Bàng Môn Đạo Sĩ Ở Thế Giới Chí Quái

【VIP】 Bắc Âm Phong Đô Sơn hiển uy (2)

【VIP】 Bắc Âm Phong Đô Sơn hiển uy (2)
Oanh!
Lại là một cái lưu tinh huyết khí từ trên trời giáng xuống. Hung hăng đánh lên Bắc Âm Sơn, đại sơn nặng đến số trăm vạn cân chấn động kịch liệt, bề mặt hiện lên màng ánh sáng nhàn nhạt. Màng ánh sáng là thần thông nghịch chuyển âm dương của Thiên Địa Đại Ma Bàn. Sát khí không ngừng bị hao mòn, hóa thành năng lượng thuần túy nhất để hấp thu, sau đó lại dùng loại năng lượng này đến áp chế Huyết Phù Đồ. Khiến cho nàng khổ không thể tả.
Lực lượng của nàng càng đánh càng ít, mà Lục Khiêm thì là càng đánh càng tăng.
Hư không bên ngoài ngưng tụ ra một chiếc gương.
Đám người đứng ở xung quanh, quan sát tình cảnh trong động thiên.
“Huyết Phù Đồ rơi vào hạ phong, tại sao tên Hỏa Kiếp này lại lợi hại như vậy.”
Đông Đẩu Quân cảm thán nói.
“Đó là đương nhiên, đây là truyền nhân nhất mạch Diêm La Thiên Tử chúng ta, bản lĩnh không phải giả.”
Cổ Thương Thiên vuốt vuốt sợi râu mỉm cười, nội tâm cũng đang âm thầm kinh ngạc.
Cường độ cái Diêm La Chân Thân này cũng không thua gì chính mình. Hơn nữa cái cự sơn kỳ quái này đến cùng là loại pháp bảo nào? Gã chưa thấy qua pháp bảo khó chơi như vậy bao giờ. Nhìn qua dường như có cái bóng của Thiên Địa Đại Ma Bàn. Đoạn thời gian này Lục Khiêm bế quan cả ngày, chắc là vì chế tạo pháp bảo này.
Nghĩ tới đây, Cổ Thương Thiên nhìn qua Nam Đấu Quân hung ác nham hiểm, nói:
“Nam Đấu Quân, ngươi sắp thua rồi.”
“Hừ, đừng vui mừng quá sớm, ngươi biết lai lịch huyết phiên trong tay nàng là gì không?”
Câu nói này hấp dẫn chú ý của mọi người. Chỉ thấy vừa rồi Huyết Phù Đồ còn rơi vào hạ phong liên tục vung vẩy huyết phiên.
Tu La sát khí vô biên tuôn ra.
Nương theo sát khí chính là vô số bóng người. Không ngờ một quạt này của Huyết Phù Đồ lại triệu hoán chư vị Tu La và ba ngàn yêu ma của Tu La Điện, ngoại trừ hai tỷ muội ra, những người khác đều đến đông đủ.
“Cùng tiến lên!”
Có tổng cộng bảy tên Đại A Tu La và ba ngàn yêu ma cùng giết về phía Lục Khiêm.
Trong nháy mắt sát khí đầy trời oanh phá kim kiều. Số lượng sát khí quá nhiều, Bắc Âm Sơn nhất thời không cách nào chuyển hóa hết. Vô số sát khí bao phủ vạn trượng kim thân.
Sát khí như đao, công phá phòng ngự của vạn trượng kim thân, cắt ra từng đạo vết máu.
“Đây không phải phạm quy sao?”
Cổ Thương Thiên ngạc nhiên.
“Tại sao lại là phạm quy, vừa rồi chỉ nói đơn đả độc đấu chứ có nói không cho phép người khác triệu hoán Đạo binh đâu?”
Nam Đấu Quân hỏi ngược lại, sau đó khoan thai cười một tiếng:
“Tây Đẩu Quân sống nhiều năm như vậy, gừng càng già càng cay, ha ha.”
Đột nhiên lúc này xảy ra dị biến.
Chẳng biết từ lúc nào Bắc Âm Phong Đô Sơn vốn bị đánh bay lại bay trở về.
Bộc phát ra một trận kim quang.
Kim quang sáng chói, bao phủ toàn bộ tiểu động thiên.
Các loại quang mang tán đi, tại chỗ chỉ để lại một nam nhi cao bảy thuớc. Lòng bàn tay nâng lục địa lớn cỡ bàn tay, dường như trên đó còn có người nhỏ như con kiến đang tán loạn, không chạy thoát khỏi lục địa lớn chừng bàn tay.
“Ha ha, hóa ra đây mới là sát chiêu.”
Cổ Thương Thiên cười nói.
Mọi người không hiểu, vì sao có sát chiêu này trước đó lại không dùng đến, sớm giải quyết chiến đấu một chút không phải tốt hơn sao.
Cổ Thương Thiên giải thích nói:
“Cũng không phải, Phong Đô không biết rõ đối phương có át chủ bài gì, sát chiêu không có hiệu quả, cho dù dùng thì hiệu quả cũng sẽ giảm đi. Vừa rồi là chờ đối phương buông lỏng, cho là hắn hẳn phải chết, kết quả lại đảo ngược. Đặc sắc đặc sắc!”
Chiến đấu kết thúc.
. . .
Bên trong tiểu động thiên.
Lục Khiêm khôi phục nguyên hình.
Bắc Âm Phong Đô Sơn cũng thay đổi thành lớn nhỏ cỡ ngọc tỷ.
Bên trong Phong Đô Sơn, Trường Xà phun lửa, Thiết Cẩu phun khói. Nhả ra hỏa diễm tiêu xương đốt người, Mê Hồn Đoạn Tràng Yên.
Vô số Trường Xà điên cuồng công kích tới đám người.
Thiết Cẩu từ dưới đất thoát ra, một bên phun khói độc, một bên mở ra răng nanh sắc nhọn.
“Đây là đồ vật gì?”
Mí mắt Huyết Phù Đồ như muốn rách ra, nhìn con của mình và bộ hạ lần lượt chết đi, lòng của nàng đều muốn nứt ra.
Bất kể dùng biện pháp gì, cũng không thể thoát khỏi mảnh không gian này.
Trường Xà và Thiết Cẩu giết thế nào cũng không hết.
Hơn nữa cái thế giới này cũng giống như vừa rồi ở bên ngoài, có thể hóa giải công kích người khác, biến thành lực lượng tinh túy nhất.
“Được rồi, ta muốn xem xem ngươi có thể chống đỡ đến lúc nào.”
So với việc uổng phí lực lượng của mình, còn không bằng kiên trì một hồi.
Pháp trận to lớn như thế, khẳng định cũng tiêu hao rất lớn.
Chỉ cần chèo chống đến khi pháp lực đối phương không đủ, như vậy đã thắng lợi.
Lục Tí Tu La Thân không ngừng giết chết trường xà dài trăm trượng.
Cho dù pháp tướng đẹp đẽ bị hỏa diễm thiêu đốt ra từng cái hố to cũng không thèm để ý.
Lúc này, bóng mờ bao trùm nàng.
Huyết Phù Đồ vô ý thức ngẩng đầu.
“Đây là. . .”
Trong nháy mắt, nàng tuyệt vọng.
Chỉ thấy trong hư không có hàng vạn con Giao Long bay đến.
Mài răng liếm máu, kinh khủng dữ tợn.
“Không! !”
Bạn cần đăng nhập để bình luận