Bàng Môn Đạo Sĩ Ở Thế Giới Chí Quái

【VIP】 Quy Khư cốc

【VIP】 Quy Khư cốc
“Xin hỏi tên của đạo hữu?”
Thần sắc Hư Thiên Ý thận trọng rất nhiều, mặc dù Lục Khiêm nhìn từ bề ngoài giống như là phàm nhân. Nhưng trực giác của võ giả nói cho nàng, người trước mắt này vô cùng không dễ chọc, Bạch Hổ sát sinh quyền ý vẫn luôn đang cảnh báo. Người này đến cùng là ai? Thế giới này từ khi nào xuất hiện một cao nhân như thế?
“Họ Lục, tên Khiêm.” Lục Khiêm vốn định sử dụng tên giả, cuối cùng ngẫm lại bỏ đi. Thế giới này cũng không có ai quen biết mình, cần gì vẽ vời thêm chuyện.
“Lục Khiêm đạo hữu.” Hư Thiên Ý nhìn Từ Kiệt một chút, nói: “Tình huống của ta chắc hẳn đạo hữu đều đã hiểu rõ, nơi này không tiện nói chuyện, chúng ta đến Dưỡng Tâm điện."
Hư Thiên Ý phân phó Từ Kiệt dẫn đường, mà mình thì biến mất ngay tại chỗ.
Hai người tới Dưỡng Tâm điện. Chỉ chốc lát, Hư Thiên Ý mặc thường phục đi ra. Thường phục của Hoàng thất còn hoa lệ hơn so với hoa phục nhà bình thường, tóc đen vén lên thật cao, cái cổ thon dài trắng như tuyết, chỗ ngực có tơ vàng thêu thành hình Long Phượng trình tường.
Từ Kiệt nói toàn bộ chân tướng sự việc ra. Hư Thiên Ý hơi tiếc hận, Từ Tiêu cũng là gieo gió gặt bão, không ngờ lại là thứ tham sống sợ chết.
“Bách Khiếu Thiên Nhân là loại cảnh giới nào?” Lục Khiêm cảm thấy rất có hứng thú với loại phương pháp vận chuyển khí huyết này. Ngưỡng của phương pháp này cực kỳ thấp, uy lực cũng không tệ, vừa rồi Hư Thiên Ý dùng quyền ý giết người cách trăm dặm, chiến lực không thua gì tu sĩ Lôi Kiếp. Đương nhiên, đối mặt với tu sĩ Lôi Kiếp chân chính, bọn họ rất có thể vẫn thua, dù sao không có tính đa dạng pháp thuật như tu sĩ.
“Bách Khiếu đều thông, có thể phi thiên độn địa, đồng thời sinh ra nhục thân thần thông, đã là Bách Khiếu Thiên Nhân.”
Chiêu vừa rồi kia là tinh thần quyền ý và huyết khí kết hợp hình thành nhục thân thần thông, gọi là Bạch Hổ Thất Kích. Bạch Hổ Khiếu Thiên không phải chiêu thức mạnh nhất, mạnh nhất tên là Bạch Hổ Xạ Tức, có thể trực tiếp công kích có thể trực tiếp đánh trên trời.
“Lần đầu gặp mặt, không đáng kể gì.” Tay phải Lục Khiêm biến đổi, lòng bàn tay xuất hiện một Nữ thụ thần quả.
“Ừm?” Hư Thiên Ý hơi kinh ngạc: “Đạo hữu khách sáo quá.”
Lập tức nhận lấy đồ vật, đặt ở trong tay tinh tế quan sát. Thứ này đối với tu sĩ tu luyện khí huyết có trợ giúp rất lớn, đối với nàng cũng có một tia tác dụng.
“Trên tay đạo hữu có bao nhiêu? Ta sẽ thương lượng mua.”
“Còn có ba ngàn quả.” Lục Khiêm thay đổi lời nói: "Nhưng ta muốn dùng thứ này đổi lấy Bạch Hổ Sát Sinh Kinh."
“Ta không nhìn ra được tu vi của đạo hữu sâu cạn bao nhiêu, nhưng cũng không thấp, tại sao lại có hứng thú với loại tiểu đạo này.”
Hư Thiên Ý vẫn có một chút hiểu biết về võ đạo. Võ đạo am hiểu cận chiến, đối với pháp thuật tầm xa không có bao nhiêu biện pháp, nếu đối phương đánh nhau với mình, e rằng chỉ cần ở khoảng cách xa, mình không có cách nào để bắt hắn.
“Cảm thấy hứng thú.”
Hư Thiên Ý cũng rất dứt khoát, ngón tay ngọc điểm vào lòng bàn tay Lục Khiêm. Lòng bàn tay truyền đến một cỗ ý lạnh, nhiệt độ cơ thể của đối phương cũng có chút lạnh. Rất nhanh, một dòng thông tin xuất hiện trong đầu. Đây là phương pháp tu luyện của võ giả. Võ giả chi đạo, trước luyện da, sau đó luyện gân, luyện cốt. . . Tu luyện khí huyết tới đỉnh phong từng bước một, đồng thời lĩnh ngộ tinh thần võ đạo. Khác với tu sĩ Luyện Thể, võ giả chuyên luyện nhục thân, từng bước khai thác tiềm năng của mình. Võ Thánh đã là đỉnh cao của cơ thể con người, cơ thể con người cũng có giới hạn, tương đương với cấp bậc Đạo Cơ Võ Thánh chỉ có thể sống hai trăm năm. Mà lại không biết bay, bên trong bán kính ba trăm trượng rất mạnh, vượt qua phạm vi này thì luống cuống. Chỉ có lĩnh ngộ tinh thần võ đạo, cảm ứng được tinh thần Nhật, Nguyệt, Tinh, mượn sức mạnh của thiên địa, tu vi mới có thể càng mạnh.
Bách Khiếu Thiên Nhân càng thêm linh hoạt, phi thiên độn địa không thành vấn đề, nhưng so với tu sĩ có nhiều thủ đoạn hơn, rõ ràng là không đủ.
“Phương pháp này dùng để bồi dưỡng thủ hạ ngược lại là không tệ.”
Ngưỡng cửa tu luyện võ đạo thấp, giai đoạn trước chỉ tiêu hao một chút lương thực, chỉ cần giăng lưới đủ lớn, chắc chắn sẽ có thiên tài xuất hiện. Võ đạo ở nơi này vẫn là quá mức ác liệt, hơi một tí là có ngoại địch xâm lược. Nếu như đặt ở Ngân Sơn tinh thần, nói không chừng thật sự có thể tạo ra một thiên đường võ đạo. Đến lúc đó sẽ có bia đỡ đạn liên tục không ngừng, tinh thần cằn cỗi này cũng coi như là có chút tác dụng.
Nghĩ tới đây, Lục Khiêm vô ý thức vận chuyển phương pháp tu hành võ đạo. Sau một khắc, một đạo lang yên đột phá nóc nhà. Khí huyết sôi trào, không khí nóng bức.
“Võ Thánh!” Trong lòng Hư Thiên Ý cực kỳ chấn động, thành tích tu luyện của người này ngoài sức tưởng tượng của mình.
Điều càng đáng sợ hơn còn nằm ở phía sau. Khoảng không xung quanh chấn động kịch liệt, một ý chí uy áp cái thế chậm rãi giáng lâm.
Soạt!
Vai phải của Hư Thiên Ý xuất hiện một hư ảnh Bạch Hổ gào thét, tinh thần võ đạo của nàng cũng bị kích phát ra.
Thiên Nhân!
Chuyện này còn lâu mới kết thúc, chỉ thấy xung quanh cơ thể của Lục Khiêm xuất hiện từng lỗ đen. Lỗ đen điên cuồng thôn phệ tinh khí xung quanh, tính khí đủ loại màu sắc thậm chí tạo thành vòng xoáy.
Lục Khiêm mở hai mắt ra, đối mặt với Hư Thiên Ý.
Bốp!
Hư thất sinh điện!
Cũng không phải hai người có điện, mà là tinh thần võ đạo va chạm, ma sát tạo ra tia lửa điện. Ý chí hư ảo ảnh hưởng tới hiện thực.
“Ngươi. . . Các hạ là Thiên Nhân cảnh giới Thiên Tâm?” Miệng Hư Thiên Ý khẽ nhếch, đôi mắt đẹp trợn tròn: “Không thể nào, ngươi hẳn là phi thăng mới đúng."
Thiên Nhân lĩnh ngộ Thiên Tâm, tinh thần võ đạo hóa thành thực chất, hình thành lĩnh vực Tinh Thần. Bên trong lĩnh vực, đánh đâu thắng đó. Một khi đến cảnh giới này, sẽ đột phá hư không phi thăng lên Thiên giới.
“Ta tại sao phải phi thăng?” Lục Khiêm hỏi ngược lại, có thể môi được tin tức quan trọng gì không.
Giờ phút này, Hư Thiên Ý cũng trở nên bình tĩnh lại, ý chí của cao nhân võ đạo, nhạy cảm phát hiện ra có cái gì không đúng.
“Các hạ cũng nhìn ra phi thăng kỳ lạ?”
“Đương nhiên.”
Bên ngoài bầu trời chính là hư không vô ngần, bên ngoài chủ tinh phần lớn đều là thiên thạch, dù là có tinh thần, cũng nhỏ hơn nơi này. Sẽ không tồn tại một thuyết pháp thiên địa không dung này, phải phi thăng tới thế giới khác. Nếu thế giới này mạnh như vậy, tại sao Lục Khiêm không bị cưỡng ép phi thăng tới thượng giới.
Hư Thiên Ý mặt ngoài không hề bận tâm, trên khuôn mặt hơi ửng hồng đã sớm bộc lộ ra cảm xúc trong đáy lòng. Người này vậy mà lại là Thiên Tâm sống, có ý nghĩa cái gọi là thiên địa không dung phải phi thăng là âm mưu, phía sau nhất định có âm mưu.
“Ngươi hẳn là áp chế tu vi?”
Hai mắt Lục Khiêm hiện ra kim quang, quét trên dưới Hư Thiên Ý một chút, thấy nàng có chút không được tự nhiên.
“Ừm, ta từ trong cổ tịch phát hiện điểm đáng ngờ, cho nên áp chế cảnh giới không dám đột phá.”
Dứt lời, ánh mắt Hư Thiên Ý lấp lóe, nhìn Lục Khiêm: “Tại sao các hạ lại ở lại nhân gian? Hay là cũng không phải là người của thế giới này?”
Nữ tử này thật là thông minh... Lục Khiêm thầm nghĩ trong lòng, không thể đánh giá bằng mắt thường. Nhưng cũng không thể bại lộ lai lịch của mình. Trải qua suy tư, trong lòng có đối sách.
“Nguyên nhân cụ thể ta cũng không biết, nhưng... Có một nơi có thể giải quyết được nghi hoặc của ngươi, mà ta cũng đang tìm kiếm nơi này."
“Nơi nào?”
“Sát Na chi quốc và Hoàng Tuyền nơi hồn về.”
Hư Thiên Ý nhíu mày suy tư, không chắc chắn nói: “Cái trước chưa nghe nói qua, Hoàng Tuyền... Thật ra ta từng nghe thấy, Đông Hải Hải Nhãn Quy Khư cốc là nơi tụ tập âm khí trong thiên hạ, kết cục của ngàn vạn Quỷ Thần, người sau khi chết cũng quay về bên kia.”
Cái này chỉ là truyền thuyết, nàng cũng không xác định là thật, dù sao cũng chưa từng chết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận