công pháp có mức độ cao nhất mà Lục Khiêm từng gặp. Cộng thêm hai mươi ngàn mức độ kia là sáu mươi năm đạo hạnh. Dựa theo tốc độ một ngày một khắc, sẽ mất ít nhất bốn trăm mười bốn năm để đạt được viên mãn.
Sở dĩ không phải là năm trăm năm e rằng là bởi vì Pháp Thể Đạo Cơ thượng giai, cho nên hạn mức tối đa để viên mãn thấp một chút.
Cho dù một ngày hai mức độ, tối thiểu cần hai trăm năm mới có cơ hội đột phá Đạo Cơ. Chưa kể đến còn tu luyện những pháp thuật khác, dưới tình huống không dùng đan dược, thời gian này sẽ lâu hơn một chút. Cho nên vẫn cần rất nhiều tài nguyên.
"Đại nhân. Vô Sinh Điện chủ bái phỏng."
Bên trong hỏa diễm truyền đến âm thanh của Vô Nguyệt.
“Hắn tới làm gì?” Lục Khiêm nghi hoặc. Đi ra khỏi Diễm Tâm Kim Cung, đi vào đại điện.
Vô Sinh chắp tay đứng bên trong đại điện, vẻ mặt bình tĩnh, không nhìn ra được cảm xúc của gã.
Thời điểm Lục Khiêm đi đến, Vô Sinh bỗng nhiên quay đầu. Một luồng sát khí ập đến.
“Sắc!”
Lục Khiêm cảm thấy sức sống của mình đang trôi qua nhanh chóng.
“Ngươi bị điên à?” Lục Khiêm vừa sợ vừa giận. Gia hỏa này rõ ràng là hạ tử thủ. Kiểu này Lục Khiêm sẽ không nhượng bộ nữa, trước tiên đánh một trận lại nói tiếp.
Giao Phục Hoàng Tuyền đồ ngang trời, Giao Long mắt vàng gầm thét, khí thế trường lực trấn áp cướp đoạt sinh khí.
“Ngươi có quan hệ gì với Thái U chân nhân của Cửu Tiêu Đạo Minh?” Vô Sinh gằn từng chữ.
“Ta không biết ngươi đang nói cái gì.” Trong lòng Lục Khiêm giật mình, nhưng vẻ mặt vẫn bình tĩnh. Thầm nghĩ làm sao đám người này phát hiện mối quan hệ của mình và Thái U. Ngoài Xích Âm và Thái U, dường như không ai biết thân phận chân chính của mình.
"Hừ! Không nói đúng không." Vô Sinh hừ lạnh một tiếng, lòng bàn tay ngưng tụ Thương Bạch Cốt kiếm. Thương Bạch Cốt kiếm phá vỡ hư không, đâm thẳng vào mi tâm của Lục Khiêm.
Trong chốc lát, thiên địa biến sắc. Toàn bộ thế giới chỉ còn lại một màu trắng xám. Ở trong đó, sinh cơ nhanh chóng trôi qua.
Ầm!
Cốt kiếm và Kiếm Hoàn va chạm, tia lửa văng khắp nơi. Kiếm Hoàn và Cốt kiếm bất phân thắng bại.
"Thật trùng hợp, đồ đệ thứ mười tám của Thái U cũng gọi là Lục Khiêm, ngươi cũng gọi là Lục Khiêm."
Vô Sinh lặng lẽ cười lạnh, Cốt kiếm đè xuống, Kiếm Hoàn bay ngược lại xuyên thủng vách tường đại điện, cày ra khe rãnh sâu ngàn trượng trên mặt đất.
Đại điện sụp đổ, những người khác ngã xuống đất hôn mê bất tỉnh do nhận phải dư âm công kích của hai người.
Nếu không phải Giao Phục Hoàng Tuyền đồ ngăn chặn phần lớn Vô Sinh ý cảnh chỉ sợ đám người này sớm đã bỏ mạng tại chỗ.
“Hắn gọi là Lục Khiêm liên quan gì đến ta? Lục Khiêm trên đời này chỉ có một mình ta hay sao?” Nghe thấy Vô Sinh nói như vậy, Lục Khiêm cuối cùng cũng cảm thấy nhẹ nhõm. Hóa ra chỉ bởi vì cái tên này.
Cả hai đánh từ dưới đất lên đến bầu trời. Giao Long dài mấy trăm trượng dẫm lên đám mây đen, chiến đấu với Vô Sinh nhỏ hơn mình gấp mười lần.
Mười dặm kim quang, ngàn trượng Long Tiên, cùng Đại Giải Thoát Luân...
Luyện Thể và Luyện Khí cùng các loại thủ đoạn đồng thời phóng ra.
Mặc dù là Đạo Cơ sơ kỳ, nhưng vì là song Đạo Cơ nên cũng có thể phát huy sức chiến đấu của Đạo Cơ trung kỳ. Vô Sinh nhìn mà âm thầm kinh hãi, không ngờ người này đã trưởng thành đến mức này.
Nghĩ đến đây, Vô Sinh dừng tay.
Bạn cần đăng nhập để bình luận