Bàng Môn Đạo Sĩ Ở Thế Giới Chí Quái

【VIP】 Thi Giải chi pháp, Hoàng Tuyền Cương khí(2)

【VIP】 Thi Giải chi pháp, Hoàng Tuyền Cương khí(2)
Rất nhanh, tiết Linh Thực tan hội.
Một vài người ở lại thảo luận gì đó với Chúc Quỷ Vương.
Cuộc đại hội này thật ra cũng là hội giao lưu.
Rất nhanh thì đến lượt Lục Khiêm.
Hắn đi vào trong điện trong.
Đại điện tối tăm, chỉ có hỏa diễm trên đỉnh đầu Chúc Quỷ Vương tỏa ra ánh sáng, đôi mắt như hai đoàn u hỏa nhìn chằm chằm Lục Khiêm.
Có hai người sống cung kính đứng ở bên cạnh, hình như là gia chủ của hai nhà khác.
“Hắc Sơn sơn chủ... hân hạnh hân hạnh.” Thanh âm của Chúc Quỷ Vương khàn khàn, ẩn chứa một chút uy nghiêm, nhưng lại không khiến người khác cảm nhận được cảm giác áp bức.
Xem ra người này không có lệ khí bừng bừng như vẻ bề ngoài, trong lòng Lục Khiêm vụt qua ý nghĩ này.
“Tham kiến Chúc Quỷ Vương.” Lục Khiêm hành lễ.
“Mời ngồi, dâng trà.”
Thị nữ đi lên rót trà.
Chúc Quỷ Vương không lên tiếng, bầu không khí bỗng chốc có hơi lắng đọng.
Ngay cả những tộc nhân khác cũng cảm nhận được một cỗ áp lực.
Lục Khiêm ngồi ngay ngắn, đúng mực, thần sắc như bình thường, dường như không hề bị ảnh hưởng.
Chúc Quỷ Vương cười quỷ dị, nói: “Ngươi là Lục Khiêm của Thông U quan?”
Lời này vừa dứt, mọi người đều kinh ngạc, Quỷ Thất cũng không dám tin mà nhìn Lục Khiêm.
Danh tiếng của Lục Khiêm vào khoảng thời gian trước rất là vang dội.
Chúc Quỷ Vương vốn muốn thấy vẻ mặt khi bị vạch trần của Lục Khiêm nhưng hắn ta lại phải thất vọng.
Vẻ mặt của Lục Khiêm rất bình thường, cười nói: “Quỷ Vương quả nhiên có mắt nhìn thật tốt, tại hạ chính là Lục Khiêm.”
Thật ra Lục Khiêm biết không giấu được bao lâu.
Quan hệ của Kỳ Hóa thương hội và Lục Khiêm, và qua lại với Hắc Sơn đều có thể tra được.
Nếu lần này Phục Ba không chết, hoàn hồn lại cũng sẽ phát hiện điều không đúng.
“Không sợ ta lấy người đi lĩnh thưởng sao?” Chúc Quỷ Vương cười nói.
“Người khác thì ta không biết, với lề lối của Quỷ Vương, chắc chắn không nhìn trúng treo thưởng ba trăm năm mươi vạn này đâu.”
“Giỏi, quả nhiên là người làm chuyện lớn, tâm tính không tồi.”
Chúc Quỷ Vương khen ngợi.
Đây cũng là nguyên nhân gặp Lục Khiêm, hắn ta ngược lại muốn xem thử người quậy Thông U quan và Lăng Ba Lâu đến trời long đất lở sẽ trông như thế nào.
Hôm nay gặp được, quả nhiên khiến người khác hài lòng.
“Ta có thể giúp ngươi xóa dấu vết, hơn nữa cung cấp tin tức của Hoàng Tuyền Cương khí... nhưng ngươi phải giúp ta làm một chuyện.” Chúc Quỷ Vương đứng dậy, diễm hỏa trong mắt lay động một trận.
“Quỷ Vương có gì phân phó?” Nghe được câu này, lòng Lục Khiêm trái lại thở phào một hơi.
Hắn không sợ người khác rao giá trên trời.
Trong giang hồ chỉ có một chữ "Lợi", loại đồ vật như tình nghĩa thì khó mà giữ được.
Lục Khiêm không sợ người khác bàn lợi ích, chỉ khi có quan hệ lợi ích thì mới có thể vững bền.
Sợ nhất là khi dùng tình nghĩa để trao đổi, chuyện này còn khó hơn cả dùng vàng bạc châu báu.
"Ta muốn ngươi đi đến phía nam một chuyến, vùng đất rộng lớn quanh đó, giúp ta tìm một người."
Chúc Quỷ Vương phóng ra một đạo hắc khí.
Hắc khí biến thành hình dáng một nữ tử, là một tiểu nữ hài khoảng năm sáu tuổi.
"Đây là trưởng nữ của ta, mất tích khi mới năm tuổi, lão phu đã tìm kiếm hai mươi năm cuối cùng cũng có được một chút manh mối."
Chúc Quỷ Vương quay đầu nhìn Lục Khiêm, trong mắt lập lòe Hỏa diễm.
"Chỉ cần ngươi đồng ý, bây giờ ta sẽ giúp ngươi bổ khuyết, đồng thời đưa ra tin tức của Hoàng Tuyền Cương khí cho ngươi."
"Hơn nữa..." Chúc Quỷ Vương dừng lại rồi tiếp tục nói: "Chuyện xong xuôi sẽ chia cho ngươi ba thành cổ phần của Tam Gia Quỷ Thị."
Lời vừa dứt, tất cả mọi người đều có chút thất thần.
Hằng năm, Tam Gia Quỷ Thị có lợi nhuận ròng hơn ngàn vạn, chưa kể đến các tài sản cố định như Linh điền và cửa hàng.
Hai nhà kia thì không được chia nhiều như vậy.
Nếu như thật sự đưa cho Lục Khiêm nhiều cổ phần như vậy, thì về sau thương hội tam gia có thể gọi là thương hội lưỡng gia rồi.
Gia chủ hai nhà còn lại không có ý kiến ​​gì.
Bọn họ vốn là chư hầu của Quỷ tộc, đều là thế lực của Quỷ tộc được phân đi tu hành các loại pháp môn.
Nếu Quỷ Vương đã nói vậy thì đương nhiên là nhất ngôn cửu đỉnh, những người khác không dám có lời bàn tán nào.
“Được.” Lục Khiêm đồng ý.
Mục tiêu trong mười năm của hắn là Luyện Cương, vừa khéo để hắn qua đó xem thử.
"Chắc là ở đây."
Chúc Quỷ Vương một lần nữa hóa thân thành quỷ khí tạo ra một tấm bản đồ.
Bức vẽ này là sơ lược bán kính trong phạm vi mười nghìn dặm.
"Cái này..." Đây lần đầu tiên Lục Khiêm nhìn thấy bản đồ.
Vốn ban đầu hắn nghĩ diện tích hai bên nam bắc không quá lớn, nhưng sau khi so sánh toàn bộ bản đồ mới thấy phía nam lớn hơn phía bắc gấp mười lần.
Do bị Thông Thiên Hà chia cắt, phía bắc giống như một bán đảo trơ trọi bị cô lập.
Bên ngoài bản đồ, là hải vực bao la.
Bạn cần đăng nhập để bình luận