Bàng Môn Đạo Sĩ Ở Thế Giới Chí Quái

【VIP】 Hắc Bạch(2)

【VIP】 Hắc Bạch(2)
Bố cục Âm Thổ của Quỷ tộc không khác biệt nhiều so với thôn xóm ở nhân gian, chỉ khác là quỷ vật ở mà thôi.
Quỷ bộc không thể tu hành nhưng ở bên trong Âm Thổ có thể sống một đời cho nên điểm thua kém này không tính là gì.
Nơi đây cũng có thể được xưng là cõi yên vui.
“Đúng rồi, đạo hữu, chuyện của nữ nhi Chúc Quỷ Vương là sao vậy?” Lục Khiêm không vòng vo mà trực tiếp hỏi.
Nghe thấy lời ấy, Quỷ Thất lộ vẻ khó xử không biết là nên nói hay không.
Không nói lại thấy chuôi pháp khí trong tay có vẻ nóng phỏng tay.
Nghĩ tới đây Quỷ Thất nói: “Chúc Quỷ Vương không có thê tử, quả thực là hắn có một nữ nhi nhưng cũng không phải là nữ nhi của hắn.”
Câu nói này của Quỷ Thất rất mơ hồ chỉ có điều Lục Khiêm cũng đã hiểu đại khái ý tứ trong đó.
Giới tu hành pháp thuật kỳ dị tầng tầng lớp lớp, sinh con cũng không cần phải nam nữ kết hợp.
Rất nhiều cao nhân cũng có thể tự mình sinh con.
Không phải nữ nhi… Chẳng lẽ là tồn tại giống như phân thân hóa thân vậy?
Giải thích như thế cũng có thể lý giải tại sao Chúc Quỷ Vương lại khẩn trương như vậy.
Tuổi thọ của tu sĩ kéo dài, lý trí mà coi trọng lợi ích thì kỳ thật một nữ nhi không thể đánh đổi bằng ba thành gia sản được.
Đang suy nghĩ thì hai người đã đi ra khỏi Âm Thổ trở lại bên trong từ đường khói thuốc lượn lờ.
“Tại hạ trở về vẫn còn có chuyện cần phải xử lý, trước không mời ngươi là khách, để lần sau vậy.” Lục Khiêm quay đầu nói với Quỷ Thất.
“Không sao, đạo hữu làm xong việc thì ta tìm đến cửa cũng không muộn.”
Soạt!
Quỷ Thất biến mất, ở chỗ đứng chỉ lưu lại một đoàn sương mù.
Lục Khiêm há mồm phun một cái, bầu trời bay lên mười dặm mây đen.
Ngồi lên mây đen hắn tiêu sái rời đi.
Hiện tại hắn là sơn chủ Hắc Sơn. Thân phận đã được tẩy trắng, Phục Ba đã bị bắt rồi, giờ hắn có thể nghênh ngang đi ra ngoài, không cần phải lo lắng kẻ thù tìm tới cửa nữa.
Ầm ầm!
Phi hành hơn mười dặm, phía trước là Hắc Sơn dưới mây đen che phủ.
Mây đen áp thành, núi cao bên dưới tối tăm không thấy mặt trời, âm khí mười phần.
Xuyên qua tầng mây, thân ảnh của Lục Khiêm nhanh chóng hạ xuống.
Soạt!
Thân ảnh hắn đứng dưới mười đóa Hướng Nhật Ma Quỳ.
Nghe được động tĩnh, Dạ Xoa bên trong mười đóa Hướng Nhật Ma Quỳ nhìn sang, cảnh tượng cực kỳ quỷ dị.
Phía dưới Ma Quỳ là một nữ tử vóc dáng uyển chuyển hai chân thon dài, con mắt là đồng tử dựng thẳng đứng.
Nữ tử nhìn thấy Lục Khiêm thì lập tức nửa quỳ xuống nói: “Yêu Nguyệt tham kiến chủ nhân.”
“Không tệ, Kháng Long Giác thế mà được nàng tế luyện đến trình độ này.”
Lục Khiêm dò xét xung quanh, ngoại trừ Hướng Nhật Ma Quỳ ở bên ngoại thì những thực vật khác sinh trưởng rất khả quan, xem ra đoạn thời gian rời đi này được quản lý không tệ.
Hắn tiến vào pháp trận trong rừng, sau khi khởi động pháp trận thì đi vào một hòn đảo nhỏ tối om.
Xung quanh là rừng giống như Hướng Nhật Ma Quỳ.
Hàng trăm hàng ngàn mặt Dạ Xoa phun ra nuốt vào ma khí, hà hơi thành mây, cảnh tượng vô cùng chấn động.
Âm thổ bên dưới mơ hồ biến thành màu đen, âm khí nồng đậm.
Trải qua thời gian dài được Hoàng Tuyền âm khí hun đúc, thổ nhưỡng đã có một tia tính chất Hoàng Tuyền âm thổ.
Tốc độ tu hành ở đây gấp đôi bên ngoài.
Đây cũng là nguyên nhân mà Lục Khiêm kiên trì trở về.
Hai nữ tử đứng bên cạnh Lục Khiêm, Mạc Sầu ở dưới núi kiểm tra sổ sách, khả năng là mấy ngày nữa mới có thể trở về.
Một năm không gặp dáng vóc Yêu Nguyệt vẫn uyển chuyển như vậy, áo bào rộng thùng thình không thể che dấu được vóc dáng lung linh.
Muội muội Tập Nguyệt ngược lại là cao lớn hơn không ít.
Thân mang đạo bào màu vàng hơi đỏ, hai chân thon dài, cặp ngực đầy đặn, lẫn bên trong sự thanh thuần là một tia mê hoặc quyến rũ.
“Tới đi, cùng nhau hành công vận khí.”
Tất nhiên Lục Khiêm cũng không háo sắc như vậy. Cũng như vợ chồng, có cái gì chưa nhìn thấy đâu chứ.
Chủ yếu là quan sát tình hình tu hành của hai người.
Khoảng thời gian này nhóm các nàng vẫn là Luyện Khí hậu kỳ, chỉ kém một bước nữa là Dưỡng Thần.
Trút bỏ y phục, da thịt trắng như tuyết ở bên trong ma khí đen tuyền có vẻ cực kỳ mê người.
Ôm ôn hương nhuyễn ngọc, da thịt sáng trắng bắt đầu vận chuyển chân khí.
Hai đạo thần niệm bám vào bên trên Giao Long, cùng với Giao Long ngao du cảm ngộ.
Từ khi Lục Khiêm tiến vào Dưỡng Thần hậu kỳ, chỗ tốt khi song tu đem lại cho hai nữ tử là khá lớn.
Không biết trôi qua bao lâu.
Oanh!
Mây đen khuấy động bốc lên hình thành lốc xoáy điên cuồng tràn vào thân thể của hai nữ tử.
Hai đạo quang mang một trắng một đen bay ra từ đỉnh đầu của nữ tử.
Hai đạo Hắc Bạch Âm Dương chi khí vờn quanh Giao Long vảy vàng tựa như hai vệ tinh.
Xoay quanh mấy vòng mà vẫn không nhập vào thân thể hai nữ tử.
Phía bên dưới, Yêu Nguyệt ngồi khoanh chân trên đùi Lục Khiêm, ngọc phong kề sát lồng ngực lúc này cũng mở hai mắt ra, trong mắt lóe lên một tia hắc quang.
Khi đối diện với ánh mắt của Lục Khiêm, Yêu Nguyệt nhoẻn miệng cười: “Đa tạ lão gia đã thành toàn!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận