Bàng Môn Đạo Sĩ Ở Thế Giới Chí Quái

【VIP】 Trụ Tuyệt thành, Đổ Vẫn thạch(2)

【VIP】 Trụ Tuyệt thành, Đổ Vẫn thạch(2)
Bắt ác nhân, giam giữ quỷ hồn, trừng trị cái ác và phát huy cái thiện. Người tu luyện nào mà chưa từng làm chuyện ác, vô duyên vô cớ bắt môn nhân đệ tử của người khác, sao không làm cho người ghi hận trong lòng được.
Nghĩ tới đây, Lục Khiêm không nói chuyện, tự uống trà. Miễn cho đụng phải mối thù truyền kiếp nào đó của Âm Cảnh thiên cung.
Năm ngày sau.
Ầm!
Đại sảnh chấn động. Phi toa rơi xuống đất.
“Các vị! Đã đến Trụ Tuyệt Cung thành!”
Ngọc Minh đạo nhân đứng lên, nói với mọi người. Đám người lần lượt đi ra cửa khoang. Cảnh tượng trước mặt làm người khác không nhịn được kinh ngạc hô lên một tiếng. 
Hư không u ám vô ngần, điểm xuyết bởi Tinh Thần phát ra quang mang mờ nhạt. Gần ngay trước mắt, xa xôi vạn dặm. Thỉnh thoảng xẹt qua một ngôi sao băng, đám người có thể nhìn thấy rõ những vết rỗ trên bề mặt sao băng. Hóa ra những sao băng tuyệt đẹp không gì sánh được trên mặt đất lại là loại bộ dạng này.
Trước mặt mọi người là một lục địa lơ lửng. Dài rộng năm trăm dặm, một tòa thành hùng vĩ đứng sừng sững ở đây. Vô số độn quang ghé qua, đây là thành trì chỉ thuộc về tu sĩ. Hư không vô ngần không có không khí và tất cả vật tư có ích cho sự sống. 
Đại địa nơi Trụ Tuyệt Cung thành toạ lạc bị một cái lồng trong suốt che lại. Cách ly chân không bên ngoài. Thỉnh thoảng có một mảnh vỡ tinh thần đập vào ở phía trên, chợt bị bắn ra.
Đế Tinh phi toa được mở ra bên ngoài lớp vỏ trong suốt này, đường ống hình tròn thật dài bắt nguồn từ nắp. Lúc này, một vài con cá bơi đến từ khoảng không. Không sai, chính là cá, mấy con cá này rất lớn, ít nhất phải ngàn trượng, không có vảy trên lưng và các đốm sao trên nền đen. Có lẽ do hoàn cảnh không có trọng lực, khiến cho hình thể của bọn chúng phát triển như điên.
Năm con cá vây quanh Đế Tinh phi toa, nhìn chằm chằm.
Sắc mặt Ngọc Minh như thường, móc ra một cái lệnh bài. Quái ngư nhìn thấy lệnh bài này, giải tán toàn bộ. Lúc này, cái lồng trong suốt cũng xuất hiện một lỗ hổng, bắt đầu kết nối với thông đạo của Đế Tinh phi toa.
Đám người theo thông đạo đi vào Trụ Tuyệt thành. Tiến vào đại địa, lập tức cảm thấy một trận âm lãnh. Rét lạnh thấu xương, trong không khí quanh quẩn sương mù nhàn nhạt. Phản xạ ra quang mang xanh nhạt. 
Bóng người đi lại trong sương mù, cực kỳ giống Âm Tào Địa Phủ.
Hai bên đường có đạo nhân bày biện quán, còn có cửa hàng bày bán tài nguyên tu hành.
Soạt!
Một con ma bị treo cổ thè lưỡi bay đến bên cạnh Lục Khiêm. Bên trong âm vụ, một đoàn hỏa diễm nhanh chóng lóe lên, ba ngàn Hắc Nha binh bay lên hư không, hóa thân thành một Điểu Huế đạo nhân. Cường giả nơi này vậy mà lại nhiều như vậy.
“Cửu Phượng Kim Khuyết đại hạ giá! Giảm giá ba mươi phần trăm khi vận chuyển hàng hóa số lượng lớn!” 
“Lam Đạo Bà luyện chế Đạo binh, vật liệu tự chuẩn bị, thu tiền nhân công. Đạo binh này có thể phi hành trong hư không vô ngần.”
Phía trước cửa hàng luyện chế Đạo binh, có một hàng dài xếp hàng.
“A, sư huynh, hư không vô ngần không phải không có cái gì sao? Luyện Đạo binh này ra ngoài làm gì?”
“Vô ngần hư không có thiên thạch và mảnh vỡ của thiên thạch, những thứ này cuốn theo bảo vật của một Tinh Thần nào đó. Đã từng có đạo nhân nhặt được một thiên thạch đầy Canh Kim, nặng đến chục tỷ tấn, đủ cho môn phái dùng mấy trăm năm."
Hai vị sư huynh đệ bên cạnh xì xào bàn tán.
Trụ Tuyệt thành lúc trước là một cánh cổng nơi Tam Mục nhân tác chiến, sau khi hòa bình thay đổi thành một thành trì. Ngoại giới thỉnh thoảng thổi thi thể của cường giả cổ lão qua, trên thiên thạch còn có pháp bảo của đạo nhân thất lạc, là nơi rất nhiều tu sĩ kiếm tiền săn bảo vật.
“Nếu như ngươi ngại nguy hiểm, có thể đến một cửa hàng chuyên môn để mở thiên thạch, giá cả cố định, về phần mở ra thứ gì, thì xem vận may của ngươi.”
“Cửa hàng thiên thạch?” Lục Khiêm lập tức thấy hứng thú. Sau đó hỏi mấy người, đi đến một nơi chuyên bán thiên thạch.
Trước mặt là một quảng trường cỡ lớn. Trong sân rộng bày đầy các tảng đá có hình thù kỳ quái.
Một số người làm thành một vòng, nhìn chằm chằm vào một tảng đá ở trung tâm. Có vị đạo nhân dùng Kim đao đặc chế, từng cái từng cái mở mặt ngoài vững như sắt thép của thiên thạch ra. Bỗng nhiên, một trận bảo quang tiết lộ ra ngoài, đám người sợ hãi thán phục.
“Ra bảo, ra bảo! !”
Bỗng nhiên, bảo quang biến thành một cái đầu quỷ đỏ tươi. Cắn đứt đầu của một tên quần chúng phía dưới.
“Là Hư Không cổ thi, người đâu! !”
Kim đao đạo nhân kinh ngạc hô lên một tiếng, lập tức có mấy người nhảy ra, mỗi người kết thành pháp trận, trấn áp cổ thi. Cổ thi lập tức hóa thành một bãi máu sền sệt. Sắc mặt nam tử bên cạnh Kim Đao đạo nhân xám như tro tàn, xem ra là cược thất bại.
Lục Khiêm chậm rãi đi vào quảng trường, khởi động Đỗng Sát Thần Nhãn, hắn vậy mà có thể nhìn thấu mặt ngoài của thiên thạch, có thể lờ mờ nhìn thấy hình dạng một số thứ bên trong! !
Bạn cần đăng nhập để bình luận